Tiểu Thư Kiêu Kỳ Được Cưng Chiều Mỗi Ngày - 10.

Cập nhật lúc: 2025-12-26 06:25:36
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoắc Triều đút tay túi quần tiến gần Thư Nhĩ thêm vài bước. Anh cúi xuống thẳng mắt cô, khóe môi khẽ nhếch lên tạo thành một nụ đầy ẩn ý: “Sao em bảo hái luôn cả mặt trăng xuống cho em luôn ?”

Thư Nhĩ chớp mắt, giọng nũng nịu pha chút vẻ ngây ngô: “ mà, cơ chứ?”

Nếu thực sự điều đó thì cô cũng chẳng ngại ngần gì mà nhận luôn cả hành tinh .

Hứa Trần và Triệu Chi Phong thấy cuộc đối thoại thì nhịn lớn. Triệu Chi Phong còn cố tình nhại giọng điệu của Thư Nhĩ một cách trêu chọc: “ mà, cơ chứ?”

Ha ha ha ha. Câu đúng là xát muối lòng mà.

Triệu Chi Phong cuối cùng cũng chứng kiến cảnh tượng gậy ông đập lưng ông là như thế nào.

Đàn ông thể chứ? Huống hồ là một kẻ kiêu ngạo và tự phụ như Hoắc Triều?

Anh và Hoắc Triều chơi với từ cái thời còn mặc quần thủng đ.í.t, suốt mười mấy năm qua dường như bao giờ thấy hai chữ “ thể” thoát từ miệng của bạn .

Hoắc Triều quá đỗi kiêu hãnh, bất cứ việc gì trong khả năng là đều sẽ thực hiện cho bằng .

Thế nhưng việc dùng mặt trăng quà tặng thì đừng là Hoắc Triều, ngay cả bất kỳ ai trái đất cũng chẳng thể nổi.

Ai mà ngờ Thư Nhĩ theo lối mòn thông thường mà buông một câu hỏi vặn như thế cơ chứ?

Chẳng lẽ nếu dám tặng thật thì cô cũng dám nhận ?

Hứa Trần hắc hắc trêu chọc thêm: “A Triều , mau nỗ lực kiếm tiền , hãy trở thành phiên bản Elon Musk của Trung Quốc để đầu tư ngành hàng , giúp công chúa nhỏ sớm ngày lên vũ trụ và định cư mặt trăng nhé!”

Việc tư nhân hóa ngành hàng để hiện thực hóa giấc mơ vũ trụ quả là một lý tưởng vô cùng vĩ đại, nhưng lúc mấy họ chỉ coi đó là một câu đùa mà chẳng hề để tâm quá nhiều.

Lúc thời gian cũng còn sớm, nếu còn tiếp tục tán dóc thì chắc chắn cả đám sẽ muộn học mất.

Trường Trung học 1 đông học sinh nên khối mười một và khối mười hai bố trí ở hai khu nhà riêng biệt. Tuy nhiên hai khu khá gần nên cả bốn họ cùng đến chân tòa nhà mới tách .

Do cùng hội của Hoắc Triều nên suốt quãng đường Thư Nhĩ thu hoạch thêm một mớ ánh mắt ngưỡng mộ từ những xung quanh.

Sau khi chào tạm biệt nhóm của Hoắc Triều và bước lớp, Ninh Manh đầy hào hứng sà tới bên cô: “Tiểu Nhĩ Đóa ơi, cuộc bình chọn ‘Nữ thần học đường’ phiên bản mới sắp bắt đầu đấy.”

Nữ thần học đường ?

Thư Nhĩ lờ mờ nhớ chi tiết vì trong sách quả thực nhắc qua vài dòng. Tuy nhiên do nữ chính học ở trường nên tác giả cũng chẳng thèm miêu tả kỹ lưỡng về hoạt động đó.

Ninh Manh bên cạnh tận tình giải thích: “Cuộc thi sẽ chọn ba nữ thần, mỗi khối một . Việc bình chọn do học sinh quyết định với quy trình công khai và minh bạch nên kết quả vô cùng công bằng. Ai nhận nhiều sự yêu mến nhất thì đó sẽ giành chiến thắng.”

