Tiểu Sư Đệ Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Hai Mặt - Chương 3: Tiểu Sư Đệ Hắc Liên Hoa Hai Mặt Tâm Cơ - Edit by Chị Ba Mê Truyện
Cập nhật lúc: 2025-12-21 15:38:55
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bờm đỏ mượt mà đẽ, hình đồ sộ, đôi mắt thú ngày thường hiền lành giờ đây vằn lên tia m.á.u khát sát.
Là linh thú hộ sơn - Xích Linh Thú.
Tiếng kêu của nó thô lỗ, dường như đang trong cơn cuồng nộ.
tính tình Xích Linh Thú vốn dĩ ôn hòa, tiếng kêu hung bạo đến nhường .
[Trạng thái của nó đúng! Cô mau ứng phó !]
Vân Niệm kinh hãi.
Vận may của nàng là kiểu gì thế , năm năm đến ngoại môn một , đầu tiên đến gặp ngay linh thú hóa điên?
Theo bản năng, nàng định kéo Tạ Khanh Lễ bỏ chạy.
Hệ thống ngăn cản:
[Không chạy! Nam chính mới kết đan, cô mang theo chắc chắn chạy Xích Linh Thú ! Bất kể vì Xích Linh Thú hóa điên nhưng động tĩnh gây nhỏ, các trưởng lão hẳn là , cô chỉ cần kéo dài thời gian chờ họ đến là !]
Vân Niệm nghiến răng, liếc đám Thường Tuyên đang đờ đẫn đất dám nhúc nhích đó đẩy Tạ Khanh Lễ gốc cây:
“Đệ ở đây đợi, giải quyết nó!”
Vừa dứt lời, tay nàng múa kiếm lao lên nghênh chiến.
Đối mặt với Xích Linh Thú cao lớn vạm vỡ, bóng dáng thiếu nữ thực sự phần nhỏ bé.
Đám Thường Tuyên bừng tỉnh, hoảng hốt dậy định chạy ngoài. bước một bước, đôi chân như ai đó đóng đinh tại chỗ, thể nhúc nhích thêm chút nào.
Sao ... như thế?
Có dùng thuật định !
Tạ Khanh Lễ thu hồi ánh mắt, về phía bóng dáng Vân Niệm đang chiến đấu với Xích Linh Thú.
Một tiếng khẽ khó phát hiện tan biến trong gió.
Nữ tu cũng thật là lắm chuyện.
nàng đ.á.n.h linh thú hộ sơn, đến đây cũng chỉ là nộp mạng.
Tạ Khanh Lễ một lúc, tiếng lóc cầu cứu của đám Thường Tuyên bên tai Vân Niệm đang chật vật đối phó với Xích Linh Thú.
Hắn chút chán ngán, dù cũng vết thương do bốn tên Thường Tuyên ban nãy để , lát nữa đối mặt với sự tra hỏi cũng dễ dàng rũ bỏ hiềm nghi, cần thiết nán đây lâu.
Tạ Khanh Lễ xoay định rời .
Vừa bước một bước từ hư phía một bóng lao vút về phía , tốc độ nhanh đến mức chỉ còn tàn ảnh, tới tu vi Đại Thừa kỳ.
Tu sĩ Đại Thừa của cả Huyền Miểu Kiếm Tông cũng chỉ đếm đầu ngón tay tới con ba.
Bước chân bước thu về.
Tạ Khanh Lễ nhanh chóng giải thuật định cho đám Thường Tuyên.
Suy nghĩ của xoay chuyển, đang tính toán cách đối phó thì Thường Tuyên đang quỳ rạp đất lóc t.h.ả.m thiết bên cạnh bỗng nhiên hành động.
Vẻ mặt Thường Tuyên âm hiểm từ trong túi Càn Khôn rút một lá bùa ném về phía Tạ Khanh Lễ đang gốc cây.
Tạ Khanh Lễ nhướng mày.
Cách đối phó, .
Lá bùa của Thường Tuyên bay đến mặt mà Tạ Khanh Lễ chẳng hề phản ứng, bình thản lá bùa găm mạnh n.g.ự.c . Hắn thuận thế lá bùa đẩy văng về phía Xích Linh Thú.
Vân Niệm đang vung ngang kiếm định chặn móng vuốt của Xích Linh Thú đang chụp xuống thì một mùi hương trúc thanh đạm thoảng qua, một chắn ngay mặt nàng.
Móng vuốt sắc nhọn của con thú xuyên qua sống lưng thiếu niên, một tiếng rên đau đớn kìm nén vang lên, mùi m.á.u tanh tức khắc lan tỏa trong khí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-su-de-hac-lien-hoa-tam-co-hai-mat/chuong-3-tieu-su-de-hac-lien-hoa-hai-mat-tam-co-edit-by-chi-ba-me-truyen.html.]
Vân Niệm sững sờ ảnh cao lớn ngã xuống về phía , nàng vô thức đưa tay đỡ lấy , theo quán tính lùi vài bước cùng .
