Tiểu Thư Kiêu Kỳ Được Cưng Chiều Mỗi Ngày - 09.

Cập nhật lúc: 2025-12-26 06:25:26
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lòng Tưởng Tây Từ bỗng chốc vỡ lẽ chuyện, hóa lúc sáng ở căng tin, cô thực sự thấy ăn mì.

Thế nhưng thật kỳ lạ là giây phút , hề cảm thấy xúc phạm, cũng chẳng thấy bản đang nhận sự thương hại từ cô.

Có lẽ là do cả tám bạn trong lớp đều cô tặng đồ ăn vặt, thế nên cảm thấy cũng chẳng gì quá đặc biệt so với .

Anh khẽ mím môi nhỏ giọng : “Cảm ơn bạn, bạn tốn kém .”

Thư Nhĩ xua xua tay, tủm tỉm đáp : “Không tốn kém chút nào , vì ăn hết chỗ đồ cũ thì mới cớ để đòi trai mua thêm nhiều đồ mới ngon hơn chứ.”

Vậy nên, bạn cứ yên tâm mà nhận lấy, đừng để bản gánh chịu bất kỳ áp lực tâm lý nào cả.

thì nam chính cũng hề thiếu tiền, đừng là chút đồ ăn vặt cỏn con , ngay cả khi cô đòi tặng cả một cái siêu thị thì cũng thừa sức đáp ứng.

Tuy nhiên, cô đoán chắc rằng hiện tại nam chính vẫn biến thành cái mỏ để cô khai thác .

Nghĩ đến đây, gương mặt Thư Nhĩ hiện rõ vẻ suy tư vì cô cảm thấy bản vẫn thực sự loạn đủ mức, cô nên tìm cách đào mỏ nam chính mạnh tay hơn nữa.

Nếu thì thể xứng đáng với những nỗi uất ức mà nữ phụ gánh chịu cơ chứ?

Sau khi trở về chỗ , Thư Nhĩ hào phóng chia sẻ hộp trái cây tươi ngon của Hoắc Triều với Ninh Manh.

Ninh Manh cảm động đến mức mắt sáng rực như , cô thốt lên: “Tiểu Nhĩ Đóa , đúng là bụng quá mất.”

“Tiểu Nhĩ Đóa là ?”

Ninh Manh nhâm nhi trái cây gật đầu lia lịa giải thích: “ thế, quan hệ giữa hai đứa mà, đương nhiên là gọi thật mật . Cậu thấy cái tên Tiểu Nhĩ Đóa đáng yêu ? Tớ thấy cực kỳ dễ thương luôn, nên cái tên sinh là để dành cho đó.”

Ninh Manh cứ thế tuôn hàng loạt lời khen ngợi khiến Thư Nhĩ sướng rơn đến mức mặt mày hớn hở, cô liền dứt khoát đưa luôn cả hộp sữa cho cô bạn uống.

“Tiểu Nhĩ Đóa ơi, chắc kiếp tớ tu mấy đời mới bạn cùng bàn với đó, tớ thấy quá đỗi may mắn luôn.”

Thư Nhĩ bật thành tiếng: “Thôi , cứ ăn , chẳng ai tranh phần với .”

Lúc tan học, Thư Nhĩ thấy bóng dáng Hoắc Triều đợi ở cửa lớp như mong đợi.

Đương nhiên là , vì dù lúc đòi phạt Hoắc Triều đưa đón hằng ngày, nhưng khi chỉ buông một câu “để xem ” chứ hề chính thức đồng ý.

Gương mặt cô hề biến sắc, cô chào tạm biệt Ninh Manh cũng chẳng thèm sang khối mười hai tìm Hoắc Triều mà tự bắt xe buýt về nhà. Sáng ngày hôm , Hoắc Triều đương nhiên cũng đợi ở cổng khu chung cư của cô.

thấy mong đợi nhưng Thư Nhĩ cũng chẳng lấy buồn phiền, cô vẫn thản nhiên một xe công cộng học.

Nhà cô cách trường khá gần nên việc di chuyển bằng phương tiện công cộng cũng vô cùng thuận tiện.

Tuy nhiên, cô tình cờ bắt gặp Hoắc Triều và Hứa Trần ngay cổng trường. Đi cùng bọn họ còn một bạn khác, chắc hẳn cũng là bạn trong hội của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-kieu-ky-duoc-cung-chieu-moi-ngay/09.html.]

bộ như thấy, giữ ánh mắt thẳng với vẻ phớt lờ . Cô ngẩng cao đầu như một nàng thiên nga trắng kiêu kỳ, thong thả bước ngang qua bọn họ mà hề nhanh chậm.