Thư Nhĩ tỏ vẻ mấy mặn mà với chuyện , cô hời hợt hỏi : “Cái danh hiệu thì tác dụng gì chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-kieu-ky-duoc-cung-chieu-moi-ngay/10.html.]

“Sao tác dụng gì? Chẳng lẽ tên tuổi của lưu danh sử sách, để ngay cả khi nghiệp nhiều năm thì các đàn em khóa vẫn còn đến ?”

Thư Nhĩ liền đưa một câu hỏi xoáy sâu tâm hồn: “Thế chẳng lẽ vẫn còn nhớ rõ tên của các nữ thần từ mấy năm ?”

Thư Nhĩ cứ ngỡ Ninh Manh sẽ , nhưng thật bất ngờ là cô bạn gật đầu lia lịa chậm rãi kể: “Những nổi tiếng nhất thì tớ vẫn nhớ chứ, ví dụ như chị Lâm Bối Bối nghiệp năm ngoái liên tục giành giải Nữ thần ba năm liền, chị đúng là vạn mê của trường luôn đó. Hơn nữa trong trường còn một bức tường Nữ thần, nơi dán ảnh của tất cả những từng đạt giải, hằng năm vẫn nhiều học sinh trường khác tìm đến đây để chiêm ngưỡng đấy.”

Hoạt động “Nữ thần học đường” của trường Trung học 1 tổ chức trong nhiều năm và vô cùng bài bản, thậm chí nó còn tầm ảnh hưởng nhất định trong thành phố.

Ninh Manh tiếp tục thuyết phục Thư Nhĩ: “Tiểu Nhĩ Đóa , xem, hiện tại danh tiếng của đang nổi như cồn, hầu như ai cũng tên . Với xinh như thế thì thể thử sức xem mà. Dù thắng thì coi như là tham gia cho vui thôi.”

Hiện tại Ninh Manh trở thành hâm mộ trung thành của Thư Nhĩ .

Tuy nhiên cuộc bình chọn Nữ thần học đường luôn thu hút đông thí sinh tham gia nên tỉ lệ cạnh tranh là vô cùng khốc liệt.

thì ở cái tuổi thiếu niên , cô gái nào mà chẳng ôm mộng trở thành vạn mê đắm cơ chứ?

Thực Thư Nhĩ vẫn chẳng mặn mà gì với cuộc thi thắng thì tốn công sức tạo dựng hình ảnh, phiền phức vô cùng.

Thế nhưng...

Thư Nhĩ khẽ đảo mắt suy nghĩ cuối cùng quyết định sẽ tham gia!

Bởi vì Ninh Manh đúng một điều: Hiện tại nhờ Hoắc Triều mà cô đang nổi tiếng và nhận nhiều sự chú ý.

Trong nguyên tác, chẳng nữ chính cũng vì ghen tị với sự nổi bật của nữ phụ trong trường nên mới đem lòng thù ghét ? Có lẽ cô mắc chứng đỏ mắt vì ghen ghét nên mới sức chèn ép nữ phụ đến cùng.

Thư Nhĩ cảm thấy bản hiện tại vẫn đủ huy hoàng.

, cô nhất định đoạt danh hiệu Nữ thần học đường để cho cô nữ chính tức c.h.ế.t !

Lúc trong lớp bắt đầu giờ sách buổi sáng, nhưng do giáo viên quản lớp nên Thư Nhĩ thản nhiên việc riêng một cách công khai.

Muốn giành chiến thắng trong cuộc thi chẳng là việc quá dễ dàng ?

Cổ nhân câu “của cho là của nợ”, ăn đồ của khác thì tự khắc sẽ thấy chột , chỉ cần cô mang cho bọn họ chút lợi lộc thì sợ gì họ bầu chọn cho cô chứ?

Hơn nữa, trong lòng cô nảy một kế hoạch tuyệt vời .

Cái chiêu mượn oai hùm vốn là sở trường của cô mà!

Nghĩ là , cô bước khỏi lớp tìm một góc vắng vẻ để gọi điện cho chuỗi cửa hàng gà rán lớn nhất thành phố.

Cô dứt khoát đặt một lúc 3500 phần gà rán cùng 3500 ly sữa trân châu.

Loading...