Nhận sự lưỡng lự của Dương Hoàn, môi nhỏ của Ân Ái Mỹ bĩu , nàng khép mắt, ngoảnh mặt thèm Dương Hoàn nữa. Hai tay của nàng vẫn ngừng tự nhào nặn bản . Lúc trông nàng tủi đến đáng thương. Tiếng rên rỉ của nàng nức nở như đang , như cố kìm nén lời cầu xin. Dương Hoàn còn cách nào khác là vứt bỏ băn khoăn, quỳ xuống, đầu hàng. Hắn chồm tới bên cạnh Ân Ái Mỹ, nhẹ nhàng nắm cổ tay nàng, để nàng tự an ủi bản nữa.
Giọng của khàn đặc, nhưng cương quyết:
- Tiểu thư, xin hãy lệnh cho Dương Hoàn!
Ân Ái Mỹ phụng phịu:
- Ta lệnh, ngươi sẽ theo ?
- Dương Hoàn sẽ theo tiểu thư! Dù tiểu thư Dương Hoàn c.h.ế.t...
- Ta ngươi c.h.ế.t!
Ân Ái Mỹ ngắt lời Dương Hoàn. Nàng mở mắt đầy oán trách. Giọng của nàng cũng vô cùng ai oán:
- Ta chỉ ngươi giúp truyền thuốc, ngươi giúp bớt khó chịu, mà ngươi đòi sống đòi c.h.ế.t như thế...
Trước sự lên án đầy tủi của Ân Ái Mỹ, Dương Hoàn đành vươn tay . Lại một hồi đẩy tay truyền thuốc, nhào nặn bánh, dạo đỉnh tuyết sơn, ngắt đóa hồng mai, nhấn viên ngọc đỏ...
Khi tay của Dương Hoàn vui đùa thỏa thích thì dường như t.h.u.ố.c cũng truyền đủ. Ân Ái Mỹ thở dốc, nhưng nét mặt của nàng tràn ngập sinh khí. Đôi gò má ửng hồng, làn môi cũng tươi thắm hơn, đầy sức sống. Dương Hoàn ngạc nhiên vì công hiệu của loại t.h.u.ố.c thần kỳ . Đồng thời cũng vui mừng vì tiểu thư còn khó chịu. Dương Hoàn len lén thở phào, xem thể lui ngoài, tìm chỗ để mà tự giải quyết phần thể đang biến dạng của chính .
Ân Ái Mỹ để cho Dương Hoàn kịp dậy. Vừa thấy trở bộ thẳng lên là nàng cất tiếng, nũng nịu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-16-cam-nguyen-chiu-thua.html.]
- Dương Hoàn, mệt mỏi quá. Ngươi ở đây cho dựa ngủ nhé?
- Tiểu thư cứ yên tâm ngủ. Dương Hoàn sẽ canh gác thật ở bên ngoài.
Dương Hoàn gần như nghiến răng mà . Hắn đang nín nhịn đến sắp hỏng . Nếu mà còn nấn ná ở đây, còn cảm nhận thể mềm mại yêu kiều của tiểu thư dựa lên , phập phồng thở,... Dương Hoàn sợ sẽ đè nén thú tính mà chuyện khiến tiểu thư tổn thương.
Ân Ái Mỹ ngước mắt liếc ám vệ sói xám nhà một cái, cất giọng ấm ức:
- Xe ngựa lắc lư quá, sẽ chóng mặt, khó chịu. Có ngươi khi dễ , giúp thoải mái nữa ? Quả nhiên là tiểu thuyết sai mà, lời của nam tử là thể tin nhất. Đàn ông các ngươi đấy , một khi tỏ đường lối về thì sẽ phụ tình bạc nghĩa, qua cầu rút ván, quên nghĩa tào khang,...
Thấy nàng càng càng quá đáng, Dương Hoàn nhanh chóng ngắt lời nàng:
- Tiểu thư, Dương Hoàn lời ngài. Tiểu thư dựa lên Dương Hoàn thì cứ dựa .
Ân Ái Mỹ , vội vã nhào đến, tựa trong n.g.ự.c Dương Hoàn. Đôi mắt long lanh của nàng chớp chớp gương mặt cứng đơ của Dương Hoàn mà âm thầm vui vẻ. Nàng là tiểu thư khuê các thật đấy. Nàng ngây thơ thật đấy. nàng thể hiểu phép tắc cơ bản nhất mà cũng là khắc nghiệt nhất mà nữ giới tuân thủ chính là cho phép bất cứ kẻ khác giới nào động chạm cơ thể của chứ? Ngay cả phụ và đại ca còn dám sỗ sàng chạm của nàng, huống chi là xa lạ. nàng cam tâm tình nguyện, , cho đúng là nàng ép buộc cưỡng bức, thậm chí là dùng cái cớ ngốc đến mức trăm ngàn sơ hở để Dương Hoàn những đụng chạm mật nơi nhạy cảm nhất của cơ thể phụ nữ.
Bởi vì, Ân Ái Mỹ xem Dương Hoàn là ngoài nữa. Ân Ái Mỹ cũng xem Dương Hoàn là . Nàng , là xem như phu quân của . Vậy mà cái gã sói ngốc nghếch nhát gan còn cụp đuôi bỏ chạy.
Tuy nhiên, lúc chấp nhận ở bên nàng. Tiểu thư mèo con vui đến tủm tỉm. Sói xám nhà nàng hiểu lòng nàng ?
Ân Ái Mỹ , Dương Hoàn hiểu lòng nàng. Mà là đầu hàng. Hắn cam nguyện chịu thua. Nếu tiểu thư điều mà nàng đang buộc ý nghĩa gì, nếu nàng chỉ xem là một thú tiêu khiển, Dương Hoàn cũng chấp nhận để trở thành món đồ chơi của nàng.
Còn nếu như tiểu thư thật sự ngây thơ, nàng hiểu rằng việc cô nam quả nữ ở chung trong một xe ngựa thế , còn đụng chạm xác thịt thiết như thế sẽ hậu quả gì, thì sẽ cố gắng giải thích cho nàng hiểu, và uốn nắn, sửa đổi hành vi của nàng. Dương Hoàn quyết định, sẽ giúp tiểu thư mèo con của hiểu rằng, tất cả những việc mật như thế và hơn thế, nàng chỉ thể dành cho đàn ông mà nàng tình yêu chân thành.
Trước mắt, Dương Hoàn nỡ từ chối tiểu thư quá thẳng thừng. nỡ khiến một tiểu cô nương trong trắng ngây thơ như hoa như ngọc tủi , khó chịu vì . đồng thời, Dương Hoàn cũng hạ quyết tâm sẽ thuận theo những yêu cầu quá đáng của tiểu thư nữa. Hắn , cũng nỡ, để một cô gái như tiểu thư loại như chiếm đoạt, nhúng chàm, dạy hư nàng. Không hiểu vì , trong lòng của Dương Hoàn vẫn luôn suy nghĩ rằng: nhiệm vụ của chỉ là bảo vệ tiểu thư bình an, khỏe mạnh, sống lâu; mà còn nhiệm vụ cao hơn, mạnh hơn, nặng nề hơn, đó là giúp tiểu thư hiểu thế nào là tình yêu chân chính. Hắn giúp tiểu thư hiểu rõ tác hại của việc sự mật xác thịt với nam nhân xa lạ khi , hoặc tình yêu chân chính với .