Trong phòng, Ân phu nhân trừng mắt Ân thương thư, tức giận. Sao bà việc Ân Ái Mỹ một đám ám vệ bám sát như thế? Dù hiểu rõ hành động của Ân thượng thư cũng là xuất phát từ lý do và chính đáng là bảo vệ cho Ân Ái Mỹ, nhưng việc phu quân che giấu một việc trọng đại liên quan đến con gái khiến bà thể nào vui nổi.
Hơn nữa, Ân thượng thư dùng một đội ám vệ thể thể hiện tấm lòng yêu thương và sự quan tâm của một cha dành cho con gái, thì bà cũng là một quan tâm và yêu thương con gái. Vả , bà cũng là nữ giới, nên bà thể chấp nhận việc một đám nam nhân như hổ rình mồi luôn ẩn nấp bên cạnh con gái của bà như thế. Dù là ám vệ, thì bọn họ cũng là nam nhân. Không chỉ , đám nam nhân còn võ nghệ cao cường và nhiều khả năng khác nữa.
Ai mà , ngộ nhỡ một ngày nào đấy một ám vệ nào đấy nổi lên tà ý, tổn hại đến Ân Ái Mỹ thì ? Dù đó Ân thượng thư băm gã trăm mảnh, thì thương tổn mà con gái của bà chịu cũng khó thể phai nhòa. Càng nghĩ càng sợ, ánh mắt của Ân phu nhân càng rực lửa.
Ân thượng thư cũng giật . Lúc ông nhận sơ suất lớn của bản . Bây lâu nay ông vẫn cứ nghĩ Ân Ái Mỹ chỉ là một cô bé con cần sự bảo vệ tuyệt đối. hôm nay ông mới nhớ , Miu Miu của nhà ông cũng sắp đến tuổi lễ cập kê . Nhìn dáng mảnh mai nhưng vẫn mười phần yểu điệu của con gái, gương mặt khả ái động lòng của nàng, Ân thượng thư hẹn mà cùng mối lo với vợ. Nếu để cả một đám nam nhân luôn ẩn nấp bên cạnh Ân Ái Mỹ, đừng là chúng dám gì tổn hại đến nàng, chỉ cần ánh mắt của chúng cẩn thận một chút, thì thể mạo phạm và tổn hại đến danh dự cùng tự trọng của con gái cưng nhà ông .
Càng nghĩ càng toát mồ hôi hột, Ân thượng thư cất tiếng nghiêm nghị:
- Tiểu thư sai! Các ngươi giải tán hết , chỉ để một gã là . Nếu kẻ nào dám cãi lệnh, lén lút giám sát tiểu thư, thì cả đội các ngươi đều sẽ phạt.
Cả đám hai mươi chín ám vệ đều cúi đầu, ran một tiếng nhanh chóng rời . Đội trưởng đội ám vệ âm thầm gật đầu, thán phục cách giải quyết của chủ nhân. Cứ như thế, bọn họ sẽ tự giám thị lẫn , bởi vì, một kẻ trái lệnh, cả đội cũng sẽ phạt cùng. Ân thượng thư hài lòng ám vệ lượt rời .
Ông dậy, nâng lấy tay của vợ, lấy lòng, nhỏ giọng:
- Phu nhân đừng tức giận nữa! Ta ! Nào, trả phòng cho Miu Miu , chúng về tư phòng. Ta sẽ bồi tội với nàng!
Ân phu nhân cúi đầu, mím môi , hai má ửng hồng. Lão gia nhà bà mà “bồi tội” ở chốn tư phòng như thế, thì nghĩa là ông đang tìm thêm em trai em gái cho Ân Ái Mỹ đấy. Bà thẹn thùng dậy, dịu ngoan bước theo Ân thượng thư. Hai vợ chồng bước sóng vai bên , rời khỏi hoa viên. Trong sân vườn chẳng mấy chốc vắng hoe, chỉ còn ba đang . Ân Ái Mỹ ngẩn , ngắm gã ám vệ hai mươi chín.
Đội trưởng đội ám vệ cũng hai mươi chín. Ông nghiêm cẩn dặn dò:
- Từ nay, trách nhiệm bảo vệ tiểu thư sẽ giao cho ngươi. Nhớ, tiểu thư là chủ nhân của ngươi, là trời của ngươi. Một sợi tóc của tiểu thư còn quan trọng hơn cả sinh mạng của ngươi. Rõ ?
- Rõ!
- Nhắc nguyên tắc của đội.
- Tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh, liều mạng bảo vệ chủ nhân.
Ám vệ hai mươi chín rành rọt to mười hai chữ như đang hô khẩu hiệu. Đội trưởng đội ám vệ hài lòng gật đầu nhún chân, phi mất. Ân Ái Mỹ thán phục tròn xoe mắt theo bóng dáng bay lượn như chim cắt của ông một lúc sang ám vệ hai mươi chính, nhẹ giọng :
- Từ bây giờ, ngươi theo bên cạnh , một bước cũng rời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-4-hoi-ten.html.]
- Vâng.
- Lời , dù bảo ngươi gì, ngươi cũng nhất định theo.
- Vâng.
- Nếu cho phép, ngươi sẽ .
- Vâng.
Ân Ái Mỹ cau mày. Sao nàng gì, gã cũng chỉ đáp bằng một chữ “” thôi hả? Nàng phụng phịu:
- Ngươi đừng “, ” mãi thế. Ngươi cách nào khác ?
- Vâng. Số hai mươi chín xin thề, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của chủ nhân, dốc hết sức lực bảo vệ cho chủ nhân an .
Lần gã ám vệ to rành rọt như khẩu hiệu ban nãy nữa. Có lẽ vì mặt và vị đội trưởng nghiêm khắc mà là một nàng tiểu thư mềm mại. Lại lẽ vì hiện tại nơi chỉ và tiểu thư. Nên hai mươi chín thoáng ngượng ngùng. Hắn chỉ mới ám vệ lâu, tuổi còn trẻ, vẫn luyện đến cảnh giới da là tường đồng mặt là vách sắt. Cho nên, giọng của trầm ấm, pha một chút ngượng ngùng nên càng thêm quyến rũ. nội dung lời của thì khiến cho Ân Ái Mỹ mấy lòng.
Nàng nhăn mặt, phụng phịu:
- Số hai mươi chín!
- Vâng.
- Ngươi tên thật cũng là hai mươi chín ?
- Thưa, .
- Vậy tên thật của ngươi là gì?
- Thưa, ám vệ phép dùng tên thật. Tên thật của ám vệ, c.h.ế.t theo nhân trong hộ tịch .
- bây giờ ngươi là ám vệ nữa mà. Bây giờ, ngươi trở thành hộ vệ, thành cận vệ của . - Ân Ái Mỹ xụ mặt - Ta gọi ngươi bằng cái tên “ hai mươi chín”. Vừa dài dòng, khô khan! Ta tên thật của ngươi!
- Vâng.