Ta ở Thiên giới chán nản dạo quanh khắp nơi, từ lúc nào xung quanh nổi lên sương mù, xuyên qua sương mù thấy một tòa đình viện.
Kiến trúc bên trong đình viện trang nhã, hành lang đang một , chỉ là cách sương mù rõ ràng lắm, chỉ thể thấy hình và khuôn mặt mờ ảo của y.
dù rõ vẫn đó cực kỳ xinh .
Chỉ một thoáng đủ kinh diễm.
Ta gãi gãi đầu, : "Tiên trưởng, xin , lạc nhà ."
"Không, là mời nàng đến."
Người mở miệng, giọng cũng êm tai.
Ta gãi gãi đầu: "Mời ? Vì ?"
"Chỉ là gặp nàng."
Anan
Ta cảm thấy chút khó hiểu.
"Vậy gặp xong , đây."
Ta lùi khỏi sương mù lập tức đến bên ngoài dạo chơi lung tung, nửa ngày nương kéo Hồng Vũ Tiên Tôn trở về.
Hồng Vũ Tiên Tôn phút hẳn là đang đ.á.n.h với tình địch, áo trắng vài chỗ rách nát, nương đột nhiên kéo về khám bệnh cho , y tỏ bất đắc dĩ.
"Đều , con gái nhà nàng bệnh, nàng cứ tin chứ?"
"Vậy vì nó lớn thế mà vẫn phun bào tử?"
Hồng Vũ Tiên Tôn vui đáp.
"Con gái nàng giống nàng thấy một yêu một , tâm tư của cô ấyđơn thuần, khai tình, phun cái loại bào t.ử gì chứ!"
Y phất tay áo, xoay bỏ .
"Nàng treo một chức nhàn rỗi việc gì , nhưng một tháng mới một ngày rảnh rỗi, một tháng mới thể gặp nàng một , cố tình nàng cắt ngang… Từ nay về , mỗi tháng ngày hôm nay đều đừng đến quấy rầy !"
Hồng Vũ Tiên Tôn hậm hực bỏ .
Nương gãi gãi đầu: "Thôi , tới thì nhân tiện cho con một cái tiên tịch, để con cũng một chức vụ."
“Nương, nương thế là cửa đấy ạ.”
“Cửa cửa cái gì, nương con đây là tiên nấm đầu tiên giữa trời đất, con là do sinh , đương nhiên hưởng đãi ngộ .”
Cứ thế thành tiên.
Tuy rằng ở tiên giới thuộc hàng mười tám ai tới… nhưng dù cũng là một tiên nhân.
Tiên tịch thì , nhưng nương vẫn vội xuống hạ giới.
Người trầm ngâm về những lời Hồng Vũ Tiên Tôn , suy nghĩ xem vì rung động.
“Trên đời đàn ông nhiều như , con lấy một nào để thích ?”
Ta ngơ ngác lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tien-nam-a-tam/chuong-7.html.]
Nương tin, dùng hai ngày trời, dẫn xem các tiên quân trai ở tiên giới.
Ta từng một, đầu óc vẫn tĩnh lặng như tờ.
Nương sững sờ: “Con kén chọn đến ? Chẳng lẽ đưa con gặp Phù Quang Tiên Tôn?”
“Nương, con gặp mà.”
Ta gãi gãi đầu: “Con từ phủ của Tiên Tôn mà.”
Nương tin: “Phủ Phù Quang Tiên Tôn nào dễ như ? Lần nữ tiên cởi cả y phục quyến rũ , liền dẫn sét đ.á.n.h cho nát tươm từ trong ngoài, phủ của một lãnh tâm bạc tình như con thể ?”
Ta mà hỏi?
Nương bỗng nhiên lạnh lùng nghĩ : “Hỏng , Thẩm Hào vẫn còn ở gầm cầu kìa!”
Nương vội vàng hấp tấp đưa về phàm trần.
Liền thấy cái xác vẫn còn ở gầm cầu, ngũ cảm vẫn phong bế, một sống hấp hối.
Nương vội vàng cởi trói cho Thẩm Hào, từng tiếng gọi: “Thẩm công tử, Thẩm lang quân, Thẩm Hào Hào… cũng cố ý quên , đừng giận ?”
Thẩm Hào ánh mắt ngây dại.
Hai ngày hai đêm ăn uống, y nửa sống nửa c.h.ế.t, căn bản sức lực để trả lời nương.
nương quên mất Thẩm lang quân của chỉ là một phàm nhân mỏng manh, tưởng đối phương cố ý để ý đến .
Thế là nương tức giận, thấy đỉnh đầu xẹt xẹt mọc nấm rào rào rụng xuống đất.
Những cây nấm là do tiên khí của nương hóa thành, rơi xuống đất liền sống , từng cái từng cái nhảy nhót vui vẻ, ha hả.
Đối với cảnh tượng quen mắt , nhưng Thẩm Hào cũng hề bất ngờ, hiển nhiên đầu tiên thấy nương như , cũng nương thường.
Nhìn kỹ thì những cây nấm nhỏ khắp tiên khí lượn lờ, ngược độc.
Ta tức thì thu chúng ống tay áo, về căn nhà tranh.
Tiên khí đối với phàm nhân mà chính là bổ phẩm, A Xú ăn đối với lợi.
mấy cây nấm nhỏ sắp ăn nên phối hợp, chạy lung tung khắp nơi, thể bắt .
Ta quát mắng thế nào cũng vô dụng, dứt khoát hóa nguyên hình, rống lên một tiếng.
“Tất cả xếp hàng ngay ngắn! Tự nhảy nồi !”
Mấy cây nấm nhỏ lập tức ngoan ngoãn thành một hàng, oa oa lạch bạch nhảy nồi.
Bỗng nhiên cảm thấy phía động tĩnh, giật vội vàng trở hình , , tức khắc thấy A Xú.
Ta vội vàng che nồi , chút chột .
“Huynh… thấy gì cả, đúng ?”
Bên cạnh nồi là cây nấm nhỏ cuối cùng đang chờ xuống nồi, nó há to miệng, sắp òa.
Ta nhanh chóng một bạt tai đ.á.n.h cho nó ngất xỉu ném nồi, đó , gượng với A Xú.