TÌNH MẸ DUYÊN CON - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:41:22
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi lúc này bất lực trước sự cương quyết của mẹ, rồi nghĩ tới Thịnh tự nhiên không ngăn được sự đau lòng mà hai dòng nước mắt trên mi bất chợt rơi xuống mặn đắng… bên hiếu, bên tình, cuối cùng tôi phải đành cắn răng đưa ra sự lựa chọn.
-Được rồi mẹ đứng dậy đi…Con bằng lòng…
Sau khi tôi đồng ý với mẹ thì mẹ cũng vội đứng lên, gương mặt tươi tắn trở lại, hai mẹ con ngồi nói chuyện một lúc rồi mẹ cũng bước ra ngoài, bỏ lại tôi một mình trong phòng cùng với những nỗi tổn thương đầy vụn vỡ của mối tình đầu chưa kịp bén đã vội chia ly.
…
Tôi ở nhà thêm hai ngày thì quyết định quay lên chỗ làm giải quyết tất cả công việc và xin nghỉ bởi vì cũng chỉ còn chưa đầy 10 ngày nữa đã đến ngày cưới của tôi rồi, thế nên mọi công việc trước cưới tôi muốn giải quyết hết, với cả tôi cũng muốn gặp lại anh một lần sau cuối vì tôi biết có lẽ sau này chúng tôi sẽ chẳng còn cơ hội gặp lại nhau nữa.
Đeo túi xách trên vai, tôi bước ra định nói với ba mẹ tôi lên Sài Gòn một chuyến, nhưng khi ra tới cổng thì nhìn quanh căn nhà trống trơn chẳng có ai, may thay ba tôi đi đâu đó cũng vừa kịp về.
Đá chống xe xuống, ba nhìn tôi hỏi
-Ủa con định đi đâu vậy My?
-Dạ con định lên chỗ làm lấy một số đồ về, cũng như xin nghỉ luôn ba ạ. À mà mẹ đâu hả ba.
-Bà ấy đi đâu từ trưa hôm qua đến giờ vẫn chưa về, ba có gọi thì bà ấy chỉ nói đi công việc, chắc hôm nay là về đó con
-Dạ vậy có gì khi nào mẹ về ba nói mẹ giúp con nha, ba nhắn mẹ cứ yên tâm con đi rồi con về ngay không trốn đâu.
-ừ thôi con đi đi kẻo trưa nắng. Đi cẩn thận nha con.
-Dạ ba.
Nói chuyện với ba xong là tôi cũng lên xe chạy đi ngay, vừa đi vừa suy nghĩ tất cả mọi chuyện, cũng cảm thấy bản thân tôi lúc này thật hèn nhát chẳng giống bản tính mạnh mẽ từ trước giờ của mình, thế nhưng khi nghĩ lại chuyện gia đình thì cuối cùng tôi chỉ biết lắc đầu rồi cố gạt mọi chuyện của mình qua một bên, cố vặn ga để chạy nhanh thêm vì bây giờ cũng giữa trưa, mọi người cùng ít ra đường, tôi có chạy nhanh cũng không đến nỗi gây ra tai nạn được…
Chạy suốt mấy tiếng đồng hồ cuối cùng tôi cũng đặt chân được tới chỗ làm, sau khi trình bày hoàn cảnh và xin được nghỉ học thì bên chủ salon cũng đồng ý cho tôi nghỉ, sau đó tôi vội về phòng trọ, sắp xếp tất cả đồ đạc mình lại rồi rời đi trong tích tắc. Điểm đến kế tiếp của tôi là bên gara của Thịnh. Giờ phút này có lẽ tôi chẳng biết nói gì với anh nữa cả, mà tôi chỉ muốn yên lặng, ngắm anh từ đằng xa một lúc thôi.
Chầm chậm tấp xe vào một quán ven đường, tôi kêu một ly trà tắc rồi ngồi xuống chiếc bàn nhỏ, tôi ngồi thật lâu, và dường như cũng chẳng thèm đụng đến ly nước, chỉ là tầm mắt hướng đúng trọng tâm nơi gara quen thuộc, với hình ảnh người đàn ông quen thuộc mà tôi yêu đang lúi húi sửa chiếc xe cạnh đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tinh-me-duyen-con/chuong-15.html.]
