9
Ngày hôm , tìm gặp thầy Trịnh để trình bày tình hình, thầy tỏ cảm thông và lo lắng.
Thế nhưng ký túc xá trường đúng là đang thiếu chỗ trầm trọng, thêm nữa hiện tại đang là năm cuối cấp, ai nấy đều đang xếp hàng chờ suất nội trú.
Nghĩ đến Giang Vĩ, cảm thấy vô cùng đau đầu.
Ký túc xá ở , thì thực sự chẳng còn nơi nào để .
Đang lúc khổ sở thì nhận điện thoại của chị Thẩm.
Giọng chị ở đầu dây bên vẻ sốt sắng.
“Trúc T.ử , Tinh Trì hôm qua vất vả lắm mới vài câu, mà ngủ dậy một giấc trở về trạng thái cũ mất .”
“Chị hỏi bác sĩ thì họ khuyên nên tận dụng cơ hội để kích thích em nhiều hơn, mà thể giúp em chuyện lẽ chỉ mỗi em thôi.”
“Hay là em cứ dọn đến nhà chị ở một thời gian, để đảm bảo an cho em, chị cũng yên tâm, thể giúp Tinh Trì sớm ngày chuyện bình thường trở .”
Cân nhắc những lời khẩn khoản của chị Thẩm, cuối cùng cũng thông suốt .
nợ nhà họ Thẩm quá nhiều, đợi lên đại học khả năng kinh tế, nhất định sẽ trả tất cả.
nếu kỳ thi đại học mà ngay cả an của bản cũng bảo đảm thì dự định đều chỉ là lời suông.
10
Vì cuối cùng vẫn lựa chọn chuyển nhà họ Thẩm.
Để yên tâm, chị Thẩm sắp xếp cho ở riêng một tầng bốn, còn đặc biệt cho lắp một ổ khóa chỉ thể mở từ bên trong phòng.
như chị Thẩm dự đoán, suất nội trú ở trường hề dễ đợi chút nào.
Mãi cho đến tận hai tháng kỳ thi đại học vẫn đợi giường trống.
Suốt hơn một học kỳ, thử đủ cách để khiến Thẩm Tinh Trì chuyện, nhưng nào cũng chỉ mấp máy môi chứ chẳng thể phát âm thanh nào.
bắt đầu lo lắng, nhưng chị Thẩm vẻ còn sốt ruột như , chị giải thích với rằng lẽ vì Thẩm Tinh Trì quá lâu nên các chức năng cơ thể theo kịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tieng-hat-danh-thuc-cau/chuong-8.html.]
mấy đồng tình, bởi vì việc Thẩm Tinh Trì dường như chẳng liên quan gì đến chức năng cơ thể cả.
Hơn nữa chuyện lưu loát , thể ngủ một giấc xong nữa?
Sau nhiều ngày suy nghĩ, quyết định tìm Thẩm Tinh Trì để chuyện thẳng thắn.
khuyên thử đổi bác sĩ khác xem , sẽ hiệu quả hơn.
Thế nhưng bước lớp thấy Lâm Viên Châu đang đưa một chiếc cốc cho Thẩm Tinh Trì.
Cảm thấy gì đó , nhưng còn kịp lên tiếng ngăn cản thì Thẩm Tinh Trì nâng cốc uống vài ngụm.
Lâm Viên Châu bên cạnh hùa : “Uống thêm mấy ngụm nữa chứ, đây là do vợ đích chuẩn cho đấy.”
tiến gần, thấy Thẩm Tinh Trì nhíu c.h.ặ.t mày vì thứ nước trong cốc, liền vội vàng giật lấy cốc nước tay đưa lên mũi ngửi: “Lâm Viên Châu, đây là cái gì?”
“Hoàng liên đấy!” Hắn thản nhiên đáp.
Một bạn chuyện cạnh kể cho : “Lâm Viên Châu trộm cốc nước của Thẩm Tinh Trì, đổ nước hoàng liên đó lừa rằng đó là do chuẩn .”
vội vàng vặn nắp một chai nước khoáng đưa cho Thẩm Tinh Trì: “Chắc là đắng lắm, súc miệng .”
Thẩm Tinh Trì lắc đầu, chữ: “Không , đắng.”
Thấy Thẩm Tinh Trì như , càng thêm tức giận: “Lâm Viên Châu, tại thế?”
Lâm Viên Châu vẫn giữ thái độ ngang ngược: “Chỉ là thí nghiệm một chút thôi, xem xem thằng câm ăn hoàng liên thì nỗi khổ mà chẳng thể .”
Khi chuyện, còn cố tình nhấn mạnh hai chữ “thằng câm”.
“Giờ thì thấy đấy, thằng câm ăn hoàng liên, đúng là khổ mà chẳng nên lời.”
siết c.h.ặ.t bình giữ nhiệt, hắt quá nửa nước hoàng liên còn mặt .
Nụ mặt cứng đờ, khi c.h.ử.i thề một câu, mỉa mai: “Ồ ồ ồ, Giang Trúc T.ử bá đạo bảo vệ chồng cơ đấy.”
Vì câu của mà mới sực nhớ , lúc nãy mặt cả lớp, gọi là vợ của Thẩm Tinh Trì.
“Nước hoàng liên uống vẫn đủ mà còn đó lời xằng bậy.”