Hứa Trần vội vàng gọi với theo: “Học ơi, học !”

Lúc Thư Nhĩ mới tỏ vẻ cao quý mà ban phát cho bọn họ một ánh mắt.

Hứa Trần đưa mắt hiệu cho Hoắc Triều, như hỏi xem trêu chọc gì khiến cô bé trông vẻ đang giận dỗi như .

Thế nhưng thầm nghĩ, ngay cả khi học sinh sự thì trông cô vẫn đáng yêu đến lạ lùng.

Hoắc Triều chỉ nhún vai tỏ vẻ gì.

Anh đoán chắc là do đưa đón cô đúng như yêu cầu nên cô mới bắt đầu nảy sinh tính khí tiểu thư đây mà.

lấy thời gian và sự kiên nhẫn đến thế cơ chứ? Dù cô là ân nhân cứu mạng lúc nhỏ, nhưng cũng những mối quan hệ và cuộc sống riêng của , thể lúc nào cũng xoay quanh cô suốt cả ngày .

Hứa Trần mỉm hiền hậu chủ động đưa lời mời: “Học , trưa nay em ăn cơm cùng chúng ?”

Thư Nhĩ hừ nhẹ một tiếng, cố gắng duy trì hình tượng nàng công chúa đỏng đảnh với gương mặt đầy kiêu ngạo: “Anh ? Bạn bè của công chúa nhiều lắm, thời gian rảnh mà ăn cơm cùng các chứ?”

Hứa Trần ngơ ngác hỏi : “Công chúa? Ai cơ?”

Chẳng lẽ cô đang tự chính ?

Triệu Chi Phong bên cạnh thì vô cùng thích thú, trời ạ, một cô nàng đỏng đảnh mắc bệnh công chúa nặng như thế thì ngay cả một kẻ quen cô gái như cũng từng thấy qua. Hoắc Triều đúng là gặp may mắn gì thế ?

điều kỳ lạ là dù cô loạn như thế nào chăng nữa thì cũng chẳng khiến thấy phản cảm, trái còn cho đối diện cảm thấy dường như cô sinh là để nuông chiều như .

Hoắc Triều gương mặt nhỏ nhắn tinh tế đang bĩu môi mặt , khẽ nhướng mày hỏi: “Em đang giận đấy ?”

Thư Nhĩ gật đầu đầy vẻ nghiêm túc: “ thế. Anh trai ơi, nếu đối với em thêm một chút nữa thì những chẳng bao giờ theo đuổi em, mà còn sẽ đ.á.n.h mất em luôn đấy nhé.”

Hứa Trần và Triệu Chi Phong xong thì vang trời, cả hai đến mức thể thẳng lên .

Triệu Chi Phong vốn Hứa Trần kể bộ câu chuyện nên hiểu rõ tình hình giữa Hoắc Triều và Thư Nhĩ. Anh vốn là kẻ thích xem náo nhiệt chẳng sợ chuyện lớn, nên liền vội vàng hùa theo: “Vậy... nàng công chúa nhỏ ơi, thế nào mới gọi là đối với em đây?”

Thư Nhĩ liền giơ ba ngón tay , nghiêm túc liệt kê từng điều một: “Thứ nhất, buổi sáng đưa em học. Thứ hai, tan học đưa em về nhà. Thứ ba, ngày nào cũng mang thật nhiều đồ ăn ngon cho em. Tạm thời cứ ba điều đó nhé.”

Nam chính hiện đang học lớp mười hai nên giờ lớp vốn sớm, nếu còn vòng qua nhà đón cô thì chắc chắn thức dậy sớm hơn ít nhất là nửa tiếng đồng hồ.

Hì hì hì.

Vào buổi sáng sớm thì đừng coi thường nửa tiếng đó, vì đối với một học sinh cuối cấp thì việc ngủ thêm một phút thôi cũng là điều vô cùng quý giá , thế nên việc dậy sớm thêm dù chỉ một giây cũng là một loại hành hạ cực hình.

Chính vì , yêu cầu đầu tiên của Thư Nhĩ thực sự là một chiêu trò quá quắt nhằm hành hạ Hoắc Triều cho bằng !

 

Loading...