Thù Nhà - Oán Làng - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-12-02 02:29:26
Lượt xem: 26
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà lão lâu khi bắt đầu kể, hai mắt đỏ hoe như nhắc nỗi sợ ngủ quên mười mấy năm.
“Đặng Linh là con gái của trưởng làng,” bà , giọng run. “Cha nó vốn là thành thị… học, tiền. Về đây sinh sống vì rời xa sự bon chen, cuối cùng dân làng bầu trưởng làng.”
Thế nhưng ai cũng vui vẻ với điều đó. Một c.h.ử.i bới, dè bỉu, ganh tị với gia đình ông .
Không lâu , vợ trưởng làng m.a.n.g t.h.a.i và sinh một bé gái — Đặng Linh.
Con bé lớn lên xinh xắn, lanh lợi, khuôn mặt thừa hưởng vẻ từ và thần thái của cha.
chính vì mà nó ghét.
Ngôi làng trọng nam khinh nữ đến mức bệnh hoạn.
Ngoài những đứa bé gái “quê mùa” trong làng, Đặng Linh — mang nửa dòng m.á.u thành thị — xem như thứ “ cùng loại”.
Bọn trẻ con, cả trai lẫn gái, đều kì thị nó.
Thế mà Đặng Linh lúc nào cũng ngoan.
Bị đ.á.n.h cũng .
Bị c.h.ử.i cũng méc ba .
Nó luôn , như thể cái làng đầy độc từng nó tổn thương.
Cho đến năm 14 tuổi.
Ở tuổi đó, con nít trong làng vẫn dậy thì.
gia đình trưởng làng sống hơn, ăn uống đầy đủ… nên cơ thể Đặng Linh phát triển sớm.
Và đó là khởi đầu của bi kịch.
---
Thảm kịch bắt đầu từ bốn đứa nhóc súc sinh
“Chính là bốn đứa đó,” bà lão , giọng đầy căm phẫn. “Bốn đứa mà giờ đây c.h.ế.t.”
Chúng lớn hơn Đặng Linh vài tuổi.
Ngày còn nhỏ, chính chúng là kẻ dẫn đầu trong việc bắt nạt con bé.
Một ngày nọ, khi lớn đều rẫy, chỉ còn trẻ con ở nhà…
Chúng kéo Đặng Linh cây cổ thụ đầu làng.
Ban đầu chỉ là đ.á.n.h đập như thường lệ, nhưng …mắt chúng nổi lên thứ d.ụ.c vọng bệnh hoạn.
“Chúng nó… đè con bé ,” bà nghẹn lời. “H.i.ế.p nó. Ở ngay cái cây cổ thụ đó…”
Đặng Linh gào , vùng vẫy, cố chạy.
Nó chạy đến sân tổng, nhưng thằng Lực — đứa c.h.ế.t đầu tiên — túm tóc kéo ngược .
Con bé trần truồng, phần bê bết m.á.u, quỳ xuống xin tha.
bốn thằng súc sinh đó .
Như thể chúng điên .
Chúng luân phiên giày vò cơ thể nhỏ bé của nó, mặc kệ tiếng thảm.
Đến khi cơ thể yếu ớt chịu nổi nữa, nó c.h.ế.t…C.h.ế.t trong đau đớn, sợ hãi, và nhục nhã tột cùng.
---
Chúng nó sợ lớn phát hiện liền túm đồ mặt bưng x.á.c con bé quăng cái giếng đầu làng .
Bốn thằng đó thấy nó c.h.ế.t, sợ bắt nên bỏ chạy về nhà .
Đến chiều, khi dân làng về, họ mới phát hiện x.á.c nó.
điều kinh tởm nhất là…
Không một ai cảm thấy .
Họ đổ hết lên đầu con bé:
— “Tại nó dụ dỗ!”
— “Con gái hư!”
— “Quả báo thôi!”
Bà lão bật .
“Còn … liệt từ nhỏ. Không chạy , cứu con bé. chứng kiến bộ nhưng chẳng ai la hét. Vì là con gái. Lại tàn tật. Họ gọi là thứ súc sinh .”
Chỉ gia đình trưởng làng là xem như một bình thường.
Vậy mà chính con họ… cả làng vùi dập.
---
Sự thật
Khi vợ chồng trưởng làng trở về, bà lão khàn giọng bảo họ:
“Cái… giếng đầu làng…x.á.c Đặng Linh ở đó…”
Họ chỉ một đứa con duy nhất — vì khi sinh Đặng Linh, vợ ông thể sinh thêm nữa.
Nên khi tin đó, họ chạy như điên đến giếng .
Tiếng la lúc … cả làng rùng .
Trưởng làng ôm x.á.c con, còn vợ ông ngất lịm ngay tại chỗ.
Khi tỉnh , bà bao giờ xuất hiện nữa.
Ông đến nhà từng thằng gây án để chuyện.
ba chúng dửng dưng như thể đó chỉ là chuyện vặt.
Bà lão thở dài: “Trong hôm , thấy… ánh mắt ông trưởng làng đổi. Như một khúc gỗ c.h.ế.t. Không còn là nữa.”
Từ ngày đó, bà còn gặp vợ ông .
