Tiểu Thư Kiêu Kỳ Được Cưng Chiều Mỗi Ngày - 11.

Cập nhật lúc: 2025-12-26 06:25:48
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trường Trung học 1 36 lớp cho mỗi khối, mỗi lớp trung bình 30 học sinh, cộng thêm cả đội ngũ cán bộ giáo viên thì tổng cộng 3500 .

Thư Nhĩ rõ lứa tuổi học sinh trung học đa phần đều mê mẩn món gà rán và sữa, và ngay cả cô cũng ngoại lệ.

Nếu cô tặng cho mỗi trong trường một phần quà như thế, chắc chắn cô sẽ thu về một lượng lớn thiện cảm.

Dù giáo viên tham gia bầu chọn nhưng cô đặt thì cũng chẳng tiếc gì thêm một hai trăm phần quà đó cả.

Nếu cất công lấy lòng thì chi bằng cô một cho tới bến, chiếm luôn cảm tình của cả giáo viên lẫn học sinh cho trọn vẹn.

Đương nhiên là cô đủ tiền để chi trả cho hóa đơn khổng lồ , nhưng chẳng bên cạnh cô đang một chiếc “máy rút tiền” di động ? 3500 phần quà đó tính cũng chỉ một trăm triệu đồng chứ mấy.

Dùng tiền của nam chính để tạo dựng danh tiếng cho , lấy lòng bộ giáo viên và học sinh để họ bầu chọn cho trở thành Nữ thần học đường, kế hoạch quả thực thể hảo hơn!

Thư Nhĩ thầm tự tán thưởng cái đầu thông minh của .

Ban đầu nhân viên trực điện thoại cứ ngỡ nhầm nên hỏi hỏi nhiều , khi nhận câu trả lời khẳng định, cô còn tưởng Thư Nhĩ đang gọi điện trêu đùa.

“Thưa cô, trò đùa thực sự vui chút nào ạ.”

Câu Thư Nhĩ cảm thấy hài lòng chút nào.

Chẳng lẽ 3500 phần gà rán và sữa là chuyện gì quá ghê gớm ? Nếu là ở kiếp thì ngay cả 35.000 phần cô cũng chỉ cần b.úng tay một cái là xong.

Thư Nhĩ hừ nhẹ một tiếng: “Ai rảnh mà trêu đùa với chị chứ? Chị Hoắc Triều ? Anh là nhân vật tầm cỡ của trường Trung học 1 đấy. Phú hào lừng danh Hoắc Tân Quốc chính là cha ruột của . Hiện tại thiếu gia nhà họ Hoắc đặt 3500 phần gà rán và sữa cho bộ giáo viên học sinh của trường để tạo uy thế cho cô gái mà đang theo đuổi, nhằm giúp đều đến cô đấy.”

Cô gái mà Hoắc Triều đang theo đuổi trong miệng Thư Nhĩ đương nhiên chính là cô . Dẫu đó là lời dối nhưng cô vẫn thản nhiên hề chớp mắt đỏ mặt lấy một .

Chương 7: Bệnh công chúa

Cảm giác chột ư? Hoàn . Thẹn thùng ư? Điều đó càng bao giờ xảy .

Nhân viên trực điện thoại xong mà cảm thấy nghi ngờ cả nhân sinh.

Giới nhà giàu bây giờ thực sự phô trương và chơi đến nhường ?

Hơn nữa vị thiếu gia mới chỉ đang học trung học mà tay hào phóng đến thế, thì còn tới mức nào nữa? Chẳng lẽ định tặng luôn cả phi thuyền vũ trụ ?

Để lấy lòng một cô gái mà họ thể bất cứ chuyện gì ?

lắp bắp đáp : “Chuyện ... ạ, nhưng bên em thể cung cấp một lúc lượng lớn gà rán và sữa như ngay lập tức.”

Thư Nhĩ chớp mắt : “Chẳng bên chị là chuỗi cửa hàng phủ sóng quốc ? Nếu nguồn lực ở thành phố Kinh Thị đủ thì chị cứ việc điều động từ các tỉnh lân cận hoặc ở nơi khác đến là mà?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-kieu-ky-duoc-cung-chieu-moi-ngay/11.html.]

