Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tiểu Lộc - Chương 8

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-05-22 08:17:21
Lượt xem: 214

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

15

“Khốn kiếp!”

“Thằng súc vật Triệu Dũng, tao đã bảo nó đừng có tùy tiện lộ mặt rồi!”

Tôi tức giận chửi mấy câu, trừng mắt nhìn Tiểu Lộc.

“Tao còn tưởng mày giỏi cỡ nào, cho dù mấy chuyện này mày đều biết thì sao?”

“Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, lẽ nào mày còn muốn kiện tao?”

“Hơn nữa con đĩ thối kia mày đừng quên, năm đó mày g.i.ế.c Lưu Dũng là giả, còn hôm qua mày g.i.ế.c người đàn ông đó mới là thật.”

“Bây giờ, mày là một kẻ g.i.ế.c người thật sự đấy nhé.”

Tôi càng nói càng đắc ý, cuối cùng bật cười sảng khoái.

“Mất đi chứng cứ cũ, mày lại tự dâng chứng cứ mới cho tao, ha ha ha ha.”

“Đây chẳng lẽ không phải là ý trời sao? Ý trời muốn mày làm chó cái cho tao cả đời!”

“Con đĩ thối, mày ngoan ngoãn chấp nhận số phận đi.”

Nhưng tôi không ngờ, Tiểu Lộc vẫn giữ vẻ không hề sợ hãi.

“Cho dù tôi g.i.ế.c người, anh cũng có thể làm gì tôi?”

“Hạ Giới, anh không dọa được tôi đâu.”

“Vì anh căn bản không dám báo cảnh sát.”

“Người c.h.ế.t ở trong tiệm của anh, đến lúc cảnh sát bắt tôi, tiệm của anh cũng sẽ bị phong tỏa.”

“Không có cái tiệm này, anh lấy gì trả khoản vay mua căn chung cư cao cấp của anh đây?”

Tôi nhìn khóe môi cô ta hơi cong lên thì chỉ thấy tức không chịu nổi.

Nhưng tôi không thể phản bác vì Tiểu Lộc nói đều là sự thật.

Tôi không dám báo cảnh sát cũng không thể báo cảnh sát, thiếu cô ta thì tiệm của tôi vẫn mở được nhưng nếu bị phát hiện g.i.ế.c người trong tiệm, vậy thì xong đời rồi.

Tôi càng nghĩ càng tức nên rút dây lưng ra quất về phía Tiểu Lộc.

“Con đĩ thối, ba ngày không đánh mày nên mày muốn trèo lên nóc nhà rồi đúng không!”

Dây lưng dừng lại giữa không trung.

Tay Tiểu Lộc ghim chặt lấy cổ tay tôi.

Tôi không ngờ, sức của cô ta kinh khủng đến vậy, cho dù tôi dùng sức thế nào cũng không thể tiến thêm một centimet.

Đây vẫn là con nô lệ nhẫn nhịn chịu đựng đó sao, là con ch.ó cái chỉ biết xu nịnh và bợ đỡ tôi sao?

“Con người, đừng bao giờ vấp ngã hai lần ở cùng một chỗ.”

Cô ta vừa nói xong câu này thì một cơn đau dữ dội truyền đến từ bụng dưới của tôi, cả người tôi bay thẳng ra ngoài.

Ruột gan tôi thắt lại, ngay cả hít thở cũng đau đến mức toàn thân tôi run rẩy.

Tiểu Lộc thu chân đá tôi lại, chậm rãi đi tới rồi nhìn tôi từ trên cao xuống.

Từ góc độ này, tôi phát hiện đôi mắt hạnh nhân vốn dĩ trông vô cùng yếu đuối của cô ta lại vô cùng cương nghị và khí phách.

Tôi sợ hãi rụt về phía cửa, giọng nói cũng dịu xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-loc/chuong-8.html.]

“Được, coi như mày lợi hại.”

“Nếu đã vậy, chúng ta nước sông không phạm nước giếng, từ nay đường ai nấy đi!”

Ngay lúc tôi đang cố gắng vùng vẫy đi mở cửa, một đôi cánh tay trắng nõn vươn ra từ phía sau nhẹ nhàng đặt lên cửa.

Giọng nói lạnh lùng của Tiểu Lộc vang lên.

“Tôi báo cảnh sát rồi, anh đi không được đâu.”

Thái dương tôi giật liên hồi, không nhịn được nữa mà chỉ vào mũi cô ta rồi mắng chửi.

“CMN mày đúng là một con điên.”

“Để lật đổ tao, mày cũng tự chôn mình xuống, có đáng không?”

“Phải biết lúc người đàn ông kia c.h.ế.t tao không có mặt, tao giúp mày xử lý xác cùng lắm bị giam vài tháng, còn mày thì sắp bị xử tử hình rồi đấy!”

Nhưng giây tiếp theo, giọng nói của Tiểu Lộc mang theo luồng khí lạnh buốt, dường như muốn đóng băng toàn bộ m.á.u huyết trong người tôi.

“Xin lỗi, anh nhầm rồi.”

“Tôi báo cảnh sát là vì một chuyện khác.”

“Chuyện anh g.i.ế.c Triệu Dũng đó.”

16

Trong nháy mắt, trái tim tôi như bị một bàn tay to lớn siết chặt, nói năng cũng không còn lưu loát nữa.

“Mày, mày nói cái gì thế? Đầu óc mày có vấn đề à?”

“Vừa nãy mày còn nói Triệu Dũng không c.h.ế.t mà.”

Tiểu Lộc nheo mắt lại rồi cười như có như không mà nhìn tôi.

“Hạ Giới, một người thông minh cẩn trọng như anh, tuyệt đối sẽ không để bản thân rơi vào một chút rủi ro nào.”

“Bất kỳ mầm mống nào có thể đe dọa đến anh, đều sẽ bị anh bóp c.h.ế.t từ trong trứng nước.”

“Hơn nữa cuộc đời và tầng lớp của anh đang không ngừng thăng tiến, anh tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai phá hoại nó.”

“Kết hợp với những điều trên, có một chuyện đặc biệt bất thường.”

Cổ họng tôi chuyển động, nuốt khan một ngụm nước bọt lớn.

“Đừng giả thần giả quỷ nữa, chuyện gì?”

Tiểu Lộc giơ tay lên rồi khoa tay múa chân chỉ vào cổ mình.

“Anh rõ ràng biết có người sẽ đến tìm người đàn ông đã c.h.ế.t trong phòng riêng, vậy mà chỉ đơn

giản là chôn xác anh ta, điều này rất không hợp với phong cách của anh.”

“Anh không biết mối quan hệ giữa người kia và người đàn ông, cũng không biết người kia có thật sự đến tìm người đàn ông không, càng không biết sau khi liên lạc không được với người đàn ông thì hắn có báo cảnh sát không.”

“Biến số trong đó quá lớn, tôi tin anh sẽ không giao vận mệnh của mình cho vận may hư vô, càng không khoanh tay đứng nhìn nguy hiểm nảy mầm mà không bóp c.h.ế.t nó.”

Cơn đau ở bụng vẫn chưa tan, tôi dứt khoát ngồi bệt xuống đất rồi cười lạnh nhìn Tiểu Lộc.

“Vậy thì tao có cách nào? Tao không thể đi g.i.ế.c cái người đã nhắn tin cho anh ta chứ?”

Tiểu Lộc lắc đầu.

“Anh đương nhiên không thể g.i.ế.c người đó.”

“Bởi vì, tin nhắn đó là do tôi gửi.”

Loading...