Tiểu Kiều Thê Vừa Đẹp Lại Ngầu, Trêu Chọc Mặc Gia Mặt Đỏ Tim Đập - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-26 07:34:28
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh bước gần cô, dừng chân cách cô ba thước.
Giây tiếp theo, trực tiếp ép cô lên tường, cảm giác lạnh lẽo và ẩm ướt lập tức lan khắp . Hơi thở của mang theo hương trầm nồng đậm hòa lẫn mùi rượu vang đậm đà, quyện khiến khó mà chịu đựng nổi.
Anh thẳng đôi mắt cô, im lặng một lúc, từ từ cúi xuống, hạ đầu, đặt lên cặp môi đỏ mọng của cô một nụ hôn.
Nụ hôn đến bất ngờ khiến Thương Huyền Nguyệt trừng to mắt.
Cô kịp phản ứng thì Mặc Kỳ Dự rời khỏi môi cô, trán khẽ tựa lên trán cô, đôi mắt sâu thẳm chằm chằm mắt cô.
Đôi mắt cô như bầu trời đêm lấp lánh muôn vàn tinh tú, khiến thể dời mắt.
Ánh nóng bỏng và chuyên chú, trong đáy mắt ẩn chứa một chút khao khát.
Cô hiểu ánh mắt ý nghĩa gì.
“Anh say ?” Thương Huyền Nguyệt khẽ mím đôi môi đỏ thắm, , nhíu mày hỏi.
Vậy mà dùng ánh mắt nóng rực đó chằm chằm đôi môi cô.
Thương Huyền Nguyệt ánh của nóng bừng, cô đưa tay đẩy lồng n.g.ự.c rắn chắc của , giọng run run: “Xin buông .”
“Đêm qua em trêu chọc cũng vui mà.” Mặc Kỳ Dự khẽ thì thầm, tay vẫn đặt chiếc cổ trắng ngần phơi bày trong khí, những đường gân nổi lên như đang tuyên bố chủ quyền, khiến cô vô thức cảm thấy nguy hiểm.
“Đêm qua còn đập vỡ kính mới thoát khỏi phòng tắm, em xem món nợ nên tính thế nào?”
“…”
Khoảng cách giữa hai cực kỳ gần, thở phả lên má cô, Thương Huyền Nguyệt cảm giác tai tê dại.
“Em nghĩ chọc giận thể mà lui ?” Ánh mắt càng thêm m.ô.n.g lung, sâu thẳm.
“Anh…” Tim Thương Huyền Nguyệt đập loạn, cô thậm chí rõ tiếng đập mạnh mẽ trong lồng ngực: “Anh định gì?”
Cô hoảng hốt mở to mắt, gương mặt tuấn mỹ của , trong lòng bỗng dâng lên một nỗi sợ hãi.
“Anh định gì… ở đây còn nhiều đấy.”
“Làm gì? Em xem gì?”
Giọng trầm thấp mang theo chút tà mị. Anh dùng tay bóp lấy chiếc cằm nhọn của cô, nâng cằm cô lên, bắt cô thẳng .
Anh đôi mắt trong veo như nước của cô, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên nụ đầy mê hoặc: “Nói cho , em qua bao nhiêu đàn ông ?”
Ánh mắt dần trở nên sâu thẳm, cuối cùng dừng cặp môi hồng mềm mại, đầy dụ hoặc của cô.
“Nghĩ kỹ hãy trả lời câu hỏi .”
Anh sâu đáy mắt cô, dường như thấu tất cả. Đôi mắt quá tối, Thương Huyền Nguyệt ánh cả cứng đờ.
Hơi thở dần trở nên nặng nề, buông cô , giọng khàn khàn: “Nhớ kỹ lời , bất kỳ đàn ông nào khác. Nếu , sẽ đảm bảo sẽ gì .”
Anh thẳng , xoay lưng rời .
Giọng điệu tuy bình thản, nhưng cô rõ trong đó ẩn chứa sự uy hiếp.
Thương Huyền Nguyệt nguyên tại chỗ, bóng lưng dần xa, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng. Cô nhắm mắt , vịn mép bồn rửa thở dốc một lúc mới bình tĩnh . Cô xoa xoa bờ vai mỏi nhừ chỗ .
“Nguyệt Nguyệt, ăn thêm chút , món bò hầm rượu vang mới mang lên chẳng thích nhất ? Ăn nhiều chút nhé.” Ôn Thanh Dã gắp một miếng thịt đưa cho cô.
Thương Huyền Nguyệt khẽ mỉm , từ chối, quả thật cô vẫn còn đói.