Có lẽ tôi dự định chỉ im lặng nhìn anh một lúc nữa rồi tôi sẽ âm thầm ra xe đi về,sau đó cất gọn hình ảnh anh vào sâu trong lòng mình nhưng bất ngờ khi tôi định rời đi thì tôi lại thấy có một đôi nam nữ đang đèo nhau bước xuống từ chiếc taxi…Người nữ xuống xe hình như còn đang say nữa, cô ta cáu bẩn gạt tay người đàn ông bên cạnh ra, không cho anh ta đụng vào mình rồi còn lớn tiếng nói gì đó do tôi ở xa nên không nghe rõ, chỉ khi tôi thấy Thịnh bỏ hẳn công việc đang làm rồi phủi tay bước đi ra, không biết do vô tình hay tôi bị ảo giác mà tôi lại thấy anh cũng nhìn sang bên quán tôi đang ngồi, trong mấy giây anh hơi sững người lại, nhưng rất nhanh sau đó anh lại trở về trạng thái bình thường nhất rồi đi tới vội vàng ôm lấy eo của cô gái đó và dìu vào trong.
Tôi cũng kịp nhận ra hình như người đó là Dung cô gái ở chung nhà với anh mà lần trước tôi đã có dịp gặp mặt.
Nhìn thấy cảnh anh ôm Dung, bất giác trong lòng tôi có cảm giác hờn ghen dâng lên tận cổ, dù biết mình và anh chắc chắn chẳng đến được với nhau, thế nhưng không hiểu sao tôi lại khó chịu vô cùng vô thức đôi chân tôi đứng bật dậy rồi vội vàng đi theo hai người họ từ đằng sau.
Cho đến khi thấy Thịnh dìu Dung ngồi xuống chiếc xích đu, rồi anh vội quay ra ngoài, khoảnh khắc này tôi với anh lại chạm mặt, tôi bối rối định mấp máy đôi môi định lên tiếng chào anh thì bất chợt Dung lại chìa tay ra nắm lấy tay Thịnh kéo lại, trong nháy mắt Thịnh không cẩn thận nên ngã luôn xuống chiếc xích đu cùng cô ta.
Nhìn cảnh này tôi như muốn điên tiết định chạy tới để lôi Thịnh ra khỏi cô ta, nhưng không ngờ khi chân tôi vừa kịp nhất lên thì bất ngờ thay hành động lúc này của chính Thịnh lại khiến cho tôi phải sửng người đứng lại, khi mà anh chẳng có động thái nào là tránh né Dung cả, ngược lại trong cơn say Dung đang mơ màng hỏi Thịnh có yêu cô ta không? Thì Thịnh lại từ từ cúi xuống gần khuôn mặt Dung rồi ngọt ngào lên tiếng.
-Anh yêu em!
Tôi nghe từ miệng anh thốt ra câu nói đó thì biểu cảm trong ánh mắt tôi tràn đầy là nỗi thất vọng, còn Dung bên cạnh anh, cô ta giờ đây dường như đang sung sướng tột độ, rồi cứ ôm chầm lấy anh say đắm nói ra những lời tha thiết
-Anh vừa nói gì vậy anh Thịnh. Anh yêu em à?
-Đúng vậy, anh yêu em nhiều lắm, ngoài em ra anh chẳng hề yêu ai nữa cả?
-Anh Thịnh…
Họ âu yếm trao nhau ánh mắt tình tứ, nhưng khi Thịnh định cúi xuống hôn lên môi thì tôi không thể nhẫn nhịn được cơn bão đang bùng nổ trong lòng nữa. Tôi xông tới đưa tay lôi mạnh Thịnh ra, đối diện với anh, đôi mắt tôi thật lạnh
_Anh Thịnh, anh vừa nói gì thế hả?
Thịnh dửng dưng nhìn tôi sau đó hờ hững trả lời
-Diễm My à? Em lên lúc nào thế?
Gạt bỏ sự giả vờ ngó lơ của Thịnh, tôi cố chấp hỏi lại anh một lần nữa
-Em hỏi anh anh vừa nói anh yêu Dung? Vậy thì còn em? Em là cái gì của anh hả?
-Em đã nghe hết rồi thì anh không chối nữa? Đúng vậy? Anh yêu Dung.