Người nhân viên xong cũng chẳng gì thêm.

Đơn hàng thực sự quá lớn vượt quá thẩm quyền quyết định của một nhân viên quèn như cô, nên lát nữa chắc chắn cô xin ý kiến của giám đốc.

Thư Nhĩ tốn thêm thời gian dông dài với cô nên liền dặn dò nhanh gọn: “Chút tiền lẻ thiếu gia nhà họ Hoắc chắc chắn sẽ quỵt của các chị , điện thoại của ở ngay đây , chị thể liên lạc bất cứ lúc nào. Tóm bằng giá, dù tốn bao nhiêu nhân lực vật lực thì trong ngày hôm nay chị cũng giao đủ 3500 phần quà đó đến trường Trung học 1, hóa đơn cứ để đó tính , rõ ? Thiếu gia đang ở lớp 12A36, chỉ là truyền lời giúp thôi.”

lúc giờ sách cũng kết thúc và sắp đến giờ lớp.

Thư Nhĩ vội vàng dặn thêm một câu cuối cùng: “Lúc nhân viên giao hàng mang đồ đến từng lớp trong 108 lớp của trường, nhớ bảo họ nhắn một câu nhé.”

Người nhân viên ngơ ngác hỏi theo bản năng: “Dạ, nhắn câu gì ạ?”

“Hôm nay, trường đều do thiếu gia họ Hoắc bao trọn gói, mong hãy nhiệt tình ủng hộ cho Thư Nhĩ. Đừng quên dành một phiếu bầu quý giá cho cô trong cuộc bình chọn Nữ thần học đường nhé!”

Cái từ cuối cùng mang theo chút âm điệu nũng nịu khiến nhân viên mất vài giây mới định thần mà đáp: “Dạ ạ.”

Thư Nhĩ định cúp máy nhưng cô sực nhớ một điều, ngộ nhỡ trí nhớ của nhân viên đó mà quên mất câu nhắn nhủ thì ?

Nên rằng chỉ c.ầ.n s.ai lệch một vài từ thôi là ý nghĩa truyền tải sẽ khác xa so với mục tiêu ban đầu .

Nếu nhận cô là Hoắc Triều nâng niu che chở mà bầu chọn cho cô thì đây?

Nếu phiếu bầu của cô đủ để đầu khối mười một thì coi như hơn một trăm triệu tiền gà rán và sữa đổ sông đổ biển hết ?

Nghĩ , Thư Nhĩ liền yêu cầu: “Chị hãy dùng b.út ghi cẩn thận câu nãy .” Nói cô tỉ mỉ lặp nội dung đó một nữa cho chắc chắn.

Có lẽ do giọng điệu của Thư Nhĩ quá đỗi tự nhiên và kiêu kỳ như một nàng công chúa nhỏ nuông chiều từ bé, khiến nhân viên thể nào từ chối .

ngoan ngoãn ghi từng chữ một cuốn sổ tay theo đúng yêu cầu.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, nhân viên lập tức báo cáo sự việc với giám đốc vì đơn hàng khổng lồ ngoài khả năng xử lý của cô.

Vị giám đốc suy nghĩ một hồi dứt khoát quyết định: “Đơn hàng chúng nhận! Không sợ cả, khách hàng chắc chắn chạy .”

Thế là ngay lập tức, tất cả nhân viên của chuỗi cửa hàng gà rán khắp thành phố Kinh Thị bắt đầu tất bật pha sữa và rán gà ngơi tay.

Buổi sáng hôm đó, Hoắc Triều vẫn mang đồ ăn đến cho Thư Nhĩ như thường lệ.

Cô kín đáo quan sát thì thấy ngoài hộp trái cây và sữa như khi, Hoắc Triều quả thực để tâm đến lời của cô mà mua thêm vài gói khoai tây chiên.

Thế nhưng chỉ vài gói thôi ! Như thế thì đủ để cô chia cho chứ.

, cô lo ăn đủ, mà cô lo đủ để ban phát ân tình. Bản cô vốn hạn chế ăn những món ăn vặt nhiều dầu mỡ vì sợ ảnh hưởng đến vóc dáng.

Loading...