Cô cúi đầu, ăn ngon miệng.
Lúc Thẩm Nay An vẫn chằm chằm cô, ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc: “Cô bạn , cô cứ thật với , rốt cuộc cô uống bao nhiêu rượu ?”
Nhìn 10 chai whisky trống bàn mà thấy đau cả đầu.
“Cũng uống chút ít thôi.” Thương Huyền Nguyệt mỉm nhàn nhạt.
Lúc Ôn Thanh Dã giơ tay lên: “Câu để trả lời!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieu-kieu-the-vua-dep-lai-ngau-treu-choc-mac-gia-mat-do-tim-dap/chuong-8.html.]
“Ngày ở nước M, Nguyệt Nguyệt nhà uống rượu còn khiến chủ quán bar cơ!!”
Ôn Thanh Dã kiêu ngạo ngẩng cao đầu: “Mỗi đều uống hết mười mấy chai whisky chứ.”
Thương Huyền Nguyệt bất lực đỡ trán, con bé bịa chuyện gì nữa đây.
Lời của Ôn Thanh Dã khiến đồng loạt sang, ánh mắt đầy vẻ chấn động.
“Ồ?” Mặc Kỳ Dự nhướng mày, đầy hứng thú Thương Huyền Nguyệt.
Anh thật xem cô sẽ giải thích thế nào.
“…” Thương Huyền Nguyệt gì.
Tửu lượng của cô vốn huấn luyện chuyên nghiệp, uống bao nhiêu cũng say.
Chỉ là cô uống mà thôi.
Thương Huyền Nguyệt liếc một cái, bắt gặp đôi mắt phượng đen sâu thẳm như mực đang chăm chú , ánh mắt đầy dò xét. Cô né tránh, nhanh chóng dời mắt, nâng ly whisky uống thêm một ngụm.
“Tiểu Thanh Dã, cô , còn uống nổi nữa ?” Thẩm Nay An kêu trời.
Nghe , Ôn Thanh Dã chỉ hì hì: “Hôm nay vui mà, đừng giận nha.”
“ thật sự chịu thua !!”
Thẩm Nay An bĩu môi, nữa, tiếp tục ăn uống.
“Tiểu thư Thương chơi mạt chược ?” Ôn Nghiên Thư cô từ đối diện, hỏi.
“Không rành lắm, ở nước M ít chơi mạt chược.” Thương Huyền Nguyệt thành thật đáp.
“Vậy càng , để Kỳ Dự dạy cô, cô dùng cách của , chúng chơi một ván nhé.”
Ôn Nghiên Thư hào hứng đề nghị, xong còn sang Mặc Kỳ Dự: “A Dự, mới đến, dạy cẩn thận đó.”
“Được.” Mặc Kỳ Dự khẽ cong môi .
Trong mắt Thương Huyền Nguyệt thoáng lên vẻ ngạc nhiên.
Mặc Kỳ Dự tiếp tục : “Dùng cách của , thắng thì là của em, thua thì tính .”
“Được.” Thương Huyền Nguyệt vui vẻ đồng ý.
“Vậy, xuống .” Mặc Kỳ Dự chỉ ghế bên cạnh , hiệu cô xuống.
Thương Huyền Nguyệt ngoan ngoãn tới cạnh , dáng vẻ bình thản tự nhiên.
Cả nhóm chuyển sang bàn mạt chược, Thẩm Nay An còn định tìm thể diện và tự tin bàn mạt chược.
“Cô bạn đừng lo, bọn thể nhường.” Thẩm Nay An vỗ vai cô, vẻ “chúng là bạn , cô đừng khách sáo”.
Thương Huyền Nguyệt chỉ khẽ cong môi, nhưng vẫn giữ im lặng.
Ánh đèn bàn mạt chược tối, Mặc Kỳ Dự những ngón tay thon dài của cô lật từng quân bài.
Ván đầu tiên, cô thắng.
Họ chỉ nghĩ đó là may mắn.
Ván thứ hai, cô thắng liên tiếp ba ván, vẫn luôn nắm chắc phần thắng, thua một ván nào.
Ván thứ ba, cô thắng thêm ba ván nữa.
Lâm Thiếu Hạnh nhịn vỗ tay khen ngợi: “Nguyệt Nguyệt, kỹ thuật chơi bài của cô đúng là đỉnh thật.”
Thẩm Nay An cũng kìm giơ ngón cái khen: “Giỏi quá, giỏi quá, trời ơi!”
Anh lúc cũng nước mắt, cứ tưởng cô là một con cừu non chờ thịt, ngờ cô là một cao thủ ẩn giấu!