Ánh mắt của Quý Xuyên lạnh lẽo, chút khó chịu khi nhắc đến : “Trước là hiểu cô , bây giờ sống cùng lâu như , phát hiện càng ngày càng đề tài chung với cô . Cô gì cả. Tống Nguyệt thì khác. Tống Nguyệt và cùng tần và thể về bất cứ điều gì. Hạ Mãn quá nhàm chán. Giá như chúng kết hôn thì chuyện đều chỗ để .”
Bạn bè của Quý Xuyên đều ghét .
Trước , Quý Xuyên nhiều mâu thuẫn với bọn họ vì , khi chuyện trở nên nghiêm trọng, thậm chí còn cắt đứt quan hệ lợi ích với bọn họ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Vì thể mất lòng Quý Xuyên nên bọn họ đặc biệt thích gửi video của Tống Nguyệt và Quý Xuyên cho .
tái mặt xem xem đoạn video, lời hối hận của Quý Xuyên.
Khóc quá nhiều, đau đớn nôn khan.
gói ghém một ít quần áo và chuẩn rời khỏi nhà.
Rõ ràng nơi là ngôi nhà mà và Quý Xuyên vô cùng mong đợi, mỗi một chỗ ở đây đều chứng minh chúng từng ân ái. hôm nay chỉ cảm thấy hít thở thông, áp lực.
5
Lúc trời sáng, xe lửa trở về cô nhi viện.
Bây giờ chỉ rời khỏi thành phố J, mới thể sống thật .
Trên xe lửa thấy, Quý Vãn Nhã gửi cho tài khoản của một trăm vạn.
[Xem như phí thanh xuân những năm qua của cô.]
vô hồn chuyển tiếp bộ tiền cho giám đốc cô nhi viện.
Rất nhanh viện trưởng gọi điện thoại cho .
“Con lấy nhiều tiền như , công việc của con dễ dàng, con nên giữ , đừng đưa cho .”
Nghe lời của viện trưởng, hốc mắt cay cay, .
"Không . Con thành một dự án tâm huyết nhiều năm. Đây là lương của con. Mẹ, hôm nay con về thăm .”
là một đứa trẻ mồ côi, mà cũng hẳn là trẻ mồ côi, cha ném cô nhi viện.
Khi viện trưởng tìm thấy cha , phát hiện bên cạnh họ còn một đứa bé. Họ , ghét bỏ : "Chúng đủ khả năng nuôi con bé . Chúng còn nuôi một đứa con trai. Nếu cô giao nó cho chúng , sẽ vứt nó ở nơi khác."
Mẹ viện trưởng bất lực, chỉ thể tạm thời đưa về.
Lần tiếp theo tìm cha thì thể liên lạc với họ nữa. Ngôi nhà trống rỗng; họ chuyển .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thoa-thuan-ket-hon-gia/4.html.]
Sau đó lớn lên trong cô nhi viện, viện trưởng : “Những đứa trẻ tên trong cô nhi viện đều họ Hạ, tên con là Hạ Mãn, nguyện con sẽ cuộc sống viên mãn, gì hối tiếc."
Đáng tiếc cuộc đời cũng giống như lời viện trưởng . lầm , cuộc đời cũng viên mãn.
Mẹ viện trưởng trả tiền cho , cố ý nhận, bà còn cách nào đành : “Số tiền sẽ giữ giúp con, kết hôn, chuẩn đồ cưới, nhiều tiền thì ai cũng thể khinh thường con, ngày con ở nhà chồng cũng tiếng .”
6
Mẹ viện trưởng đến đón ở nhà ga.
Nhìn thấy , bà cũng hỏi chuyện của Quý Xuyên, chỉ hỏi đường mệt .
"Con mệt, cô nhi viện nuôi nhiều trẻ, bận rộn như mà vẫn tới đón con ?"
Mẹ viện trưởng .
Vài năm trôi qua, bà càng già , mái tóc bạc đầu bà, trái tim khỏi chua xót.
“Không vội, cô nhi viện nhiều tình nguyện viên, hôm nay một trai trẻ cùng đến đón con, đó là một trai , con cần nắm chắc nhé.”
Đối mặt với lời trêu chọc của viện trưởng, nhịn nở nụ .
Ra khỏi nhà ga, trai mặc áo vệ sinh màu đen tiến lên tiếp nhận hành lý của .
“Giới thiệu một chút, đây là Hạ Viên, cũng nuôi ở cô nhi viện chúng , bây giờ đang l..m t.ì.n.h nguyện ở đây.”
trai , đôi lông mày sắc nét và đôi mắt sáng, màu da tái nhợt, là màu trắng quanh năm thấy ánh mặt trời, điều cho khí chất vốn trong trẻo của vài phần u buồn.
Chỉ là thấy Hạ Viên chút quen thuộc, nhưng nhớ .
“Xin chào, là Hạ Mãn.”
Hạ Viên bắt tay , đỡ viện trưởng lên xe.
Cô nhi viện cũ nát đây cải tạo và mở rộng ít. cảm thấy xúc động, viện trưởng đưa một căn phòng ngủ.
“Đây là phòng để cho con, Hạ Viên ở phòng bên cạnh.”
nhịn , ai mồ côi thì nhà chứ. Dù cho ở bên ngoài nhiều năm như nhưng viện trưởng vẫn giữ một phòng chờ về nhà.
Đêm đó ngủ nên lên sân thượng của cô nhi viện và bất ngờ thấy Hạ Viên cũng ở đó.