Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là lần đầu tiên tôi kể cho người khác nghe về chuyện của mình.
Cũng là lần đầu tiên có người ôm tôi và nói: “Đừng sợ, có bà đây.”
Tôi lưu luyến ngửi mùi hương trên người bà, và có một giấc ngủ ngon đầu tiên từ khi về nhà họ Đường.
3
Thật tiếc khi tôi phải xuất viện.
Bác sĩ khuyên tôi ở lại vài ngày nữa, nhưng bố mẹ tôi xót tiền viện phí, nói rằng về nhà nghỉ ngơi là được rồi.
Trà Sữa Tiên Sinh
Bác sĩ nhìn bố tôi một cái rồi nói: “Khi được đưa đến đây, trên người đứa trẻ có nhiều vế t t hương, trông giống như là bị đán..h.”
Bố tôi sĩ diện, ôm tôi vào lòng rồi nói: “Con bé tập Taekwondo, tự ngã thôi.”
Đây là lần đầu tiên tôi được bố ôm vào lòng.
Trước đây, tôi chỉ có thể nhìn chị gái làm nũng, tựa đầu vào lò ng bố.
Tôi đã tưởng tượng không biết bao lần cảnh bố mẹ ôm tôi như thế nào.
Giờ thì điều đó đã thành sự thật, nhưng tôi lại thấy g hê tở m.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tin-loi-th-ay-b-oi/chuong-3.html.]
Bố muốn tôi nói một lời gì đó tốt đẹp cho ông ấy.
Tôi giống như một con rối, không khóc không cười, đến ts cả biể u c ảm cũng không muốn dành cho ông ấy.
Gương mặt bố thoáng vẻ tức giận, bác sĩ nhìn bố đầy ng hi ho ặc: với tình trạng s uy din((h dưỡ((ng thế này thì làm sao tập Taekwondo được? Nhưng ông ấy quá bận rộn, rồi bị y tá gọi đi.
Trước khi xuất viện, tôi nhìn cậu bé kia một cái, rồi nói: “Cảm ơn cậu.”
Nếu không có bữa cơm của bà nội, có lẽ tôi đã ch ết đ ói rồi.
Tiếc là hôm nay bà nội không đến, và tôi cũng không thể chờ bà được nữa.
“Tớ tên là Quân Tử Mặc.”
Cậu bé nhìn tôi, trong ánh mắt cậu ấy tôi thấy được sự “lo lắng.”
Tôi ngẩn người: “Đa Đa, Đường Đa Đa.” Chữ “đa” trong “dư thừa.”
Mẹ tôi ở cửa cười lạnh một tiếng: “Còn nhỏ mà đã học cách quy ến r ũ đàn ông rồi à?”
Thật nực cười, khi từ quê lên, mặt tôi vẫn còn chút bầu bĩnh của trẻ con, giờ thì trông lại có vẻ suy dinh dưỡng.
Khi đó chị gái nhìn chằm chằm vào mặt tôi, như thể muốn khoét một cái lỗ trên mặt tôi.
Chị ấy đã 15 tuổi rồi, vậy mà vẫn lă n ra đất khóc lóc, đòi đưa tôi đi và nói không nhận tôi là em gái.