Tiểu Thư Ám Vệ Của Nàng Cũng Là Nhân Viên Xuyên Nhanh - Chương 15. Cách Truyền Thuốc Kỳ Lạ

Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:20:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ân Ái Mỹ càng uốn éo càng khó chịu. Nàng thở dồn dập, nức nở cất tiếng gọi:

- Dương Hoàn! Ta khó chịu quá!

- Tiểu thư khó chịu thế nào? Để nô tìm thầy thuốc...

Dương Hoàn nhổm lên, định tìm cớ rút lui để giấu phần cơ thể đang biến dạng. Ân Ái Mỹ túm lấy cổ tay của . Nàng vươn tay ngà , nắm luôn cổ tay còn của Dương Hoàn, áp lên chỗ nhô cao còn đang trống trải của chính , ấn xuống. Ah... Thoải mái quá... Ân Ái Mỹ thở gấp trong cảm giác thư sướng lạ lẫm. Nàng vẫn túm chặt hai cổ tay của Dương Hòa, kéo tới đẩy lui, khiến da thịt của chà sát da thịt của nàng, truyền thêm nhiều thuốc.

Hai viên tròn nhô lên, cồm cộm trong tay, khiến Dương Hoàn nhột nhạt. Làn da của Ân Ái Mỹ trơn láng trực tiếp tác động xúc giác, khiến Dương Hoàn rạo rực. theo từng cái kéo đẩy và đè nhấn của nàng, còn cảm nhận sự mềm mại mà đàn hồi đến khiến cho chao đảo tinh thần. Dương Hoàn kềm nổi, khẽ cử động các ngón tay. Cảm giác đàn hồi càng rõ ràng hơn.

Ân Ái Mỹ nhỏ giọng rên rỉ:

- Ah... Dương Hoàn... Hình như khi ngươi cử động, t.h.u.ố.c sẽ tác dụng hơn. Ngươi mau cử động tiếp ! Ta khó chịu quá! Mau nhào nặn nơi đó !...

Tay nhỏ của Ân Ái Mỹ buông lỏng Dương Hoàn , nàng với lên, tháo nút dây cổ. Chiếc yếm trễ xuống, để lộ hai quả đào tiên đến mê . Dương Hoàn như mê , ngoan ngoãn theo lời chủ nhân. Lúc , Dương Hoàn cảm thấy, đang truyền t.h.u.ố.c cho tiểu thư nữa, mà trở thành một tên đầu bếp đang bánh. Bàn tay của , hai bàn tay to và thô ráp của ngừng nhào tới nặn lui, chà qua sát hai khối bột mềm mịn, nhão mà bở, dẻo mà dai. Dưới những tác động mạnh mẽ của , hai khối bột biến thành nhiều hình dạng, màu trắng nõn nà dần pha thêm sắc ửng hồng kiều mị. Và hai viên tròn là t.h.u.ố.c , lúc còn chỗ nào giống viên t.h.u.ố.c nữa, mà như hai hạt đậu đỏ trang trí cho chiếc bánh bao thêm hấp dẫn; như viên hồng ngọc, đính đỉnh ngọn núi tuyết; cũng giống đóa hồng mai ngạo nghễ giữa trời đông giá rét, dù bàn tay của Dương Hoàn vùi lên dập xuống vẫn cứng cỏi vươn cao.

Gã đầu bếp Dương Hoàn đầu chế biến bánh bao, càng càng thuần thục, càng nhào càng quen tay. Hắn chỉ hùng hục dùng lực nữa, mà còn kết hợp khi nặng khi nhẹ, ngón tay lúc đè lúc nhấn, thỉnh thoảng vân vê. Dương Hoàn như mụ mị trong cảm xúc mới lạ đê mê. khi Ân Ái Mỹ mờ mịt nét mặt, thể ưỡn tới co lui, run rẩy theo từng động tác của , trong lòng của Dương Hoàn rạo rực áy náy.

