Tiểu Sư Đệ Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Hai Mặt - Chương 5: Tiểu Sư Đệ Hắc Liên Hoa Hai Mặt Tâm Cơ - Edit by Chị Ba Mê Truyện
Cập nhật lúc: 2025-12-21 15:38:57
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
giờ đây khi bình tâm suy ngẫm , nàng nhớ trong nguyên tác miêu tả Tạ Khanh Lễ lúc vẫn là một kẻ đáng thương hiền lành vô hại nên chuyện xả cứu âu cũng là điều hợp lý.
Một tâm tính thuần lương như đáng tâm ma nuốt chửng để cuối cùng biến thành một con quái vật mất hết nhân tính chỉ c.h.é.m g.i.ế.c.
Vân Niệm thầm thở dài trong lòng lắc đầu.
Nàng khom , nhẹ nhàng cầm tay Tạ Khanh Lễ đặt trong chăn, cẩn thận dém kỹ góc chăn cho . Sau khi đóng chặt cửa sổ để gió lùa , nàng mới rón rén rời sắc thuốc.
Hiện tại những gì nàng thể dường như cũng chỉ bấy nhiêu thôi.
Dẫu thì cũng đưa về , nhiệm vụ coi như một sự khởi đầu, chuyện về cứ để từ từ tính tiếp.
Cánh cửa phòng khép , tiếng bước chân dần xa, khi xác định nàng thực sự rời , thiếu niên chõng tre mới chậm rãi mở mắt.
Ánh mắt dừng tấm chăn mỏng đắp , mềm mại và ấm áp.
Trong khí vẫn còn vương vấn chút thở của nàng.
Lúc nãy khi nàng gần, từng luồng hương thơm của nàng cứ thế len lỏi vây quanh chóp mũi , thuận theo thở mà xâm nhập tận phế phủ.
Tạ Khanh Lễ hất chăn dậy.
Hắn bước xuống giường tới bên cửa sổ, tay đẩy nhẹ cánh cửa, ánh mắt vẫn còn kịp bắt gặp bóng lưng mảnh mai của thiếu nữ đang rời ở phía xa.
Nàng vận một bộ y phục màu xanh biếc, hòa một với cỏ cây hoa lá tràn đầy sức sống xung quanh.
Hắn đưa mắt đ.á.n.h giá Đạp Tuyết Phong, từng nhành cây ngọn cỏ nơi đây chẳng khác gì so với cửa thứ mười hai nhưng yên tĩnh hơn nhiều, những kẻ ồn ào đến quấy nhiễu sự thanh tịnh của .
Ở cửa thứ mười hai, vì để che giấu phận nên đành nhẫn nhịn đám Thường Tuyên. Tuần Cố Lăng Kiếm Khư sẽ mở , chẳng cần thiết tiếp tục giả vờ hư tình giả ý với bọn chúng nữa.
Vốn dĩ định điều khiển Xích Linh Thú g.i.ế.c c.h.ế.t mấy tên đó, nào ngờ Phù Đàm đột ngột xuất hiện.
Tại hiện trường lúc đó, ngoại trừ mấy tên phế vật thì chỉ là xem kịch.
Phù Đàm nổi tiếng là bao che khuyết điểm. Nếu để lão thấy cảnh lạnh lùng đồ của lão xông pha nguy hiểm thì Tạ Khanh Lễ khó ăn .
Vậy nên tương kế tựu kế, thu sát ý của , giả vờ địch mà trúng một lá bùa của Thường Tuyên đó đỡ tiểu đồ của lão một vuốt.
Làm xóa bỏ sự nghi ngờ của Phù Đàm ngờ xui rủi thế nào đưa thẳng về Đạp Tuyết Phong.
thế cũng , vốn dĩ cũng đang định đến đây để điều tra vài thứ.
Trong tầm mắt còn bóng dáng Vân Niệm, Tạ Khanh Lễ thẳng , che vẻ u tối nơi đáy mắt.
Những ngón tay thon dài như ngọc gõ nhẹ lên song gỗ, thiếu niên khép cửa sổ.
Mặt trời dần ngả về tây, Vân Niệm đang cặm cụi sắc thuốc.
Nàng phe phẩy chiếc quạt thì một cơn gió nhẹ thổi tới, khói t.h.u.ố.c lập tức đổi hướng thốc thẳng mặt nàng, mang theo vị đắng ngắt của d.ư.ợ.c liệu.
Nàng khói hun cho nước mắt chảy ròng ròng, vội vàng bê ghế tránh xa cái lò t.h.u.ố.c một chút.
Lại một cơn gió nữa thổi qua, tiếp tục cuốn theo làn khói trắng tắp thẳng mặt Vân Niệm khiến nàng ho sặc sụa.
Nàng dịch chuyển.
Gió đổi hướng.
Nàng dịch dịch.
