khẽ, nụ    chút thương hại: "Em nghĩ rằng, hủy hoại dự án của  thì em sẽ   những thứ mà   hứa ? Tô Tình, em là một cô gái thông minh nhưng  thông minh  đúng chỗ."  tiến lên một bước, áp sát cô , hạ thấp giọng, nhưng từng lời  đ.â.m thẳng  tim: "Một thực tập sinh còn   nghiệp như em lấy gì để đấu với một lão làng từng trải, kinh nghiệm đầy ? Em đoán thử : nếu chuyện  bại lộ,   sẽ   bảo vệ em  sẽ là  đầu tiên đẩy em  và  rằng tất cả  chuyện đều là do em ghen tị với   tự ý ? Đoán thử xem công ty sẽ tin   - một nhân viên cũ -  tin em - một thực tập sinh mới?"
 
Mỗi lời   đều như một cái búa gõ  phòng tuyến tâm lý yếu ớt của Tô Tình, khiến sắc mặt cô  càng lúc càng tệ, gần như   vững.
 
Sau đó,  mở điện thoại, cho cô  xem ảnh chụp màn hình video mà    chép từ phòng giám sát, bức ảnh cô  và Trương Hạo "mưu tính" với  trong góc phòng pha  hiện rõ  màn hình.
 
"Bị  khác lợi dụng  súng, đến khi đạn b.ắ.n , thứ đầu tiên  vứt bỏ chính là bản  khẩu s.ú.n.g bởi vì  thể là   nó còn lưu  dấu vân tay của  cầm súng."
 
Nói đến đây,  bằng chứng  thể chối cãi, phòng tuyến tâm lý của Tô Tình   sụp đổ. Cô  òa . Lần    diễn kịch,   thể thấy đó là sự sợ hãi và hối hận thật sự.
 
"Em xin , chị Vi, em sai ... em thật sự sai ..."
 
Sau đó, Tô Tình thú nhận  chuyện một cách   trôi chảy.
 
"Quản lý Trương  rằng những   gia cảnh , thuận lợi trong  việc như chị…    hiểu  nỗi khổ của những  như chúng em… Bố  em đều mất việc , em trai vẫn còn đang  học, em chỉ  nắm lấy cơ hội ..."
 
 như  nghĩ, Trương Hạo  lợi dụng tâm lý   chuyển lên chính thức, khao khát chứng tỏ bản  của Tô Tình, liên tục tẩy não cô , rằng  là hòn đá ngáng đường lớn nhất  con đường thăng tiến của  , chỉ cần  thể đá   khỏi dự án  thì  khi Trương Hạo lên chức,    chỉ  thể lập tức giúp cô  chuyển lên chính thức mà còn sẽ chia cho cô  một phần công lao trong vụ sáp nhập , khiến hồ sơ của cô  trở nên nổi bật.
 
"Anh   với em rằng dù chị  phát hiện  chuyện son môi… thì cùng lắm cũng chỉ là  dị ứng, nghỉ ngơi một thời gian là khỏe  thôi, sẽ  xảy  chuyện gì lớn … Anh  còn  chuyện cà phê thì đơn giản hơn, em chỉ cần  t.h.ả.m một chút, chị chắc chắn sẽ  tiện bùng phát..."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuc-tap-sinh-muon-dung-son-moi-gay-di-ung-de-keo-toi-xuong/chuong-4.html.]
Nghe đến đây,   thể kìm nén  cơn giận. Đây   cạnh tranh chốn công sở, rõ ràng đây là sự cố ý gây hại  chủ đích! Trong kế hoạch của Trương Hạo, sức khỏe của , sự nghiệp của , tương lai của  đều  thể là đá lót đường cho   thăng tiến một cách dễ dàng. Phía  câu  "sẽ  xảy  chuyện gì lớn" nhẹ bẫng là sự lạnh lùng và hiểm độc đến mức nào?
 
 đưa cho Tô Tình một tờ khăn giấy, giọng điệu trở nên lạnh lùng: "Bây giờ  cũng   tác dụng, em chỉ  hai lựa chọn: thứ nhất,  sẽ giao những bằng chứng  (bao gồm đơn hàng  Xianyu, camera giám sát cùng với lời khai của em) cho sếp Triệu và bộ phận pháp chế của công ty  báo cảnh sát. Với tội cố ý gây thương tích  thành cộng với phá hoại việc kinh doanh thì cả đời , em đừng hòng  việc trong ngành  nữa, hồ sơ sẽ còn  vết nhơ."
 
Tiếng  của Tô Tình đột ngột dừng , cô    với gương mặt tái mét.
 
"Thứ hai..."  đổi giọng: "Giúp ."
 
Trong mắt Tô Tình xuất hiện một chút bối rối.
 
 từ từ dẫn dắt: "Mục tiêu của Trương Hạo  chỉ là . Với kiểu  vì  leo lên mà  từ thủ đoạn như  , hôm nay  thể hy sinh em, ngày mai cũng  thể hy sinh  khác. Em nghĩ : tại    cứ  gây chuyện với  trong vụ mua bán và sáp nhập ? Chỉ vì một vị trí quản lý cấp cao thôi ? Em  từng nghĩ rằng  lẽ bản  việc   vấn đề gì đó,   sợ  phát hiện?"   khẽ, chuyển sang chế độ "cho ăn kẹo", hứa với cô : "Chỉ cần em giúp  lấy  điểm yếu thật sự của   thì về những chuyện mà em    đây,   thể bỏ qua, chỉ coi là  trẻ tuổi, hồ đồ trong nhất thời nên phạm .  sẽ để em kết thúc việc thực tập một cách suôn sẻ, còn về việc   ở thì sẽ tùy  biểu hiện của em."
 
Cuối cùng, giữa sự hủy diệt và tự cứu, Tô Tình  chọn vế .
 
 lấy  một cây bút ghi âm nhỏ gọn từ trong túi,  chút do dự mà nhét  tay Tô Tình: "Từ bây giờ trở , em  giả vờ như   chuyện gì xảy . Thậm chí, em  thể tìm  , than phiền rằng ở sân thượng hôm nay,    thái độ   với em, khiến em  chịu oan ức,   để     thả lỏng cảnh giác."   hướng dẫn cô : "Tiếp theo, em  “quan tâm”   như , nhưng chú ý mức độ: giúp   sắp xếp tài liệu, pha cà phê cho  , tìm  cơ hội để tiếp cận máy tính và điện thoại của  . Anh  là  tự phụ và đa nghi, em  thể chủ động lục lọi."
 
Tô Tình nắm chặt cây bút ghi âm lạnh lẽo đó như thể nắm lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng  gật đầu thật mạnh. Đó là  đầu tiên, trong mắt cô   sự kiên định thật sự,   vì dã tâm, mà là vì tự cứu bản .
 
Cuối cùng thì sự thông minh nhỏ bé của cô  cũng sẽ  dùng  việc đúng đắn.