Đào Chi chết, đánh sống đến chết.
Ta giữa đám đông cuộc hành hình đó.
Sau khi hành hình kết thúc, điều đến phòng của Quận chúa Gia Hòa để hầu hạ.
Mọi việc trong phủ đều trong tầm kiểm soát của Gia Hòa. Kẻ nàng hận nhất đời chính là , nên Đào Chi thể sống sót ở đây.
Ta trở thành thị nữ nhị đẳng của Gia Hòa, nàng cho quyền quản lý các thị nữ và tiểu tư trong phòng.
Ta trở khu phòng ở chung của các nha tạp vụ ngày , những kẻ từng ức h.i.ế.p đều đồng loạt cúi đầu khom lưng.
Ta điểm tên Trân Châu, kẻ từng ức h.i.ế.p tàn bạo nhất. Phòng của Quận chúa Gia Hòa thiếu một thị nữ quét dọn, điều nàng đến đó để hầu hạ .
Trân Châu mặt tái mét, khi ngoài, nàng kéo , nhét tay một chiếc túi thơm:
"Ta sớm tỷ tỷ sẽ phất lên, ngày hiểu chuyện, mong tỷ tỷ tha thứ..."
Ta nhón tay cầm chiếc túi thơm, nửa miệng nàng . Không một mạng , nàng gánh nổi ?
Quận chúa Gia Hòa triệu kiến ngày càng nhiều. Mỗi khi nàng gặp trở ngại bên ngoài phủ, nàng đều gọi đến.
Muội là ánh trăng sáng của vô tài tử trong kinh thành. Sau khi nàng giam, nhiều chạy khắp nơi để cứu.
Nhìn thấy thái tử, dẹp loạn ở Mân Nam sắp trở về kinh, Gia Hòa thể giấu nữa, nàng can thiệp, khiến việc hành hình tiến hành sớm hơn.
Nếu , sẽ chết.
Gia Hòa từ khi ngã xuống nước tỉnh dậy, nhất kiến khuynh tâm với thái tử. Thế nhưng, thần nữ hữu ý, Tương Vương vô tình, việc thái tử si mê chuyện ngày một ngày hai.
Sau khi chết, Gia Hòa tốn nhiều tâm tư tìm kiếm , từ những ngõ ngách khuất lấp mà mang nhiều sách cổ, chứng minh từng câu , từng bài thơ của đều là của khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-tai-cua-ke-pham-tuc/3.html.]
Danh xưng Đệ nhất tài nữ của sụp đổ .
💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!
dù là , thái tử vẫn tránh mặt Gia Hòa.
Hôm nay cũng . Không chịu uất ức gì từ chỗ thái tử, Quận chúa Gia Hòa trở về đập nát một gian phòng đầy gốm sứ, truyền đến.
Ta thành thạo quỳ xuống đất, đ.ấ.m bóp chân cho nàng , lắng nàng đau lòng than vãn, những bên ngoài mê vì như thế nào.
"Tống Giảo Giảo là một kẻ lừa đảo. Từng câu , từng bài thơ của nàng đều là của khác. Cớ nàng hổ mà nhận là của ? tại bọn họ vẫn bảo vệ nàng ? Quả nhiên, sống vĩnh viễn thể sánh bằng kẻ chết, cho dù kẻ c.h.ế.t chỉ là kim ngọc bên ngoài, bã đậu bên trong..."
Ta rũ mắt, hạ giọng phụ họa:
"Nàng chỉ là một kẻ trộm. Miệng thì đạo lý cao siêu, nhưng việc đều vì lợi ích bản ..."
"Nàng chỉ là một kẻ trộm ti tiện, hại hại ."
Thái tử càng thờ ơ, Quận chúa Gia Hòa càng trở nên điên cuồng. Nàng càng ngày càng phụ thuộc . Nàng cho rằng, gầm trời , chỉ và nàng thật lòng căm ghét , Tống Giảo Giảo.
Một ngày nọ, nàng uống say mèm, lóc gào thét:
"Ta thật sự gì nữa. Hắn tại chịu thêm một ?"
Ta ghé tai nàng :
"Quận chúa là rồng phượng trong loài , chỉ là thái tử che mờ mắt thôi."
" những khác cũng . Họ đều xem Tống Giảo Giảo là ánh trăng sáng chết, cũng thể sánh bằng. Rõ ràng nàng chỉ là một kẻ lừa đảo!"
Ta cúi mắt: "Tống Giảo Giảo chỉ là kẻ may mắn. Nàng xem sách cổ nên mới chiếm lợi thế. nàng quá ích kỷ, quá tham lam..."
"Nàng phạm một sai lầm c.h.ế.t , đó là nhận những thứ của riêng."
"Nếu quận chúa hơn nàng , biên soạn những thứ đó thành sách, công bố cho thiên hạ, quận chúa ắt sẽ lật ngược tình thế..."