Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thừa Tướng Xin Đừng Sờ Nữa, Ta Không Chịu Nổi - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-23 10:21:53
Lượt xem: 142

Lúc ta đạp cửa phủ Thừa tướng xông vào, Kỷ Uyên đang chơi cờ. Trước mắt ta bỗng dưng hiện lên mấy dòng chữ kì quái:

【Nữ nhi ngốc của ta tự chui đầu vào lưới rồi!】

【Nghe nói nam chính quyển sách này biết trăm lẻ tám tư thế, đặc biệt đến xem náo nhiệt!】

【Bảo bối à, nàng nói chuyện đàng hoàng với Thừa tướng đại nhân đi, nếu không, hắn mà bóp bóp quân cờ trong tay, nàng sẽ được trải nghiệm thế nào là sóng gió cuộc đời!】

【Công chúa điện hạ vẫn chưa biết chuyện mình cộng cảm với quân cờ đó nhỉ?】

Quân cờ gì?

Cộng cảm gì?

Mãi đến khi Kỷ Uyên nhìn ta, hắn nắm quân cờ trong tay, chậm rãi xoa nắn.

Chân ta mềm nhũn, ngã phịch xuống đất.

1

Cả kinh thành đều biết, Minh Gia trưởng công chúa và Thừa tướng Kỷ Uyên bất hòa. Thừa tướng ra ra vào vào lầu xanh, công chúa nhanh chóng dâng tấu chương lên triều đình vạch tội hắn, khiến hắn bị phạt bổng một năm. Công chúa nửa đêm quấy rối tiểu tướng quân, bị Thừa tướng xách cổ áo lôi ra, giam lỏng ở Phủ Công chúa ba ngày để kiểm điểm. Người kinh thành đều xem chuyện của bọn họ như trò vui.

Còn ta chính là Minh Gia trưởng công chúa trong truyền thuyết kia, giờ phút này đang hùng hổ đứng trước cửa Thừa tướng phủ, một cước đạp tung cánh cửa.

"Ngươi ăn của nhà ta hay uống của nhà ta? Tấu chương xin nuôi một trăm lẻ tám diện thủ của ta, ngươi dựa vào cái gì mà không phê duyệt?"

Đám chữ kì lạ kia lại hiện ra trước mắt ta:

【Nữ nhi ngốc, một trăm lẻ tám "cái" cũng không bằng "cái" của Thừa tướng đại nhân đâu!】

【Bảo bối à, nàng nói chuyện đàng hoàng với Thừa tướng đại nhân đi, nếu không hắn mà bóp bóp quân cờ trong tay, nàng sẽ được trải nghiệm thế nào là sóng gió cuộc đời!】

【Công chúa điện hạ vẫn chưa biết chuyện mình cộng cảm với quân cờ đó nhỉ?】

Ta nhìn chằm chằm vào đám chữ phát sáng còn biết chuyển động trước mắt.

Đây là thứ gì?

Còn nữa, cộng cảm là gì?

[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Kỷ Uyên thích mân mê quân cờ khi chơi cờ, thì liên quan gì đến ta?

Sự xuất hiện của ta khiến Kỷ Uyên dừng tay chơi cờ, ngón tay dùng sức miết quân cờ. Ta rên lên một tiếng, chân mềm nhũn, ngã phịch xuống đất.

Kỷ Uyên nhìn ta, ánh mắt mang theo ý cười: "Công chúa điện hạ không cần hành đại lễ như vậy, thần không dám nhận. Hơn nữa, cho dù người có quỳ xuống cầu xin cũng vô dụng, nuôi diện thủ? Người đừng hòng nghĩ đến!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thua-tuong-xin-dung-so-nua-ta-khong-chiu-noi/1.html.]

Ta cố gắng lờ đi sự khó chịu trên người, vịn tay thị nữ bên cạnh đứng dậy. Nhưng ngón tay thon dài trắng nõn của Kỷ Uyên vẫn cứ mân mê quân cờ. Khóe mắt ta đỏ lên, eo vừa ê vừa tê dại, cắn chặt môi dưới không để những âm thanh kì lạ phát ra.