Không bà còn sống c.h.ế.t.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thu-nha-oan-lang/chuong-4.html.]
xong mà lạnh sống lưng.
Câu chuyện … quá tàn nhẫn, quá bẩn thỉu, quá đen tối.
Và tất cả đều bắt đầu từ cái làng trọng nam khinh nữ .
nuốt nước bọt, bà lão:
“Sau đó… chuyện gì xảy với bốn đứa đó?”
Bà lão đáp chần chừ:
“Sau đó á?
Chúng bắt đầu… trả giá.”
---
Tối hôm đó, khi trở về nhà lâu, thấy trưởng làng xuất hiện cửa. Ông bảo gia đình rời khỏi làng, tạm thời lên rừng ở vài ngày vì mùa rắn sắp di cư xuống khu dân cư.
thắc mắc—vì từ lúc đến đây hề chuyện rắn rít gì nhiều—nhưng thái độ của trưởng làng, cảm giác ông dối.
Gia đình thu xếp theo ông đến đầu làng. Ở đó, thấy bà lão đang chờ sẵn. Bà dẫn chúng xuyên ngọn núi phía , nơi một căn nhà gỗ nhỏ giữa lùm cây. Điều khiến thấy lạ là ai khác ngoài gia đình . Trưởng làng cũng giải thích gì thêm mà thẳng về làng .
Trời khi đang dần tối, mà chỉ trong chớp mắt, ánh sáng bỗng bừng lên như ban ngày. đầu về phía làng thì…
Ngôi làng đang chìm trong biển lửa.
Trong khoảnh khắc đó, bà lão bên cạnh bỗng nở một nụ khó hiểu. Rồi bà cất giọng—một giọng còn già nua, mà chỉ như trung niên:
“Không tò mò…?”
Không hiểu , bật thốt:
“Chẳng lẽ… bà là vợ của trưởng làng?”
Bà mỉm , gật đầu nhẹ.
Lúc mới bàng hoàng nhận sự thật.
---
Sự thật về cái c.h.ế.t của Đặng Linh
Bà kể: năm đó, Đặng Linh—con gái duy nhất của họ— bốn đứa nhóc trong làng h.ã.m h.i.ế.p và hành hạ đến c.h.ế.t.
Con bé chạy đến sân tổng , thì tóm , van xin trong tuyệt vọng… trút thở cuối cùng.
Bà bật dậy khỏi chiếc xe lăn gỗ—như thể liệt chỉ là giả.
Bà đưa tay lên gỡ lớp mặt nạ da mặt xuống, để lộ gương mặt thật bên . Khi mới : bà hề liệt, cũng hề điếc lẫn cẫn. Tất cả chỉ để che kế hoạch trả thù mà họ ấp ủ suốt nhiều năm.
Bà kể, cái c.h.ế.t của con gái, vợ chồng bà bỏ làng, lên tận thành thị tìm một thầy pháp nổi tiếng.
Thầy chỉ đưa cho họ một con mèo đen tiếng .
“Con mèo sẽ giúp hai trả thù,” thầy . “ để đổi … trả giá bằng mạng sống của .”
Vợ chồng bà khi đó mất tất cả—con gái là nguồn sống duy nhất của họ—nên họ đồng ý.
Con mèo dạy bà thứ:
Cách tạo xác giả già nua.
Cách khiến khác ngủ mê man.
Cách hành hạ lũ khốn từng đêm cho đến khi chúng c.h.ế.t đúng như cái cách chúng gây .
Còn trưởng làng—chồng bà—mỗi đêm dùng bột mà con mèo đưa trộn lẫn sữa khiến bộ dân làng chìm giấc ngủ sâu, để bà tự tay hành quyết bốn đứa đó.
đến khi trả thù xong, cả hai đều hiểu:
Không chỉ bốn đứa …cả ngôi làng cũng trả giá.
---
Tại chúng sống...?
hỏi:
Sao để cả làng chịu chung phận?”
Bà , nụ nhạt nhưng đầy ẩn ý:
“Con mèo … cô thấy nó.
Cô bí mật của chúng .
Cô hung thủ thật sự.
Cô còn nghĩ nếu Đặng Linh còn sống… nó sẽ sống trong cái làng ?”
Nghe xong, lạnh toát . Thù nhà - oán làng .
Bà lão rời căn nhà gỗ, thẳng về phía làng, nơi ngọn lửa vẫn rừng rực cháy.
trong.
Trên bàn, hai ly sữa uống cạn. Ba ngủ mê gì.
Con mèo đen bậu cửa, đôi mắt vàng mở to, chớp , nó cũng nhảy phắt về phía làng .
Những tiếng la hét rơi nước mắt cuối cùng thì cũng tại lòng họ quá sắt đá mà thôi .
---
Sự kết thúc của ngôi làng
Sáng hôm , chúng rời ngọn núi và thẳng sang vùng khác, bao giờ nơi đó nữa.
Lần đầu tiên trong đời… hiểu lòng độc ác đến mức nào.
Độc ác đến mức quỷ cũng cúi đầu.
“ Truyện lấy cảm hứng từ một vài yếu tố trong Miêu Thần ( Liễu Như Trai ) . Nội dung phóng tác và sáng tạo . ”
_HẾT_