Tiểu Thư Ám Vệ Của Nàng Cũng Là Nhân Viên Xuyên Nhanh - Chương 19. Tiểu Thư Trừng Phạt Ám Vệ

Cập nhật lúc: 2025-11-14 08:57:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Hoàn nâng cây d.a.o nhỏ bằng cả hai tay, cung kính dâng lên mặt, thấp giọng nhỏ:

- Nếu tiểu thư tự trừng phạt nô...

Trên tay bỗng nhiên nhẹ hẫng, trong lòng của Dương Hoàn cũng hụt hẫng. Dù chuẩn tinh thần, nhưng hiểu , cứ nghĩ đến việc Ân Ái Mỹ căm hận đến mức vung đao, Dương Hoàn thấy vô cùng chua xót. Ân Ái Mỹ cầm lấy cây d.a.o nhỏ, giơ lên ngắm nghĩa.

Giọng của nàng cũng lạnh như ánh thép :

- Ý của ngươi là, ngươi dùng cây d.a.o để trừng phạt ngươi?

- Vâng.

- Trừng phạt bằng cách nào?

Dương Hoàn thoáng ngẩn . Tiểu thư thật sự , là nàng đang thử ?

, Dương Hoàn vẫn thật thà đáp:

- Đôi mắt từng thấy da thịt của tiểu thư, móc bỏ. Đôi tay từng chạm da thịt của tiểu thư, chặt bỏ. Cái miệng dám lời bất kính và mạo phạm tiểu thư, cắt lưỡi, may môi. Đôi tai dám những điều nên , đ.â.m thủng...

- Ngừng! Ngươi... ngươi... ngươi...

Ân Ái Mỹ kinh sợ đến lắp bắp. Nếu ban nãy nàng kịp thời ngăn cản, nếu ban nãy thể rời , thì là...

- Ngươi dự định sẽ đối xử tàn nhẫn với bản như thế ?

Dương Hoàn ngẩn . Tàn nhẫn ? Hắn . Dương Hoàn chỉ , đó vốn là sự trừng phạt đáng chịu. nếu tiểu thư vẫn hài lòng thì...

Dương Hoàn cân nhắc một chút mở miệng:

- Nếu tiểu thư vẫn hài lòng... Dương Hoàn xin chấp nhận hình phạt mà tiểu thư ban cho.

Ân Ái Mỹ mím môi, mắt rưng rưng . Gã sói xám ngốc nghếch trải qua những gì ? Sao thể tự coi rẻ bản đến như thế? Những hành vi đáng sợ như thế, tàn nhẫn như thế mà cứ bình thản liệt kê , còn áp dụng lên chính bản , còn tỏ vẻ như thế là đương nhiên, còn cho rằng nàng hài lòng và đưa hình phạt khác nữa...

Một loạt cái “ còn” nhảy tới nhảy lui trong đầu Ân Ái Mỹ, khiến nàng cảm giác như lửa giận bùng lên, thiêu đốt . Nàng vung tay.

“Chát.”

Một cái tát nện thẳng gò má của Dương Hoàn, khiến mặt của lệch hẳn sang một bên. Ân Ái Mỹ màng tới bàn tay nhỏ nhắn đỏ lên, đau rát. Nàng bật nức nở. Dương Hoàn tát một cái còn hết choáng thì thấy Ân Ái Mỹ . Hắn nhất thời . Sao tiểu thư ? Vì nàng đ.á.n.h nên đau tay ? Dương Hoàn thở dài trong lòng. Tiểu thư mèo nhỏ của vốn yếu ớt, non mềm. Để nàng đ.á.n.h thì đúng là khiến nàng đau nhiều hơn . Dương Hoàn hít sâu một , nếu tiểu thư trừng phạt bằng cách tát , thể tiểu thư thực thi hình phạt. Ý nghĩ lóe lên, Dương Hoàn liền vung tay.

“Chát.”