Gió vẫn cứ bám theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-su-de-hac-lien-hoa-tam-co-hai-mat/chuong-5-tieu-su-de-hac-lien-hoa-hai-mat-tam-co-edit-by-chi-ba-me-truyen.html.]
Quá tam ba bận, cuối cùng Vân Niệm cũng nổi giận.
Cơn gió mắt mà cứ nhè mặt nàng mà thổi thế hả!
Nàng hậm hực ngẩng đầu lên thì thấy chạng ba cây cổ thụ phía một đang vắt vẻo. Hắn co một chân lên, chân buông thõng đung đưa đầy vẻ lười biếng, đôi mắt híp đang Vân Niệm.
Người nọ trông lớn tuổi hơn Vân Niệm một chút, độ tuổi giữa thiếu niên và thanh niên, tướng mạo tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt toát lên vẻ đầy khí.
Trong đáy mắt tràn ngập ý , khóe môi nhếch lên, một tay cầm lá sen, tay cầm hai cái đài sen.
Là sư của Vân Niệm, Giang Chiêu.
Giang Chiêu lắc lắc lá sen trong tay, nụ mang theo vài phần khiêu khích: “Tiểu sư , nhớ sư của nào?”
Vân Niệm lườm một cái cháy mặt.
Cơn gió quái ác ban nãy chắc chắn là do giở trò, cái tên Giang Chiêu rảnh rỗi sinh nông nổi là chúa bày trò vô vị.
Phù Đàm Chân Nhân tổng cộng sáu tử, Vân Niệm là nhỏ nhất.
Nàng ba sư và hai sư tỷ.
Đại sư hy sinh mười lăm năm trong trận chiến trừ yêu ở Nhạn Bình Xuyên để bảo vệ bách tính, Vân Niệm từng gặp mặt .
Nhị sư và hai vị sư tỷ khác xuống núi rèn luyện từ nửa năm , đến giờ vẫn trở về.
Giang Chiêu là tam t.ử của Đạp Tuyết Phong, nhập môn sớm hơn Vân Niệm vài năm. Hắn thiên phú cực cao là một kẻ cuồng tu luyện, cực kỳ si mê kiếm đạo.
Tuy tuổi còn trẻ nhưng tu vi đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ, xứng đáng trong top đầu của lứa t.ử trẻ tuổi hiện nay.
Vân Niệm cảm thấy, xét về mặt kiếm đạo trong lứa ở thời điểm hiện tại, nếu Giang Chiêu nhận là hai thì chẳng ai xứng đáng một.
Chỉ là bỗng nhiên xuất hiện một Tạ Khanh Lễ như hắc mã phá vây. Trong vòng mười năm vượt qua hàng loạt trưởng lão để trở thành nhất kiếm đạo.
Giang Chiêu tuy buồn chán thích trêu chọc nàng nhưng đối xử với nàng cũng . Thế nên Vân Niệm cũng chẳng thèm chấp nhặt với , cứ mặc kệ mà sắc t.h.u.ố.c tiếp.
Thang t.h.u.ố.c khá khó sắc, cần dùng lửa nhỏ ninh từ từ, Vân Niệm ở đây ngót nghét gần ba canh giờ, trời cũng bắt đầu sâm sẩm tối.
Giang Chiêu nhảy từ cây xuống, xách một chiếc ghế nhỏ đến cạnh nàng.
Thấy bộ dạng chăm chú sắc t.h.u.ố.c của nàng, Giang Chiêu buồn trêu chọc:
“Này, năm ngoái sư của dũng chiến đấu với Hỏa Kỳ Lân, trọng thương liệt giường hai tháng trời mà cũng chẳng thấy sắc cho bát t.h.u.ố.c nào.”
Vân Niệm mỉm đáp trả: “Sư Tô sư tỷ chăm sóc, đương nhiên cần lo chuyện bao đồng.”
Nhắc đến Tô Doanh, vẻ mặt Giang Chiêu chút tự nhiên, vành tai ửng đỏ: “Ta cũng bảo chăm sóc.”
Vân Niệm chỉ thầm gì.
Giang Chiêu vội lảng sang chuyện khác, đưa đài sen tay cho Vân Niệm:
“Sư hái cho . Chẳng đ.á.n.h một trận với Xích Linh Thú , đến sưởi ấm tâm hồn cho đây.”
Vân Niệm khẩy: “Hôm qua mới Tô sư tỷ là tỷ ăn hạt sen, sợ là tiện tay chia bớt cho hai cái chứ gì.”
Giang Chiêu sờ sờ mũi đáp, vẻ mặt đầy sự chột trúng tim đen.
Hai hiếm khi phút giây yên tĩnh, Vân Niệm thi thoảng phe phẩy chiếc quạt nan.
Được chừng nửa khắc, Giang Chiêu lên tiếng:
“Tên nhóc ở thiên viện lúc nãy qua xem . Tu vi tuy cao bằng nhưng ở ngoại môn tu hành bài bản mà tu vi như cũng coi như là xuất sắc, thiên phú xem cũng khá đấy.”