Thịnh Yến Não Yêu Đương Của Thao Thiết - 6
Cập nhật lúc: 2025-10-02 02:17:19
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Được , thực ngoài việc thấy chẳng gì khác, bởi vì hiểu đàn. Nếu là Quân Trạch ở đây, chắc chắn thể thảo luận với Trác Văn Quân một hai điều.
Trác Văn Quân lắc đầu: "Không bằng một góc Tương Như."
Ta bĩu môi: "Đã nghĩ kỹ ? Chưa thì đây."
"Công tử câu chuyện của bọn ?"
Nói đến chuyện , mới thấy hứng thú: "Được thôi, như cũng tiện cho việc chữa bệnh cho ngươi."
Theo dõi sốp tại FB: Mỗi Ngày Chỉ Muốn Quạc Quạc Quạc để nhận thông báo sớm nhất nhé!
Cuộc gặp gỡ giữa Tư Mã Tương Như và Trác Văn Quân là ở yến tiệc của cha nàng, Trác Vương Tôn.
Lúc đó, Tư Mã Tương Như đang đàn qua rèm trúc, thấy bóng dáng của Trác Văn Quân. Chỉ một bóng dáng, , đó là tìm kiếm. Thế là, ngẫy hứng gảy lên bài "Phượng Cầu Hoàng" để tỏ tình với Trác Văn Quân.
Trác Văn Quân, một nữ tử thành hôn thành góa phụ, trái tim như đóa đào tháng ba đang chớm nở, ngăn sự nở rộ. Vén rèm trúc lên, chỉ liếc từ xa, nàng cũng , là nam nhân nàng cả đời. Nàng trốn cùng nam nhân mới gặp một . Không còn để ý gì nữa, trốn trong đêm.
"Ta từ bỏ vinh hoa phú quý, chê nhà nghèo một xu cũng , thậm chí còn mở quán rượu ở chợ để kiếm sống."
"Sau đó thì ?"
"Sau đó... đó thì như công tử thấy, lòng khác."
Kể từ khi bọn họ trốn hơn hai năm. Mới chỉ bảy trăm ngày đêm, Tư Mã Tương Như cũng như nhiều nam nhân khác, lòng khác.
"Tất cả những tình yêu thấy yêu đều là thấy sắc sinh tình." Ta cảm thán một câu nhưng đá-nh giá thêm.
Trời sáng, chắc đêm nay Tư Mã Tương Như sẽ về.
"Trong ba ngày nếu ngươi giải quyết triệt để chuyện thì đậ-p vỡ miếng ngọc bội ."
21
Quân Trạch thời gian dài vắng bóng cuối cùng cũng xuất hiện mặt , mặt còn vết thương.
Hắn hỏi : "Chuyến vui ?"
Ta gật đầu, ít chuyện thị phi, ăn ít món ngon. Chuyến cũng khá thú vị.
Ta hỏi : "Mặt ngươi ?"
Hắn vui vẻ kể cho những việc trong thời gian qua: "Ta đá-nh một trận với Tử Thần ở bên cạnh, thua, đền cho mười thành trì."
"Tại đá-nh ?"
Ta hiểu, ngoài giờ việc thì chỉ ru rú trong cung tiểu thuyết, từ khi nào chủ động tìm đá-nh ?
"Ta suy nghĩ nghiêm túc, tuy hiện tại thể nuôi ngươi, nhưng tộc Thao Thiết các ngươi... Ta sợ những kẻ não yêu đương ở Địa phủ đủ cho ngươi ăn nên mở rộng lãnh thổ… Yên tâm ở Minh giới , não yêu đương ở Ma giới còn ngon hơn, hẹn với Ma Vương ba ngày sẽ đá-nh một trận, nếu thua sẽ cho thêm mười thành trì nữa. Đến lúc đó ngươi ăn bao nhiêu cũng ."
...
Chẳng lẽ hiện giờ đang ăn thoải mái ?
Trong lục giới , ai dám ngăn cản!
"Quân Trạch, là hung thú thượng cổ, ăn gì ai dám ngăn cản."
Ta một nữa nhấn mạnh phận của .
Quân Trạch nở nụ chất phác: "Ta , nhưng ngươi là nhất của , ngươi ngoài cũng chẳng bạn bè nào khác, chỉ nguyện vọng nhỏ như , thể thỏa mãn thì giúp ngươi thỏa mãn!"