Bởi vì, Dương Hoàn , đây là truyền t.h.u.ố.c nữa. Hoặc là, thể đối với tiểu thư mèo con ngây thơ, đây đúng là truyền thuốc; nhưng đối với ám vệ sói xám thì, thâm tâm rõ ràng hơn ai hết, lợi dụng việc truyền t.h.u.ố.c để hành vi bất chính với tiểu thư. Một chút tự trách bùng lên, vực dậy lý trí của Dương Hoàn, khiến ngừng tay . Ân Ái Mỹ đang cảm xúc dâng trào, việc Dương Hoàn thu tay khiến nàng vô cùng khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-15-cach-truyen-thuoc-ky-la.html.]

Và thế là, tiểu thư mèo con giơ móng vuốt nhỏ lên, tự lấy, thế Dương Hoàn, tự vân vê hai viên t.h.u.ố.c của . Áo mở bung cổ phóng khoáng, yếm tuột dây vải lả lơi, da trắng hửng hồng nổi bật hai hạt ngọc đỏ tươi,... trông Ân Ái Mỹ lúc như tinh linh trong rừng cấm.

Ân Ái Mỹ ngừng học theo những hành động của Dương Hoàn ban nãy, là truyền t.h.u.ố.c bánh ngắm cảnh nàng quan tâm nữa. Nàng còn dùng đôi bàn tay ngà ngọc, tự chà sát mân mê nơi nhô cao nhất của thịt da để truyền thuốc, mong dịu bớt cảm giác khó chịu của thể. việc truyền t.h.u.ố.c lẽ mấy hiệu quả khi tự , nên Ân Ái Mỹ vẫn vơi sự khó chịu, thậm chí nàng càng bứt rứt và bức bối hơn. Ân Ái Mỹ uốn éo cơ thể, mặc cho thịt da tuyết trắng bại lộ trong khí. Hèn mọn mà quyến rũ. Ngây thơ mà thành thục. Tiểu thư mèo con khiến Dương Hoàn tự bấu đùi mới thể áp chế xúc động chà đạp nàng. Hắn lưng, luống cuống rời .

Ân Ái Mỹ để cho Dương Hoàn cơ hội trốn tránh. Nàng khẽ rên lên một tiếng. Rồi như cảm thấy việc rên rỉ thể xoa dịu cảm giác khó chịu, Ân Ái Mỹ tiếp tục rên thêm vài tiếng nữa, nũng nịu như tiếng mèo con.

Tiếng rên rỉ của tiểu thư mèo nhỏ rơi tai của ám vệ sói xám như tiếng sấm. Hắn vội vã quỳ xuống, đóng chặt cửa, kéo kín rèm. Không thể để cho ngoài thấy bộ dạng của tiểu thư lúc . Càng thể để bất cứ ai tiếng rên rỉ khiến động tình .

Dương Hoàn vội vã bò đến bên cạnh Ân Ái Mỹ, nhỏ giọng khuyên nhủ:

- Tiểu thư. Cố gắng chịu một chút. Đừng kêu lên như thế...

Ân Ái Mỹ mếu máo:

- khó chịu lắm... tại truyền t.h.u.ố.c vẫn khó chịu như thế? Ta... mỏi tay quá... Khó chịu quá... Dương Hoàn! Ngươi giúp ...

- Giúp! Dương Hoàn c.h.ế.t cũng sẽ giúp tiểu thư! Tiểu thư Dương Hoàn gì?

- Ngươi hãy truyền t.h.u.ố.c cho . Như ban nãy ... Ngươi truyền thuốc, sẽ đỡ khó chịu hơn... Có tay của ... thấy... thoải mái...

Dương Hoàn cứng đờ trong nỗi nghẹn ngào của “há miệng mắc quai”. Hắn mới cam đoan rằng “ chế cũng sẽ giúp tiểu thư”. giúp cho nàng việc thì... liệu đó nàng hối hận , tức giận, ... oán ghét ? nếu giúp nàng thì...

Loading...