Tiểu Thư Ám Vệ Của Nàng Cũng Là Nhân Viên Xuyên Nhanh - Chương 14. Viên Tròn Đó Không Phải Là Thuốc!

Cập nhật lúc: 2025-11-12 13:17:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảm nhận bàn tay của cứ mò ở chỗ xương quai xanh mà dám chuyển nơi khác, Ân Ái Mỹ gắt khẽ trong thở đứt quãng:

- Không chỗ đó... Thuốc của ... để ở phía ... Ngươi mau mò xuống một chút... một chút nữa... A...

Ân Ái Mỹ đang tận tình chỉ lối dẫn đường cho Dương Hoàn tìm t.h.u.ố.c thì bỗng thảng thốt kêu lên một tiếng. Bởi vì, Dương Hoàn đang ngoan ngoãn theo hướng dẫn của Ân Ái Mỹ mà tay dần xa chỗ xương quai xanh của nàng, hướng đến một vùng nhô cao căng tràn nhựa sống. Và túm một viên tròn mềm mại. Tìm t.h.u.ố.c ! Dương Hoàn mừng rỡ nắm lấy viên tròn , kéo nhẹ. Và khi trong đầu Dương Hoàn còn đang nghi hoặc, hiểu viên t.h.u.ố.c mềm mại và phần dẻo dai, dính chắc Ân Ái Mỹ, kéo mà vẫn thể lấy ; thì bên tai của vang lên tiếng kêu thảng thốt của Ân Ái Mỹ. Tiếng kêu pha trộn giữa sự giật , sự đau đớn và còn cảm xúc gì nữa mà Dương Hoàn kịp nghĩ . Bởi vì, lúc nhận , viên tròn mà đang túm kéo ... là thuốc.

Dương Hoàn điếng hồn buông tay rút về. Ân Ái Mỹ kêu lên thống thiết:

- Đừng! Đừng buông ! Ngươi tìm t.h.u.ố.c cho , sẽ c.h.ế.t mất...

- mà... thưa tiểu thư... trong đó ... thuốc...

- Trong ?

- Trong... trong n.g.ự.c áo của tiểu thư ... thuốc.

Dương Hoàn lắp ba lắp bắp trả lời. Trên đầu ngón tay của vẫn còn lưu cảm xúc khi nắm lấy viên tròn là t.h.u.ố.c . Cứng rắn mà mềm mại. Tròn trịa và nhô cao. Dương Hoàn chặt bỏ cái tay hỗn xược của , luyến tiếc cảm xúc quá đỗi.

Ân Ái Mỹ hiểu những rối rắm trong lòng của Dương Hoàn . nàng tiếp tục cất giọng thổn thức:

- Sao thuốc? Rõ ràng là nhét hai viên t.h.u.ố.c túi kín yếm mà... Lẽ nào đường xóc nảy, hai viên t.h.u.ố.c rơi mất ?

Dương Hoàn cũng chỉ thể chấp nhận cách giải thích . Hắn lui , để nhanh chóng tìm thầy thuốc. Ân Ái Mỹ túm chặt lấy cổ tay của , đè mạnh trở . Cái đè khiến bàn tay thô ráp của Dương Hoàn ép xuống, phủ lên bộ ngọn đồi mềm mại của nàng. Giữa lòng bàn tay của Dương Hoàn thậm chí còn cảm nhận cảm giác cồm cộm êm ái của viên tròn là t.h.u.ố.c .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-thu-am-ve-cua-nang-cung-la-nhan-vien-xuyen-nhanh/chuong-14-vien-tron-do-khong-phai-la-thuoc.html.]

Ân Ái Mỹ khẽ rên lên một tiếng. Dương Hoàn hốt hoảng rút tay về. Ân Ái Mỹ dùng cả hai đôi tay nhỏ của nàng níu chặt lấy cổ tay thô kệch của . Nàng mở đôi mắt to tròn ngập nước . Giọng của nàng ngạc nhiên mừng rỡ:

- Dương Hoàn, hình như chất t.h.u.ố.c vẫn còn trong n.g.ự.c . Ngươi ấn một cái, thấy đỡ hơn nhiều . Ngươi mau ấn tiếp nữa .

Dương Hoàn cũng ngạc nhiên kém. Thuốc trị bệnh của thời chỉ uống mới tác dụng ? Lẽ nào y học của thế giới ảo tiên tiến tới mức thể chế tạo loại t.h.u.ố.c thẩm thấu qua da? chút nghi hoặc của Dương Hoàn nhanh chóng tan biến , khi nghĩ đến, nơi là một thế giới ảo, nghĩa là bất cứ việc gì cũng thể xảy .

Hơn nữa, Ân Ái Mỹ cũng lên tiếng giải thích:

- Thuốc đặc biệt, thể thấm qua da để chữa trị. Cho nên mới cất nó bên trong yếm. Dù bây giờ viên t.h.u.ố.c thể rơi mất , nhưng khi ngươi sờ trong yếm của , lẽ dính chất thuốc.

Dương Hoàn gật đầu. Thế nên, lúc chạm cơ thể của Ân Ái Mỹ sẽ giúp nàng cảm thấy dễ chịu, đúng ? mà... cũng nhất thiết chạm chỗ... căng đầy ...

Dương Hoàn ấp úng đề nghị:

- Tiểu thư... là Dương Hoàn áp chất t.h.u.ố.c tay... tay của tiểu thư...

- Không . Thầy t.h.u.ố.c dặn, t.h.u.ố.c chạm nơi nhô lên cao nhất của da thịt, nếu thì sẽ tác dụng gì nữa.

Dương Hoàn cau mày ngẫm nghĩ. Thầy t.h.u.ố.c nào mà thần kỳ và quái dị như thế? Cả loại t.h.u.ố.c cũng kỳ lạ và quái ác đến như thế? Nếu hôm nay, đang ở bên cạnh Ân Ái Mỹ , mà là một khác, một... gã đàn ông khác, thì là, bàn tay của gã cũng sẽ áp lên nơi nhô cao nhất của da thịt tiểu thư ? Dương Hoàn phẫn nộ. Hắn mà bắt thầy t.h.u.ố.c thì nhất định sẽ dạy dỗ và trừng phạt cho kẻ nọ một trận nhớ đời.

Tại trung tâm sửa chữa hệ thống, một nồi Thịt Kho Trứng nào đó mới khởi động một luồng xung điện ác ý đ.á.n.h úp, nghẹn ngào tắt ngúm thứ hai.

Mặc dù là trong lòng tràn ngập thẹn thùng cùng bất đắc dĩ, Dương Hoàn cũng còn cách nào khác là thuận theo lời của Ân Ái Mỹ, để yên bàn tay của lên bộ phận đầy đặn nhô cao nhất da thịt của nàng. Bởi vì, mới giở tay lên, cách khỏi làn da mịn màng của Ân Ái Mỹ bằng một cách bao nhiêu thì nàng yếu ớt lả .

Thế là, Dương Hoàn cứng ngắc giữ yên bàn tay một chỗ, dám cục cựa. Ân Ái Mỹ thì hề ngoan ngoãn. Nàng Dương Hoàn áp t.h.u.ố.c n.g.ự.c là tỉnh táo và linh hoạt hẳn lên. Thân thể của nàng ngừng uốn éo, khiến viên tròn là t.h.u.ố.c cứ nhô lên, ma sát lòng bàn tay thô ráp của Dương Hoàn. Viên tròn càng lúc càng cứng, cồm cộm trong tay Dương Hoàn khiến hốt hoảng nhận cơ thể của … đang phản ứng.

Loading...