Thời Cẩm - 2

Cập nhật lúc: 2025-07-22 18:57:38
Lượt xem: 660

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

Tính tình của , điều khắp kinh thành ai ai cũng .

Phụ hoàng từng khuyên rằng, nữ tử nên dịu dàng nhu mì.

nghĩ, vì tự dằn vặt chính , chi bằng khiến kẻ khác chịu bực.

Vậy nên, xưa nay từng để bản chịu nửa phần ủy khuất.

Nhìn đám công tử tiểu thư vạch trần vẻ ngoài hòa nhã giả tạo, ai nấy đều im bặt như ve sầu gặp đông.

Ta thật sự chẳng còn chút hứng thú nào nữa.

“Tiệc tẩy trần của bản công chúa mà ai nấy trông như nhà tang.”

“Tứ , hôm nay phiền , nếu còn mặt mấy kẻ , thì đừng kéo chung tiệc nữa, ngứa mắt…”

Ta chẳng nán thêm, ung dung dậy, chuẩn rời .

khi ngang qua Mạnh Vãn Đường, nha bên cạnh nàng bỗng “ôi chao” một tiếng.

Tay run một cái, chiếc hộp lễ trong tay rơi xuống, đập thẳng Mạnh Vãn Đường.

Phấn má trong hộp vỡ tung, nhuộm đỏ cả vạt váy nàng .

Ngay khoảnh khắc , bên tai liền vang lên tiếng quát giận dữ của Phó Nghiễn Lễ:

“Lục Thời Cẩm, nàng còn định ngang ngược vô lý đến mức nào nữa?”

“Những hộp phấn là Vãn Đường mấy đêm liền ngủ mà tự tay , nàng thích thì thôi, cớ gì hủy tâm ý của ?”

Ta với Phó Nghiễn Lễ thể xem là thanh mai trúc mã.

Tính tình của vốn lạnh nhạt, giờ đối với ai cũng là dáng vẻ lãnh đạm xa cách.

Vậy mà quen bao năm, hôm nay đầu tiên thấy tức giận đến .

Giờ phút , cụp mắt, đáy mắt âm u.

“Nay vì nàng xa kinh lâu ngày mới về, mới đặc biệt tổ chức tiệc đón tiếp. Sao nàng cố tình loạn khiến khí trở nên khó xử như ?”

“Ba năm , mà tính tình nàng vẫn như thế, thật là…”

“Chát!”

Một tiếng giòn tan vang lên.

Phó Nghiễn Lễ lập tức câm bặt.

Cả yến tiệc vang lên từng đợt tiếng hít khí lạnh.

Phó Nghiễn Lễ trợn to mắt, vẻ mặt thể tin nổi.

Khó khăn lắm mới thốt tiếng:

“Nàng… dám đánh ?”

Đánh thì ?

Ta lạnh lùng hừ một tiếng:

“Bản công chúa nể mặt ngươi lắm đấy.”

“Ngươi là cái thá gì mà cũng dám gọi thẳng tên húy của bản công chúa?”

5.

Ta tự thấy tu dưỡng tâm tính ba năm trời, hôm nay như xem là kiềm chế .

Chứ năm xưa mà ai lưng phê phán, còn lạnh nhạt ngay trong tiệc tẩy trần, e là đến cả con ch.ó ngang qua cũng mắng vài câu.

Chỉ tiếc, bọn họ đều quên rằng từ nhỏ tính khí như thế.

Có kẻ cứ thích chạm giới hạn của .

“Điện hạ, là của thần nữ!”

“Thần nữ thích phấn má, nếu thần nữ khiến tức giận, xin cứ trút lên thần nữ, đừng giận lây thế tử…”

Mạnh Vãn Đường bật .

Từng giọt nước mắt lớn rơi lã chã, sắc mặt tái nhợt, trông yếu ớt đáng thương.

ngay khoảnh khắc nàng cúi đầu cầu xin tha thứ, rõ ràng thấy khóe môi nàng khẽ cong lên, ý chợt lóe qua biến mất.