Một tấm lưới khổng lồ từ hư rơi xuống, chụp lấy con Xích Linh Thú đang định vồ tới nàng nữa.
Ngay đó, một từ trời giáng xuống, chỉ khẽ nâng tay, linh lực kinh từ đầu ngón tay tuôn trào, áp chế con Xích Linh Thú đang gầm thét cuồng nộ quỳ rạp xuống đất, linh lưới trói chặt lấy nó.
Người đó mặc y phục trưởng lão của Huyền Miểu Kiếm Tông, tóc đen buộc cao, dáng cao lớn đỉnh đạc, dung mạo uy nghiêm.
Là phong chủ Đạp Tuyết Phong, sư phụ của Vân Niệm - Phù Đàm Chân Nhân.
tâm trí Vân Niệm lúc đặt lên thiếu niên đang trọng thương.
Tạ Khanh Lễ cao hơn nàng nhiều, lúc dựa hõm vai nàng, đầu rũ xuống vô lực, Vân Niệm thẳng mới miễn cưỡng đỡ .
Nàng nhấc bàn tay đang ôm sống lưng Tạ Khanh Lễ lên, bàn tay trắng ngần đẫm m.á.u tươi.
Những giọt m.á.u chảy dọc theo lòng bàn tay nàng, trượt qua cổ tay mảnh khảnh, nhuộm đỏ một góc tay áo.
Hệ thống trong đầu nàng phát tiếng gào thét chói tai: [Ký chủ, nam chính thương !!]
Vân Niệm suýt chút nữa tiếng hét của nó thủng màng nhĩ.
Nàng vội vàng nhoài đầu xem vết thương lưng , vết cào xuyên qua vai trái, m.á.u tươi rỉ từ miệng vết thương thấm ướt bạch y, da thịt toạc giống như nướng chín, bốc lên những tia lửa đỏ ẩn hiện.
Xích Linh Thú là linh thú hệ Hỏa, vết thương nó để tựa như lửa thiêu đốt, hỏa độc sẽ thấm vết thương, nung nấu lục phủ ngũ tạng của thương.
Vân Niệm hoảng hốt về phía sư phụ : “Sư phụ, cứu mạng!”
Phù Đàm Chân Nhân thấy mái tóc rối bời của nàng, trong đó còn lẫn vài chiếc lá cây, khóe mắt nhịn mà giật giật.
Nha đầu , quả nhiên để ông bớt lo khắc nào, ông mới xuống núi nửa ngày thôi mà.
Phù Đàm Chân Nhân bước về phía nàng, Tạ Khanh Lễ đang hôn mê trong lòng nàng, linh lực bắt đầu chạy dọc trong kinh mạch của thiếu niên.
Vân Niệm chớp chớp mắt: “Sư phụ thế nào , c.h.ế.t ?”
Phù Đàm Chân Nhân chẳng thèm nàng: “Con c.h.ế.t ?”
Vân Niệm bĩu môi, kéo dài giọng đầy vẻ đáng thương: “Đừng mà sư phụ, mà c.h.ế.t thì con cũng chẳng thiết sống nữa.”
Hắn mà c.h.ế.t, nhiệm vụ của nàng thất bại, chút điểm tích lũy ít ỏi sẽ trừ sạch sành sanh trong một nốt nhạc, lúc đó nàng thực sự c.h.ế.t cho xong!
Vừa , nàng ôm thiếu niên trong lòng chặt hơn một chút, vẻ bảo vệ của .
Khóe mắt dịu xuống của Phù Đàm Chân Nhân giật lên nữa.
Thiếu niên đang nhắm mắt giả vờ ngất xỉu, bàn tay buông thõng kìm mà siết chặt. Gân xanh mu bàn tay nổi lên giống như đang cố kìm nén điều gì.
“Sư phụ, ...”
Phù Đàm Chân Nhân ngắt lời nàng: “Chưa c.h.ế.t c.h.ế.t c.h.ế.t, chỉ là hôn mê thôi, con mà cứ ấn vết thương của như thế thì c.h.ế.t thật đấy!”
Vân Niệm theo ánh mắt của Phù Đàm Chân Nhân xuống lòng bàn tay . Lúc nãy khi nàng ôm chặt Tạ Khanh Lễ, bàn tay vô tình ấn đúng một vết thương của .
Hệ thống: [Cô! Bỏ! Tay! Ra!]
Vân Niệm vội vàng rụt cái “móng vuốt” của về.
Tạ Khanh Lễ nhịn nhịn, nhắm mắt nghiến chặt răng để kìm nén ý định một chưởng đ.á.n.h c.h.ế.t nàng.
Phù Đàm Chân Nhân thu hồi linh lực đón lấy Tạ Khanh Lễ từ trong lòng Vân Niệm.
Nàng toan bước lên định giúp một tay thì thấy sư phụ mặt chút cảm xúc chuyển Tạ Khanh Lễ sang tay trái, vị trí cách xa nàng nhất thể.
Vân Niệm cảm thấy lương tâm c.ắ.n rứt, bèn hỏi: “Sư phụ, con thể giúp gì ?”