nguy hiểm cận kề, dám giữ gì nữa.
Phất tay một cái, bốn lá cờ ngũ sắc từ tay b.ắ.n , đóng chặt bốn phương tám hướng xung quanh Quỷ vương.
“Trời tròn đất vuông, lệnh sách chín chương, lệnh hạ, vạn quỷ lùi tan. Ngũ Lôi Phá Tiêu!”
Lá cờ trung tâm cũng là cờ màu vàng đại diện cho đất thuộc hành Thổ tung cuối cùng, đ.â.m thẳng Quỷ vương!
“Phá tiêu!!”
Rầm!!!
Sấm sét gầm rền, mây đen cuồn cuộn, một tia lôi đình chói lòa cờ dẫn dắt, giáng thẳng xuống xác của Quỷ vương!
Ánh sét rạch ngang trời, một tiếng gào thảm thiết vang vọng, khi ánh sáng tan chỉ còn một vùng đất cháy đen.
Cố Diệp sững :
“Bị sét đánh c.h.ế.t ?!”
lắc đầu:
“Không. Nó trốn .”
Cùng biến mất với nó là gã quỷ tu gọi là ngài Thái.
Cố Diệp hỏi:
“Giờ đây? Có đuổi theo ?”
thở dốc, chống gối :
“Không . Đuổi thì ăn đòn là . hết mana , giúp nhặt mấy lá cờ .”
Nhặt xong, Cố Diệp đỡ rời khỏi khu vực đó.
Anh hỏi tiếp:
“Giờ Quỷ vương và quỷ tu chạy ?”
đáp khẽ:
“Oan đầu, nợ chủ. Điền Viên nhất định sẽ về tìm nhà họ Điền báo thù.”
“Còn ngài Thái chắc chắn mong chờ điều đó. Vì khi Điền Viên tất báo thù, cô bé sẽ mất tất cả ký ức và cảm xúc còn của con , trở thành một hồn nô lệ thuộc , hóa thành chân chính Quỷ vương.”
“Lúc đó, tiêu diệt cô bé sẽ khó hơn gấp trăm .”
Cố Diệp nghiêm mặt:
“Vậy thì đơn giản mà canh chừng nhà họ Điền, đợi họ tự chui đầu rọ là !”
gật đầu, bất giác hỏi:
“Mẹ của Điền Viên đến giờ từng xuất hiện. Anh bà ở ?”
Cố Diệp nhíu mày:
“Hai năm , nhà họ Điền đến chỗ thuê nhà. Khi từng gặp của bé gái đó một , bà là một phụ nữ hiền lành, dịu dàng.”
“Bà trả tiền thuê ba năm liền một lúc. Sau đó, chỉ thấy bà cụ họ Điền và con trai bà chuyển đến sống. gặp phụ nữ nữa.”
trầm ngâm:
“Tính thời gian”
Một tia sáng lướt qua trong đầu .
“Anh còn điện thoại của bà ?”
“Có, nhưng chắc còn liên lạc .”
“Tìm thử . Nếu tìm , hãy đưa bà đến đây 3 giờ sáng nay.”
“Đến đây?” Cố Diệp khó hiểu.
chỉ tay phía .
Một chiếc xe Santana màu đen đang tiến .
Người trong xe chính là bà cụ họ Điền và con trai bà !
“Cây cắm sẵn, chỉ chờ thỏ xuất hiện.”
Hai con nhà họ Điền chắc là đang đường đến gặp ngài Thái.
Thấy đám cháy bốc lên từ căn nhà bên hồ, họ dừng xe .
Bà cụ bế cháu nội, vẻ mặt đầy lo lắng.
Còn tên Điền Kiến Minh lái xe giận dữ:
“Thằng cha họ Thái máy! Lấy tiền của tao chịu việc! Bị đốt nhà cũng đáng lắm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-su-xem-boi-2-nuoi-quy/chuong-10.html.]
“Im cái miệng !” bà cụ gắt.
Bà ôm đứa trẻ xuống xe, cau mày khói lửa phía .
từ bóng tối bước , nở nụ :
“Ơ kìa, hai dạo đêm ? Khuya mà còn hồ hóng gió nữa ?”
Điền Kiến Minh thấy , thò đầu khỏi cửa sổ xe:
“Là cô?! Sao cô ở đây?!”
mỉm :
“ cũng đang dạo. Chứ chẳng lẽ ai hẹn đến hồ để đốt nhà ?”
Hắn đột nhiên sực nhớ chuyện gì, giận dữ quát lên:
“Có mày đốt nhà ngài Thái ?! Tao bảo gọi mãi mà ông máy! Đồ tiện nhân! Không giúp nhà tao trừ tà còn phá hoại khác, mày ác độc đến ?!”
nhún vai:
“Anh mà cũng nghĩ như , thật sự khâm phục đấy.”
So với tên ngốc , bà cụ nhà họ Điền rõ ràng khôn ngoan hơn nhiều.
Bà quỳ sụp xuống ngay tại chỗ, gào thảm thiết:
“Lý đạo trưởng ơi, xin nhất định cứu cả nhà với! Cháu còn bé quá, thể mất bà, cũng thể mất ba nó !”
“Xin rủ lòng thương, van xin đấy!”
rõ cả nhà bà là loại gì, nên cũng chẳng buồn .
đúng lúc đó thấy tiếng xe vọng .
Quay đầu ánh đèn pha rọi tới, là mấy chiếc xe đang lao đến.
Xe dừng ngay mặt, từ bước xuống là một ông cao to, sơ mi quần tây, đeo kính cận.
“Chưởng môn! tìm thấy chị !”
kỹ: Hai chiếc xe tưới nước, một chiếc bán tải.
“Mang đủ đây! Hai thùng nước tiểu đồng tử, vài chậu m.á.u chó đen chị , chị tạt ai?!”
Nhà họ Điền run lên bần bật tại chỗ.
mỉm :
“Chờ chút.”
Rồi sang bà cụ:
“Không c.h.ế.t thì ở yên đây.”
Bà mừng rỡ:
“Lý đạo trưởng, thật là quá mất!”
Lôi kéo con trai cảm ơn rối rít, miệng lời nịnh hót.
nhếch môi lạnh.
hiệu cho mấy xe tưới chuẩn sẵn sàng chờ lệnh hành động.
Và thỏ tới.
Gió đêm đột nhiên lạnh buốt, thứ gì đó đang đến gần.
Giọng âm u vang lên trong gió:
“Cờ ngũ sắc, pháp thuật Ngũ Lôi, bày trận vô cùng nhẹ nhàng, tiểu cô nương bản lĩnh lớn đấy.”
hừ một tiếng:
“Đồ chuột nhắt vô sỉ, chỉ lén lút lưng! Có giỏi thì đây đánh tay đôi với một trận!”
Hắn trả lời.
Chỉ hừ lạnh, gió nổi vù vù, âm khí tràn như thủy triều!
Tiếng trẻ con vang lên bốn phía, khiến lạnh sống lưng!
lạnh nhạt:
“Trên đời , ngoài trừ việc khấu trừ thu nhập của , thì chẳng còn gì thể hù dọa nổi nữa . Ra chiêu .”
Ngài Thái trầm giọng:
“Vậy để cho ngươi thấy thế nào là Quỷ vương truy hồn!”
Một bóng trắng xẹt tới nhanh đến mức kịp phản ứng, nó lao thẳng !