"Không nói đến chuyện vua chúa xưa nay tam cung lục viện, chỉ riêng phủ Lệ Dương cô mẫu cũng đã có một trăm diện thủ, bản cung cũng là trưởng công chúa, thân thể cường tráng, tại sao không thể có một trăm lẻ tám diện thủ?" Ta ngồi xuống chiếc ghế đối diện hắn, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh, hai tay đặt trên đầu gối, cố gắng đè nén đôi chân đang run lẩy bẩy vì quá mức kích thích.

Lệ Dương cô mẫu cả đời không lấy chồng, nhưng lại nuôi một trăm diện thủ trong phủ, hưởng thụ cuộc sống xa hoa trụy lạc. Một trăm diện thủ của bà là do phụ hoàng ban cho. Đến lượt ta, phụ hoàng lại băng hà sớm, chỉ để lại ta và A Đệ. Hơn nữa, trước khi băng hà, để đảm bảo triều đình ổn định, phụ hoàng đặc biệt để lại di chiếu, trước khi tân đế thân chính, tất cả tấu chương đều phải do Kỷ An Hành - Thái phó lúc bấy giờ phê duyệt. Kết quả, chưa được hai năm, Kỷ Thái phó qua đời. Tân đế mới mười tuổi, suốt ngày chỉ biết chơi dế, nhiệm vụ phê duyệt tấu chương liền được giao cho con trai ông ta - Kỷ Uyên.

Kỷ Uyên còn chưa lên tiếng, đám chữ kì lạ kia lại xuất hiện:

【Thân thể cường tráng? Đợi đến khi Thừa tướng đại nhân dùng một trăm lẻ tám tư thế nghiền ép nàng, hi vọng miệng lưỡi nàng vẫn còn cứng như vậy.】

【Thừa tướng đại nhân biết nhiều như vậy sao?】

【Ngươi đối với thực lực của nam chính po văn hoàn toàn không biết gì cả, đây chính là một bộ truyện giam cầm!】

【Ngươi tưởng hắn thường xuyên đến lầu xanh làm gì? Sách nhỏ ở đó cập nhật nhanh nhất, hắn là đi mua sách học tập đấy!】

Ta trừng mắt nhìn đám chữ đó, po văn là văn gì?

Chỉ với thân hình đó của Kỷ Uyên, dùng cái gì mà nghiền ép ta?

Còn một trăm lẻ tám tư thế nữa chứ!

Đối mặt với câu hỏi của ta, sắc mặt Kỷ Uyên đen như đáy nồi, hắn nắm chặt quân cờ trong lòng bàn tay.

"Ưm..."

Trước mắt ta lóe lên ánh sáng trắng chói mắt, cả người mềm oặt trên ghế.

Ta nhìn chằm chằm vào quân cờ trong tay hắn.

Hình như ta thật sự cộng cảm với quân cờ đó rồi!

Kỷ Uyên dường như cũng phát hiện ra tình trạng của ta không ổn, sắc mặt hắn dịu lại, giọng nói cũng không còn cứng rắn như vừa rồi, chỉ là lòng bàn tay vẫn nắm chặt quân cờ đó.

"Người đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, chuyện diện thủ tuyệt đối không thể! Người... khó chịu sao? Có cần gọi thái y không?" Kỷ Uyên đứng dậy, có chút lo lắng nắm lấy tay ta.

"Sao người lại nóng như vậy?"

Nước mắt sinh lý trào ra, ta còn chưa kịp trả lời đã ngất đi. Trước khi mất đi ý thức, ta thấy đám chữ kì lạ kia vẫn đang hả hê.

【Hắc hắc, mới chạm vào đã khóc rồi, nếu Thừa tướng đại nhân đem hết những thứ đã học dùng lên người công chúa điện hạ, nước mắt chẳng phải sẽ làm ướt đẫm cả giường sao?】

【Chạm một cái đã ngất rồi? Về sau Thừa tướng thân là thần tử còn "đụng chạm" công chúa điện hạ rất nhiều lần đấy!】

【Nữ nhi ngốc có phải quên rồi không, quân cờ đó là do nàng tặng cho Kỷ Uyên đấy?】

 

Loading...