Huynh ?
Được , hóa kẻ ngốc chính là . Cảm động nãy đều là ảo giác. Tạm biệt!
22
Khi sắp rời khỏi thế giới , cuối cùng Trác Văn Quân cũng đậ-p vỡ miếng ngọc bội tặng nàng.
Ta một nữa đến quán rượu, trong sân ba đang đối mặt . Tư Mã Tương Như đang ôm một nữ nhân, gì mà Trác Văn Quân đột nhiên òa : "Tư Mã Tương Như, ngươi từng nguyện ý cùng sánh đôi, nắm tay cùng . Không như ý nguyện, khiến chìm đắm trong đau khổ. Ngươi quên ?"
Tư Mã Tương Như mặt dám Trác Văn Quân.
Hừ, đồ tồi, còn dám đối mặt?
"Tỷ tỷ gì ? Ngươi với lang quân tam thư lục lễ ? Có gặp qua song ? Có mai mối ? Ngươi với đều việc hầu hạ khác, gì khác ."
Lời của nữ nhân trở thành cọng rơm cuối cùng đè gãy Trác Văn Quân, khiến nàng đau đớn vô cùng.
"Đi! Các ngươi đều !"
Trác Văn Quân đẩy Tư Mã Tương Như và nữ nhân khỏi cửa, một cửa nức nở.
Ta bước đến nên an ủi thế nào. Chỉ thể lặng lẽ .
"Công tử, nguyện hiến cống phẩm cho ngươi, chỉ xin ngươi chặ-t nam nhân lừa gạt nữ tử thành vạn mảnh!"
Trác Văn Quân cúi đầu với một cái thật sâu.
Ta chút khó xử: “Thường ngày đều nuốt một , chặt nhỏ dễ mắc răng lắm. Cho nên... yêu cầu của ngươi lẽ thể thực hiện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thinh-yen-nao-yeu-duong-cua-thao-thiet/6.html.]
Trác Văn Quân thoạt đầu sửng sốt, đó bật : "Công tử thật hài hước, phiền công tử lấy thứ trong đầu , còn , để tự lo liệu ."
Ta thành thạo thưởng thức một bữa no nê, khi còn quên mua hai bình rượu.
Nhìn Quân Trạch đang đợi bên ngoài cửa, đưa cho một bình.
Hắn hỏi : "Giờ ?"
Ta suy nghĩ một chút: "Về Minh giới, xem địa bàn mới của , , xây bệnh viện. Bệnh viện gồm nhiều tòa nhà cao tầng, chuyên trị não yêu đương!"
"Được, nhưng một ngươi bận xuể ? Ta sắp xếp một quỷ sai cho ngươi nhé?"
"Không cần , gửi thư cho các tỷ của , trong vài ngày nữa bọn họ sẽ đến Minh giới, đến lúc đó ... Quân Trạch! Quân Trạch! Ngươi chạy cái gì? Ngươi cho !"
Hết truyện chính
Ngoại truyện 1
Ta tên Quân Trạch, là vương tương lai của Minh giới.
Tại là tương lai? Bởi vì mới năm mươi tuổi, vẫn còn là một đứa trẻ.
Mẫu , nếu chăm chỉ tu luyện pháp thuật sẽ hung thú thượng cổ bắt ăn não.
Mẫu , hung thú thượng cổ những xí mà còn hung dữ, khi đói ngay cả đồng loại chúng cũng ăn. Ta sợ, nên mỗi ngày đều nghiêm túc học tập đủ loại kiến thức, cố gắng trở thành một thừa kế đủ tư cách.
mẫu dối, cố gắng như vẫn bắt . Kẻ bắt là một con rồng con ngay cả sừng cũng mọc, ném lên một hòn đảo hoang ở Đông Hải, đẩy cho một con thú nhỏ mập mạp: "Chúc Uyên, xem ca ca mang gì đến cho ngươi ."
Con thú nhỏ miệng vẫn còn đang ăn, ngẩng mắt lộ vẻ kinh ngạc: "Người, một vô cùng ."
Rồng con lạnh lùng: "Không, đây là thức ăn của ngươi. Mở to miệng , nuốt một ."
