Thiên Lý Du Nhân Bất Nhiễm Trần - Chương 6. Không Thể Buông Xuôi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 12:50:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một tháng đó, gã nô lệ nhận đãi ngộ dưỡng thương khác biệt hẳn một trời một vực với đây, t.h.u.ố.c cũng công hiệu hơn. Có thể cảm nhận rõ ràng sự kính trọng qua từng cử chỉ động tác của kẻ hầu, thậm chí bọn chúng còn vẻ kinh sợ gã.

 

“Xem mấy ngày nữa yết kiến giới vương .”

 

Lật bộ y phục đưa đến, gã đồng bạn cạnh đó khẽ cong môi. Trải qua hoạn nạn sinh tử, giờ dưỡng thương trong cùng một gian phòng, cả hai gần như là .

 

Gã liếc mắt, chất liệu của bộ đồ mới khác hẳn mấy bộ thô ráp đây, khinh bạc hỏi:

 

“Yết kiến thì thế nào?”

 

“Thì xem như chúng chính thức gia nhập Sát Nô doanh.”

 

“Sát Nô doanh?” Gã nô lệ kinh ngạc, “Còn huấn luyện tiếp nữa ?”

 

“Ngươi gì hả?” gã đồng bạn , ánh mắt sáng ngời, nghiêng đầu qua giảng giải.

 

Trong Dục Vọng giới, nắm quyền lực tối cao chỉ giới vương.

 

Kế đó là hai tả hữu sứ. Tả sứ quản lý công việc trong giới; Hữu sứ đảm nhiệm dạy điều luật quy định. Cấp bậc rõ ràng, quy chế nghiêm ngặt, đối với nô lệ vi phạm giới quy sẽ xử lý khoan dung.

 

Tiếp đó là tam đại trưởng lão, Kỳ trưởng lão chịu trách nhiệm huấn luyện sát thủ, quản lý Huấn Nô doanh và Sát Nô doanh; Hà trưởng lão chủ trì việc cống nạp qua của các giới phái nhỏ thuộc tứ đại tà giới; Đam trưởng lão trông coi công việc nội chính, trợ giúp tả sứ hữu sứ quản lý giới đồ.

 

Sau đó nữa, chính là Thất Sát.

 

Sát Nô doanh, là tên gọi chung của nơi thu lưu những nô lệ sát thủ thông qua muôn trùng trận thí luyện. Thất Sát Nô là tinh của Sát Nô doanh, chỉ khi ám sát đầu lĩnh của một giới hoặc trọng thần thì họ mới xuất hiện, trực tiếp nhận lệnh của hữu sứ. Trong Dục Vọng Giới, Thất Sát Nô địa vị cao chỉ ba vị trưởng lão. Nếu như Sát Nô doanh là nơi rèn kiếm, Thất Sát Nô chính là những mũi kiếm bén nhọn nhất, lợi hại nhất.

 

“Thất Sát...” Gã nô lệ mới ngẫm nghĩ, uốm hỏi. “Bảy ?”

 

“Vốn là bảy , tất cả đều là cao thủ trải qua trăm trận đánh, từng ai mà bọn họ g.i.ế.c cả, chỉ khi c.h.ế.t mới bổ sung thêm, Sát Nô doanh cũng là như thế.” Gã đồng bạn khoanh tay, lộ vui vẻ, “Vì trận đó hao tổn ít, nên chúng mới cơ hội.”

 

Tầng tầng tuyển chọn ác nghiệt đến cực điểm, ngã xuống lưng mỗi một cao thủ chỉ sợ đếm hết nổi, ngưng mắt im lặng trần nhà đến xuất thần. Nhìn mặt gã, bỗng tên đồng bạn đổi đề tài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-ly-du-nhan-bat-nhiem-tran/chuong-6-khong-the-buong-xuoi.html.]

 

“Ngươi mấy tuổi ?”

 

“Mười bảy.”

 

“Thì cũng bằng tuổi .” Gã đồng bạn ngạc nhiên, “Ta còn tưởng là ngươi nhỏ hơn chứ, nhân loại đều non nớt giống như ngươi cả ?”

 

“Ngươi là là loài ?” Gã nô lệ mới cẩn thận quan sát mặt mũi đồng bạn, góc cạnh rõ ràng, mày rậm tuấn mục, nước da như lúa mì, dáng vẻ gì khác loài . Nhất thời gã phân biệt đồng bạn thuộc giống loài nào.

 

“Ta là lưu dân, xuất từ .” Thiếu niên đùa, nhưng thần sắc mờ mịt, “Có điều khá tò mò vì ngươi đến đây đấy, chỗ cách Linh Nhân Giới hơn cả ngàn dặm.”

 

Gã nô lệ mới im lặng một lúc, quyết định thổ lộ với đồng bạn: “Ta Ma giới bắt tới.”

 

“Ai bắt ngươi?”

 

“Không .”

 

Nhớ đến thủ của gã đàn ông như ma quỷ , sắc mặt gã nô lệ tối . Thực lực chênh lệch quá lớn, cho dù trúng độc cũng sợ chạy thoát nổi. Núi cao còn núi cao hơn, đến khi quản chế mới bản đây dốt nát bao. Bây giờ gã khống chế cả nội lực lẫn linh lực, ngay cả một phần tư của ngày xưa cũng bằng, vô kế khả thi. Chỉ thể đợi, xem bao giờ cơ hội...

 

“Ngươi chạy trốn ư?”

 

Gã nô lệ giật kinh hãi, thiếu niên mắt quả thật thông minh, chỉ trong nháy mắt gã thất thần tựa như thấu tâm tư của gã.

 

“Đừng lo, sẽ ngoài.”  Như cảm thấy dáng vẻ phòng của gã thú vị, thiếu niên khẽ, “Có điều khuyên ngươi nên dẹp suy nghĩ đó , phòng vệ nơi Dục Sơn còn nghiêm ngặt hơn ngươi từng thấy nhiều. Chỉ một con đường thông ngoài, sắc lệnh thì dù thủ đến mấy cũng phí công.”

 

“Ngươi rời khỏi đây ư?”

 

Đồng bạn tỏ vẻ quá tùy ý khiến gã nô lệ cảm thấy khó hiểu. Không ai bản rơi cảnh nô lệ. Bất cứ nô lệ nào cũng thầm trông mong một cơ hội để thoát khỏi kiếp thao túng. gã đồng bạn quá thản nhiên.

 

“Ta?” Thiếu niên khinh bạc. “Đi cũng thế cả thôi, đến nước thì còn trốn gì nữa, sẽ cố gắng trèo lên. Huống chi, cũng đem mạng liều. Từ tới nay, một ai thể thoát , dù là ma, quỷ, yêu, quái, tinh là thần tiên cũng đều cách trốn chạy, huống chi là một nhân loại nhỏ bé như ngươi.”

 

Không một ai thể khỏi đây? Gã nô lệ đồng bạn tỏ vẻ bất cần mà thở dài. Gã thể phó mặc như thế. Thù nhà còn nặng gánh, nợ tộc còn đeo mang, nhớ t.h.ả.m cảnh của những , trái tim của gã nô lệ nhói lên. Gã thể buông xuôi.

Loading...