Tiểu Nha Hoàn Của Thái Sư - Cố Sự Trong Đêm
Cập nhật lúc: 2025-05-23 15:18:41
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cái gì!? Ninh Vương phát lệnh điều tra cái c.h.ế.t của Đông Thanh!"
Trong phòng, Đổng Vân đập bàn khi nghe Vũ Anh nói, mà không chỉ hắn mà mấy người khác cũng kinh ngạc không kém, bọn họ biết vụ này giấu không nổi nhưng ai ngờ nhanh vậy đã phát lệnh điều tra rồi.
"Hiện tại bên ngoài đâu đâu cũng thấy người của quan phủ, thậm chí người của Ninh Vương phủ cũng có, việc tra đến chỗ này chỉ còn là vấn đề thời gian" Vũ Anh nói, đây cũng là điều bọn họ lo nhất.
Bởi trong việc g.i.ế.c Đông Thanh cũng có sự tham gia của bọn họ, năm người Đổng Vân, Thanh Sơn, Tiêu Ân, Tần Ngạn và Vũ Anh đều có phần không thiếu một ai, thậm chí Vũ Anh còn ra sức nhiều nhất khi giải quyết toàn bộ hộ vệ của Đông Thanh.
"Hiện tại quan trọng nhất là chứng cứ, quan phủ không có chứng cứ thì không thể buộc tội chúng ta được" Tần Ngạn trầm giọng nói.
Đổng Vân gật đầu đồng tình, hắn trải qua gần chục năm sống trong phủ nha, đối với điều tra án cũng được coi có một thân bản lĩnh không kém, vậy lên so với Vũ Anh làm Thái sư còn hiểu hơn về tra án.
"Quan phủ đầu tiên sẽ tiến hành điều tra diện rộng, hiện nay chúng ta không biết sao Ninh Vương và phụ thân ta biết chuyện nhưng chắc chắn họ nắm trong tay người có liên quan. Vậy lên phạm vi sẽ thu hẹp lại rất nhiều, nếu ta đoán không nhầm thì ngay bây giờ bên dưới đã có người tới rồi "
Đổng Vân vừa nói xong thì cửa mở ra, Cao Thị bước vào với vẻ mặt xám như tro, hiển nhiên bà ta vừa bị doạ sợ không ít lên mới thành ra như nào.
"Hạ Linh, bên dưới có quan sai tìm ngươi" Cao Thị trầm trọng nói.
Bà ta thật sự phiền muộn vô cùng, thật không hiểu sao quan sai cứ thích tới Kim Ngọc Lầu tìm Hạ Linh nữa không biết, chả lẽ không để cho người ta làm ăn yên ổn được hay sao mà một tháng thì hết mười lăm ngày đều tới.
Nhưng khó chịu thì vẫn phải chịu, mà Cao Thị suy đi tính lại vẫn thấy việc Hạ Linh có quan hệ với quan phủ vô hình giúp Kim Ngọc Lầu dính sát hơn vào những gia tộc lớn như Đổng gia hay Thanh gia. Đây quả thực là giúp ích nhiều cho bà ta phát triển Kim Ngọc Lầu hơn.
Hạ Linh cùng Đổng Vân đi xuống, bên dưới sảnh hai bổ đầu đang nói chuyện phiếm với nhau, thấy Đổng Vân liền hơi cúi đầu hô công tử gia.
"Chuyện gì?" Đổng Vân trầm giọng hỏi.
"Công tử gia, đại nhân bảo bọn tiểu nhân tới đây hỏi Hạ Linh cô nương vài chuyện" Một người lên tiếng.
Đổng Vân hừ nhẹ nói: "Có chuyện gì cứ hỏi ta đây này"
"Việc này..." Hai bổ đầu nhìn nhau lộ ra vẻ khó xử không biết làm sao.
Hạ Linh đứng phía sau mỉm cười nói: "Hai vị quan sai không cần để ý hắn, có chuyện gì hỏi tiểu nữ xin cứ nói ạ"
Hai bổ đầu nghe vậy thì vui mừng, Đổng Vân bên cạnh đang định lên tiếng thì bị Hạ Linh trừng mắt lên đành im lặng.
"Hạ Linh cô nương tối hôm kia có gặp một người tên Đông Thanh không ạ?" Một tên bổ đầu hỏi, hắn gọi là Đại Ngưu, khu vực này thuộc đội hắn quản lý lên Hạ Linh khá thân quen.
Người còn lại tên Cần Minh, hắn vào nha môn mới được nửa năm nay, vụ này là vụ đầu tiên hắn được tham gia điều tra lên rất tích cực, thậm chí lấy cả giấy bút ra ghi chép.