Con thú nhỏ cố gắng mở to miệng, cuối cùng chỉ c.ắ.n cánh tay . Chẳng đau đớn gì.
Con thú nhỏ ngơ ngác rồng con: "Ca, c.ắ.n , ngon chút nào."
Rồng con đưa tay lên trán: "Quên mất ngươi mới sinh hai canh giờ. Vậy ngươi đợi đó, để chặt nhỏ cho ngươi ăn."
Không lấy một thanh đại đao dài bốn mươi mét.
Khi thanh đao sắp rơi xuống đầu , một luồng uy áp từ xa đến gần: "Ngạo Thiên, mau cút đây, tiểu tử thối, dám bắt cóc thú con của tộc khác, ngươi chế-t !"
"Không xong, địch đến . Chạy mau!"
Thế là bắt đầu cuộc đào tẩu cùng bọn họ một cách hiểu nổi.
Long Ngạo Thiên cõng con thú nhỏ, còn ... cõng Long Ngạo Thiên. Con thú nhỏ quá đói, khi bọn phát hiện thì nó gặm mất một nửa phía đầu Long Ngạo Thiên .
"Ngươi... đau ?"
Long Ngạo Thiên mơ hồ : "Cái gì?"
Long Ngạo Thiên trở thành một con rồng ngốc, một con rồng thấy châu báu là nổi. Bọn đến một mỏ thủy tinh, Long Ngạo Thiên vui vẻ đào bới. Một rồng phụ trách đào, một thú phụ trách ăn. Sau đó hai vì một viên thủy tinh mà đá-nh . Con thú nhỏ sức chiến đấu mạnh hơn, đá-nh ngất Long Ngạo Thiên. Ta đợi lâu, Long Ngạo Thiên vẫn tỉnh, cho đến khi thấy tiếng ngáy liên miên dứt...
Ta và con thú nhỏ đợi ở ngọn núi hoang năm mươi năm, Long Ngạo Thiên vẫn dấu hiệu tỉnh . Trên núi những thứ thể ăn con thú nhỏ ăn gần hết, đành dẫn nó về Minh giới. Còn Long Ngạo Thiên... tỉnh dậy sẽ tự đường về nhà chứ?
Ngoại truyện 2
Con thú nhỏ tên Chúc Uyên, là tộc nhân mới sinh của tộc Thao Thiết hung thú thượng cổ.
Năm con Thao Thiết trong ba ngày ăn hết lương thực dự trữ mấy trăm năm của Minh giới. Lúc về bọn họ còn đỏ mặt xin , bọn họ kiềm chế ăn ít . Phụ mẫu tỏ ý thông cảm.
Cuộc gặp gỡ kết thúc mỹ, mà Chúc Uyên đáng lẽ đưa , hiểu để .
"À thì, Chúc Uyên từ lúc sinh ở cùng Quân Trạch, nó rời Quân Trạch. Huynh mà, chăm sóc lẫn chứ."
Ta với Chúc Uyên kho lương thực cuối cùng trống rỗng, mắt to trừng mắt nhỏ. Không thể để Chúc Uyên tiếp tục ăn kiểm soát . Ta bắt đầu thử các công thức nấu ăn với Chúc Uyên.
"Quân Trạch, ngửi thấy một mùi thơm ngon."
Bọn theo mùi hương tìm đến. Phát hiện một con rồng ngốc đang ngây ngô bên bờ sông.
"Ngươi cái gì?"
"Tam Công chúa Tây Hải khen là ."
Con rồng ngốc khiến cảm thấy quen quen, nhưng kịp nghĩ thì Chúc Uyên cưỡi lên cổ , ôm đầu bắt đầu gặm.
"Ư ư ư... cảm thấy đầu trống rỗng ?"
Ta thấy đầu con rồng ngốc chỉ một lỗ nhỏ, vội vàng dùng pháp thuật chữa trị cho .
"Ngươi ăn cái gì ?"
Hắn ngốc như , ăn xong Chúc Uyên ngốc ?
Chúc Uyên lắc đầu: "Không , nhưng ngon lắm. Quân Trạch, còn ăn nữa."
Về , mới thứ đó gọi là não yêu đương. Còn ... lẽ cũng là một kẻ não yêu đương.
Hết