"Cùng lắm thì, ngươi trồng thêm vài củ sen tuyết liên Thiên Sơn, c.h.ế.t một sống một nữa."
Hệ thống ngớ : [Ký chủ, thật ngờ, cách chơi đấy.]
Ta: "..."
Điều kỳ lạ là, kể từ gặp mặt hôm đó, Huyền U còn xuất hiện mặt nữa.
Ta vẫn là y sư của Hồi Xuân Đường, an an tĩnh tĩnh, sống cuộc sống của một cách quy củ.
Chỉ là thỉnh thoảng, sẽ thấy Huyền Lân xổm canh giữ ở cửa.
Thằng bé tủi , nó ân cần giúp sắp xếp dược liệu, hạ lấy lòng .
Trước đây khi còn sống ở Tiên Giới, thích sắp xếp dược liệu, phơi chúng ánh nắng mặt trời.
Huyền Lân ghét những thứ tầm thường .
Vì , tâm huyết của thằng bé vô tình thiêu hủy nhiều .
thằng bé sẽ xin , nó chỉ :
"Cháy thì cháy thôi, cũng chẳng bảo bối gì."
Huyền Lân sẽ , những dược liệu quý giá đó là do tự tay vun trồng cho hai phụ tử bọn họ.
Thứ thằng bé đốt cháy, chính là tâm huyết của .
Ta đối với Huyền Lân, luôn khách sáo.
Ta bỏ lỡ ánh mắt cô đơn của thằng bé, chỉ là lựa chọn giả vờ như thấy.
Cũng giống như lúc , nó ngơ nỗi buồn đau của .
Huyền Lân dường như chấp nhận sự thật rằng "mất trí nhớ", thằng bé càng ân cần hơn, ngay cả Tuế Tuế mà nó cũng lấy lòng.
Ta , nó còn thể chịu đựng hai phàm nhân là và Tuế Tuế bao lâu nữa.
10
Tuế Tuế thích náo nhiệt, con bé với .
Thiên kim của thành chủ mời Quốc Sư đến khách, nàng lòng .
Cô bé còn thiên kim của thành chủ là một gan , gạo nấu thành cơm với Quốc Sư.
Ta buông cuốn sách về dược liệu tay xuống, gõ mạnh trán Tuế Tuế.
"Cái gì mà gạo nấu thành cơm, con học mấy lời nhảm nhí đó ở ?"
Cô bé le lưỡi, hì hì chạy ngoài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tien-pham-cach-biet/chuong-09.html.]
"A nương, sách hôm nay con học thuộc hết ! Người thể ngăn con ngoài chơi !"
"Đợi con về, con sẽ mua kẹo hồ lô cho a nương!"
Ta bóng lưng của con bé mà bật .
Huyền U là một vị Tiên Quân, ai thể ép buộc ?
Ta chống cằm, cũng lười suy nghĩ gì.
Nửa đêm, tiếng mưa rơi tí tách.
Ta dỗ Tuế Tuế ngủ, thấy tiếng gõ cửa dồn dập.
"Mạnh đại phu, mở cửa , xin cứu a cha của con với!"
Ta khoác thêm xiêm y, một tay cầm đèn lồng, một tay cầm ô, chậm rãi cửa.
Mở cửa .
Hai bóng ướt sũng đập mắt của .
Huyền Lân cố gắng đỡ Huyền U đang đỏ bừng mặt, nó vội vàng :
"Mạnh đại phu, a cha con trúng độc , xin cứu a cha con với!"
Nước mưa từ khe hở của gạch xanh tuôn xuống ào ạt.
Ánh mắt rơi Huyền U.
Ta im lặng quan sát .
Hắn chỉ mặc một chiếc áo mỏng, y phục ướt sũng dính chặt , xương quai xanh trắng nõn dính đầy nước mưa, mái tóc đen dài xõa tung đầu, sắc đỏ ửng mặt yêu kiều như hoa đào mùa xuân.
Huyền U mở đôi mắt mơ màng, lắc đầu với Huyền Lân.
Hắn yếu ớt :
"Lân Nhi, cần phiền Mạnh đại phu, con cứ để tự sinh tự diệt ."
Vẻ ngoài của Huyền Lân, từng thấy.
Là tình độc của Ma tộc.
Ngày đầu tiên chúng ân ái, cũng như .
Ta nhường đường, lạnh nhạt :
"Đã là bệnh nhân của Hồi Xuân Đường thì xin mời trong."
Huyền U và Huyền Lân đều sững sờ.