Nụ , những khác dĩ nhiên chẳng trông thấy.

Đặc biệt là Phó Nghiễn Lễ.

Sắc mặt càng thêm u ám.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thoi-cam-lzpw/2.html.]

Như thể hôm nay mới nhận con thật của , nghiến răng :

“Tốt! Rất !”

“Ta ngờ Trưởng công chúa như .”

Thái tử cũng chỉ thẳng mặt mà trách:

“Hoàng tỷ! Mạnh tỷ tỷ gì sai?”

“Tỷ ngang ngược thế , sẽ bẩm báo phụ hoàng, để phụ hoàng trừng trị tỷ thật nặng!”

Phạt ?

Ta suýt thì bật vì tức giận.

“Cứ việc.”

“Đường đường là Thái tử mà chẳng lấy phong thái của trữ quân, mở miệng là ‘Mạnh tỷ tỷ’, ‘Phó ’?”

“Hay là để nhân tiện hỏi luôn phụ hoàng xem, từ bao giờ thêm đống tỷ thế ?”

Ta sang Phó Nghiễn Lễ.

“Thế tử quên ? Giữa và ngươi vẫn còn hôn ước đó.”

“Nếu ngươi thích vị Mạnh tiểu thư đến thế, đến cầu phụ hoàng của lui hôn để chúc phúc cho hai , nhân lúc vắng mặt mà nảy sinh tình cảm, thề non hẹn biển?”

“Còn ngươi…”

Ánh mắt dời đến Mạnh Vãn Đường, khẽ ngừng , cong môi nở một nụ lạnh.

“Ngươi cái gì? Thật sự cho rằng bản công chúa là kẻ ngốc ?”

“Tính khí của tuy , nhưng mắt và tai thì . Ta còn đụng nha của ngươi, nàng ngã?”

“Muốn diễn, thì ít cũng diễn cho giống một chút, đừng tưởng ai ở đây cũng đều là đồ ngu.”

6.

Một tràng mắng của trút xuống, Thái tử mặt mày xám xịt, Phó Nghiễn Lễ thì đen sì như đáy nồi.

Ngay cả sắc mặt Mạnh Vãn Đường cũng khi xanh khi đỏ, biến hóa khôn lường.

Những mặt trong yến tiệc, ai nấy sắc mặt đều vô cùng khó coi.

quen .

Coi như chẳng thấy gì, còn tiện thể đảo mắt một cái đầy khinh thường.

“Yên tâm , khỏi cần các nhắc.”

“Chuyện hôm nay, bản công chúa sẽ đích kể đầy đủ với Mạnh lão Thừa tướng và Hoài An Hầu…”

“À , ngày mai bản công chúa sẽ gióng trống khua chiêng, cho dựng sân khấu cổng hoàng cung, diễn nguyên vẹn màn kịch hôm nay cho thiên hạ cùng xem!”

Dứt lời, thèm liếc thêm ai nữa.

xoay định bước , liền đụng một nam nhân mới bước .

Hắn cao lớn, cũng xa lạ.

Sống mũi cao, ngũ quan sắc sảo.

Là một mỹ nam khó gặp giữa chốn kinh thành.

Hạt Dẻ Rang Đường

Chỉ tiếc, lúc lòng đang bực bội, ai rảnh mà để tâm đến ?

Vừa mở miệng :

“Chó khôn cản đường.”

“Không mắt ? Cút!”

Lời dứt, sắc mặt nam nhân lập tức đỏ bừng.

Đôi mắt đột nhiên sáng rực, ánh khiến giật .

đầu tiên thấy mắng mà hề tức giận.

Ta khựng .

Đang lấy khó hiểu thì cảm thấy tay áo kéo khẽ.

Nghiêng đầu , là Tứ đang tươi roi rói, đầy lấy lòng.

“Tỷ , nhé, tỷ mắng khác , mắng nữa .”

“Còn nữa, mà, tỷ… đừng vội mắng.”

“Hắn giống mấy kẻ . Hình như… tỷ mắng mà khiến thấy… sung sướng đấy.”

 

Loading...