Còn Huyền Lân, nó thì ngừng lay động t.h.i t.h.ể của .
"A nương, tỉnh dậy , chẳng bất tử ? Người mau tỉnh dậy ..."
Ta tự giễu.
Làm gì bất tử nào chứ?
Ta chỉ là một mẫu một trái tim bảo vệ nhi tử mà thôi.
Ta đầu nữa, với Hệ thống:
"Đi thôi. Ta nên trở về Phàm Giới ."
"Đến lượt chứng minh cho ngươi thấy, dù nam chính, chỉ bằng chính bản , cũng thể duy trì sự định của Thiên đạo."
6
Thân thể mới là do Hệ thống dùng củ sen tuyết liên của Thiên Sơn tạo thành cho .
Ta thể sử dụng linh lực và thuật trị liệu một nữa.
Ngoài , ba năm ở Phàm Giới, ngừng học hỏi y thuật.
Có trung y của Trung Nguyên, cổ thuật cuả Nam Cương, còn y học của phương Tây mà Hệ thống mang đến từ thế giới của nó.
Ta trở với nghề cũ của , mở một tiệm thuốc ở Phàm Giới.
Bệnh khác chữa cũng chữa , bệnh khác chữa cũng chữa .
Rất nhanh, y thuật của nổi tiếng khắp nơi.
Không ít lặn lội đường xa đến thành Ngô Đồng tìm chữa bệnh.
Hệ thống giá trị định Thiên đạo bảng điều khiển, nó khỏi cảm thán.
[Thật kỳ lạ, khi cô rời khỏi Huyền U, mở một tiệm thuốc ở Phàm Giới, giá trị định tăng lên.]
Ta chọn dược liệu :
"Có gì kỳ lạ ? Ta vốn là nữ chính thế giới lựa chọn. Dù tình yêu , chỉ cần sống thật rực rỡ là thể duy trì sự định của Thiên đạo."
"Nói cách khác, nam chính Huyền U là vì sự tồn tại của mà tồn tại. Và ngay từ đầu, việc ngươi yêu cầu công lược Huyền U, chính là một sai lầm."
Sau khi mục đích cuối cùng của Hệ thống chỉ là duy trì sự cân bằng của Thiên đạo, uy h.i.ế.p dụ dỗ nó.
Hoặc là tự sát, hoặc là nó giúp giả chết.
Rõ ràng, nó dám để c.h.ế.t thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tien-pham-cach-biet/chuong-06.html.]
7
Khi ngày xuân đến với thành Ngô Đồng, một vị Quốc Sư tôn quý ghé thăm.
Mọi đều Quốc Sư là tiên nhân hạ phàm.
Bên cạnh, tiểu cô nương Tuế Tuế mà nhận nuôi, đang lon ton chạy theo .
"A nương, Quốc Sư đến thành Ngô Đồng ! Hôm nay ngài sẽ giảng đạo ở tửu lâu lớn nhất thành!"
Tay ngừng động tác, băng bó xong thì gói thuốc tay , đưa cho bệnh nhân.
Sau khi ôn tồn dặn dò bệnh một lượt những điều cần chú ý mới liếc Tuế Tuế.
Hỏi: "Muốn xem ?"
Con bé Tuế Tuế , nó là do nó lớn lên.
Nó tâm tư gì, đều .
Cô bé híp mắt, móc ngón tay , nũng:
"A nương nhất, thương con nhất mà, đồng ý với con , ?"
Vào lúc giao mùa, trong thành nhiều thương hàn.
Ta bận rộn suốt nửa tháng nên cũng lạnh nhạt với Tuế Tuế, giờ đành đồng ý với nó .
Ở tửu lâu, đông nghịt, cờ đỏ tung bay.
Từ xa ngửi thấy mùi phấn son của các cô nương.
Vị Quốc Sư , tuổi còn trẻ, vô cùng tuấn tú tao nhã.
Khiến các cô nương trong thành đều say mê.
Tuế Tuế tuổi còn nhỏ, dáng bé xíu, con bé chạy nhảy như khỉ, loay hoay vài cái chui trong đám đông.
Nó chỉ để một câu:
"A nương, con trong xem Quốc Sư, đợi con nhé!"
Ta day day thái dương, bất đắc dĩ thở dài.
đó thấy Tuế Tuế chạy về, đưa cho một xâu kẹo hồ lô.
Cô bé hì hì : "A nương ăn ! Người lên nào! Con a nương mỗi ngày đều vui vẻ!"