"Tiểu nữ không gặp" Hạ Linh lắc đầu khẽ đáp.
Đại Ngưu nhíu mày lấy ra chân dung của Đông Thanh cho Hạ Linh xem, hắn ở phủ nha lâu năm lên vụ này được tham gia tra hỏi Mã Đồng, tên này khai hôm đó Đông Thanh và mười hộ vệ khác đi chơi đêm tại khu vực này.
Mà khu vực này ngoài Kim Ngọc Lầu ra chỉ có hai thanh lâu khác là Túy Nguyệt Lầu và Âm Tiên Phường. So sánh với nhau thì hai thanh lâu kia hoàn toàn không bằng Kim Ngọc Lầu được.
Vậy lên bọn họ đoán Đông Thanh nhất định ghé vào đây, mà đệ nhất bài danh của Kim Ngọc Lầu chính là Hạ Linh, nếu nàng không gặp thì những người khác có thể gặp được sao.
"Hạ Linh cô nương có thể không biết, Đông Thanh là Thất hoàng tử của Đông Minh quốc, hiện nay mất tích khiến Đổng đại nhân và Ninh Vương rất lo lắng, nếu hắn xảy ra chuyện thì sợ sẽ ảnh hưởng đến quan hệ hai nước á" Đại Ngưu nói.
Lời này nghe có vẻ bình thường nhưng trong trường hợp này không khác gì hoài nghi Hạ Linh là hung thủ, điều này khiến Đổng Vân một bên nuốt nước bọt vừa lo vừa giận.
"Đại Ngưu, ý ngươi muốn nói là Hạ Linh hại Đông Thanh sao!?" Đổng Vân sắc mặt âm trầm nói.
Đại Ngưu cười cười nói: "Công tử gia đừng giận, tiểu nhân không có ý đó, nếu Hạ Linh cô nương không gặp thì tiểu nhân xin đi không quấy rầy hai người nữa"
Nhìn hai người rời đi mà Đổng Vân có cảm giác bất an, hắn biết chuyện này sớm muộn cũng lộ, ngay cả Đại Ngưu cũng tỏ vẻ hoài nghi Hạ Linh thì phụ thân hắn và Ninh Vương sẽ nghĩ như nào.
"Đổng thúc và Ninh Vương nhất định đã tìm được người của Đông Thanh, dựa vào lời khai của hắn mới nhanh như vậy tìm tới Kim Ngọc Lầu " Hạ Linh khẽ nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-nha-hoan-cua-thai-su/co-su-trong-dem.html.]
Hai người trở lại phòng, không khí lúc này vô cùng căng thẳng, ai cũng vắt óc suy nghĩ cách giải quyết việc này.
"Hay là tự thú đi, Đổng đại nhân rất yêu quý Hạ Linh nhất định sẽ không bắt nàng giao nộp ra đâu, Ninh Vương nhất định cũng nghĩ cách bao che thôi" Tiêu Ân lên tiếng nói.
"Vậy nhỡ không thì sao?" Tần Ngạn hỏi ngược lại.
Hắn làm thiếu gia của Tần gia, lại kinh doanh Ngọc Thanh các đã lâu lên hiểu rõ một đạo lý. Đứng trước lợi ích thì tình cảm chả là gì.
Nếu giao Hạ Linh ra để xoa dịu cơn giận của Đông Minh quốc thì Ninh Vương tám phần mười sẽ làm, vì hắn là đệ đệ của Cảnh Đế, vương gia của Cảnh quốc, đứng trên góc độ lợi ích quốc gia thì hắn nhất định làm như vậy.
Dù vì bản thân hay vì quốc gia, đứng trước lợi ích thì tình cảm dù thân thiết đến mấy cũng sẽ phai mờ. Vậy lên việc tự thú ngang với tự sát.
"Đổng Vân, ngươi về tìm hiểu xem tên thuộc hạ của Đông Thanh bị bắt là ai, ở đâu rồi báo cho ta. Còn những người khác thì về đi, hai ngày sau gặp mặt!"
Hạ Linh xoa xoa thái dương khẽ nói, nàng vẻ mặt hiện rõ sự mệt mỏi lên bảo Tiểu Y tiễn khách, bản thân thì leo lên giường đắp chăn đi ngủ.
Mấy người nhìn nhau rồi cũng ra về, bọn họ cũng phải tranh thủ thời gian nghĩ cách chứ không thể ngồi yên chờ c.h.ế.t được.
Hạ Linh thì ngủ một mạch đến tận đêm khuya mới dậy, lúc này mọi người đã ngủ hết, cả Kim Ngọc Lầu im ắng đến đáng sợ.