Cái tát mà tự trừng phạt còn mạnh và ác hơn cái tát ban nãy của Ân Ái Mỹ gấp vài . Nếu ban nãy, gò má của Dương Hoàn chỉ ửng đỏ, thì lúc , nửa bên mặt của sưng lên, khóe miệng ri rỉ máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-19-tieu-thu-trung-phat-am-ve.html.]

Ân Ái Mỹ giật đ.á.n.h thót, kêu lên thảng thốt:

- Nè, ngươi ? Ai cho phép ngươi tự đ.á.n.h như ?

Dương Hoàn ủ rũ gục đầu xuống. là tiểu thư vẫn lệnh. Hắn đúng là một tên nô lệ vượt quyền, một gã ám vệ bất tuân. Thật đáng c.h.ế.t! Ân Ái Mỹ cảm nhận khí tức trầm trọng của Dương Hoàn.

Nàng vội vã lên tiếng, tránh để những hành động bạo lực nào nữa:

- Ngươi quên ? Ta từng , là chủ nhân của ngươi. Toàn bộ tinh thần và thể xác của ngươi đều thuộc về . ?

- Vâng.

- Vậy thì từ nay về , nếu lệnh của , ngươi phép để bất cứ ai tổn hại đến tinh thần và thể xác của ngươi. Ngay cả chính ngươi cũng . hiểu ?

- Vâng.

Ân Ái Mỹ đỡ trán, rầu rĩ. Sói xám ngốc nghếch của nàng trở về bộ dáng chỉ mỗi chữ “” nữa . Dương Hoàn cũng nhận , đang vi phạm mệnh lệnh “một câu ít nhất năm chữ” mà tiểu thư ban hôm .

Thế nên, ngoan ngoãn sửa , cất giọng bổ sung cho đủ chữ:

- Vâng! Nô là của tiểu thư.

- Vậy... ngươi gì ngươi cũng chịu đúng ?

- Vâng. Chỉ cần tiểu thư .

- Ta trừng phạt ngươi thế nào cũng , đúng ?

- Vâng. Tùy tiểu thư định đoạt.

Ân Ái Mỹ mím môi. Sói xám nhà nàng đang thơ ngũ ngôn . Nàng sẽ trừng phạt thật nặng, để kiểm soát ngôn ngữ thử xem .

Thế là Ân Ái Mỹ lệnh:

- Ngươi cởi áo .

- Vâng? Cởi áo... để gì?

Vẫn còn đếm đủ năm chữ . Ân Ái Mỹ gằn:

- Không ngươi trừng phạt ngươi ? Bây giờ bắt đầu trừng phạt ngươi đây! Cởi áo !

Dương Hoàn thế thì phản ứng gì nữa, cũng hỏi một lời mà ngoan ngoãn cởi chiếc áo vải thô màu đen tuyền . Lớp vải tuột xuống, nửa với làn da màu lúa mạch của Dương Hoàn bộ hiện mắt Ân Ái Mỹ. Tràn đầy nhựa sống, rắn rỏi khỏe khoắn. Ân Ái Mỹ ngưỡng mộ ngắm chán mắt. Khi Dương Hoàn mặc áo, trông vẻ khôi ngô to lớn . Lúc cởi áo , cơ thể của Dương Hoàn càng thể hiện rõ vẻ nam tính, uy vũ.

Ân Ái Mỹ khẽ l.i.ế.m mép. Ánh mắt của nàng trượt dài từ gương mặt cương nghị của Dương Hoàn, dọc xuống cái cổ và hầu kết mạnh mẽ của , mê đắm vồng n.g.ự.c săn chắc của và dừng nơi hai hạt đậu đỏ đang phập phồng theo từng thở. Nhìn ngon quá. Ân Ái Mỹ đưa tay khẽ chạm một hạt đậu đỏ trông từa tựa như một loại mứt quả mà nàng thích. Sự đụng chạm Dương Hoàn run lên. Hình như đoán tiểu thư trừng phạt thế nào . Nàng đáp trả những hành vi khinh nhờn và mạo phạm mà dám với nàng.

Loading...