Nàng xuống giường đi chân trần ra ngoài, tay cầm ngọn nến nhỏ men theo hành lang tìm đến phòng của Vũ Anh, thấy bên trong vẫn còn ánh đèn thì ngạc nhiên mà đi vào.
"Chưa ngủ sao?"
Vũ Anh đang đọc sách nghe vậy thì ngẩng đầu lên, thấy Hạ Linh liền khẽ cười nói: "Sáng ngủ nhiều rồi lên bây giờ không buồn ngủ nữa, có thích đọc sách không tới đây đọc cùng a"
Nàng tới bên cạnh hắn nhìn quyển sách đang đọc, Vũ Anh thấy nàng có hứng thú liền tận tình giới thiệu cho Hạ Linh.
Cuốn sách hắn đọc là cố sự có tên là Kỳ Vương, dựa trên một câu chuyện có thật của hai người tên Yên Vân và Hạo Lan tại Nam Sở cách đây hơn một trăm năm về trước.
"Truyện kể về hai người Yên Vân và Hạo Lam, hai người là thanh mai trúc mã từ nhỏ, vốn đã đính ước sau này sẽ trở thành phu thê. Nhưng khi họ trường thành thì đúng thời gian Nam Sở và Thanh quốc, Hạo Lam phải ra trận, Yên Vân liền giả trang thành nam nhân đi theo" Dưới ánh nến Vũ Anh khẽ giọng nói.
Yên Vân là nữ nhưng nàng có thiên phú võ học vô cùng tốt, trải qua chiến trường rèn luyện mà tiến cảnh như bay, chỉ trong hai năm đã chạm tới tông sư cao thủ.
Mà Hạo Lam thì không thể, hắn thiên phú không cao lên luyện võ luôn kém nhất đội, cũng không lập được công trạng gì lên lúc nào cũng bị người khác chê cười. Mà mỗi lần như vậy thì Yên Vân lại đứng ra bảo vệ hắn.
Hạo Lam đương nhiên không muốn như vậy, hắn không có thiên phú thì dựa vào ý chí. Thời điểm kết thúc chiến tranh thì Yên Vân đã trở thành tông sư cao thủ, mà Hạo Lam chỉ kém tông sư một chút.
"Vậy Hạo Lam sau đó có trở thành tông sư không?" Hạ Linh hỏi.
Vũ Anh gật đầu nói: "Hạo Lam và Yên Vân trở về đã kết làm phu thê, trải qua năm năm sống chung thì Yên Vân đã mang thai, Hạo Lam khi đó đã trở thành tông sư, để kỉ niệm ngày vui đó mà hắn đã đặt tên con là Hạo Kỳ"
Nhưng trớ trêu thay Yên Vân vào một hôm ra ngoài đã bị một tên công tử vừa ý muốn bắt nàng về, khi biết nàng có thai thì hắn đã tập hợp mấy chục người tới nhà Hạo Lam trong đêm muốn cưỡng dâm Yên Vân.
"Đêm đó lửa cháy ngùn ngụt bốc cao tận trời xanh, Hạo Lam dù là tông sư cũng không địch nổi người đông thế mạnh, mà Yên Vân mang thai lại không thể động chân khí nếu không sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Cuối cùng bị gã công tử kia bắt lại mang đi trong sự vô lực của Hạo Lam" Vũ Anh thở dài nói.
Ba ngày sau tên công tử kia không quay trở lại mà chỉ sai người đưa một chiếc xe tới. Bên trong là Yên Vân, đã lạnh.
"Sau đó thì sao?" Hạ Linh hỏi, giọng nói hơi run run.
"Hạo Lam muốn đi g.i.ế.c người báo thù nhưng tên đó lại là hoàng tử, báo quan thì ai cũng từ chối vì đó là hoàng tử, thậm chí vài ngày sau khi làm đám tang thì người của phủ hoàng tử tới đưa vài lượng bạc nói là trả tiền"
Ầm!
Hạ Linh bóp vỡ chén nước trong tay, mảnh thủy tinh đ.â.m vào tay đến chảy m.á.u cũng không khiến nàng kêu đau, hai mắt đỏ lên bao phủ một tầng hơi nước mỏng.
"Hạo Lam sau đó đã rời nhà xông vào giang hồ, lấy danh Kỳ Vương mà triệu tập lượng lớn cao thủ đi theo, mười ba năm sau, thời điểm Thanh quốc tiến công Nam Sở thì hắn đã dẫn người vào hoàng cung ám sát gã hoàng tử năm xưa."
Vũ Anh nói xong thì đưa trang cuối cho Hạ Linh đọc.
Nàng liếc nhìn, những dòng cuối cùng ghi mấy chữ: "Kỳ Vương nộ, trời xanh nhuộm máu!"