Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

THIÊN LINH ĐẠO SƯ - Chương 1: Thiên Linh thức tỉnh

Cập nhật lúc: 2025-05-24 02:44:51
Lượt xem: 10

Thành phố A

Viện bảo tàng khảo cổ học

Nằm nép mình dưới tán rừng già, viện bảo tàng khảo cổ học là một trong những nơi hiếm hoi kết hợp giữa bảo tồn thiên nhiên và lưu giữ di sản. Tuy không sầm uất nhưng lại sở hữu một vẻ đẹp yên tĩnh – gần như tách biệt khỏi thế giới bên ngoài.

Người ta đồn đoán rằng ở sâu trong khu bảo tồn của viện – tách biệt khỏi các khu trưng bày thông thường – có một khu vực cấm người lui tới. Ở đó có một gốc cây cổ thụ rậm rạp, rễ ăn sâu vào nền đá, thân cây khảm một viên đá lạ. Tương truyền rằng rất lâu về trước, viên đá đó đã từng là một viên ngọc sáng rực, ánh sáng tỏa ra từ viên ngọc vô cùng thần thánh và hết sức huyền bí. Nhưng rồi theo thời gian, ánh sáng ấy yếu dần, cho đến khi nó trở thành một khối đá thô ráp, xám xịt như hàng ngàn khối đá vô danh khác.

Khi viện bảo tàng được xây dựng, người ta từng định di dời gốc cây này để mở rộng khuôn viên. Nhưng điều kỳ lạ đã xảy ra: những ai từng có ý định di dời nó đều gặp trục trặc. Nhẹ thì sốt, mệt mỏi, mơ thấy ác mộng; nặng hơn thì gặp tai nạn nhỏ, hoặc cảm thấy bất an không rõ lý do. Cuối cùng, ban giám đốc quyết định giữ lại nguyên vẹn gốc cây và viên đá, dựng xung quanh một khu bảo vệ riêng, đóng cửa không đón khách.

Không có tài liệu rõ ràng nào về viên đá và gốc cây kì lạ đó. Nhưng trong giới khảo cổ, nó luôn là một truyền kì bị che khuất bởi thời gian.

Cho đến một ngày nọ, viên đá đó đã nứt ra.

Cây cổ thụ vốn sinh trưởng tươi tốt xum xuê, bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng héo úa, tất cả sinh cơ tập trung về phía trung tâm viên đá. Cây cổ thụ trở nên khô cằn, uể oải nằm im lìm, chỉ có một vài nhành khô vàng chống chọi giành lấy sinh cơ.

Một luồng sáng chói lóa to dần, sáng đến mức tưởng như một mặt trời thứ hai vừa xuất hiện, một lúc sau mới chầm chậm tản đi.

Ánh sáng tan dần. Viên đá kì lạ đã biến mất, một cô gái khoảng chừng 18-20 tuổi, tóc dài chấm eo, y phục đạo gia bạc màu, tay cầm một viên đá có hình dạng kì lạ xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------

Thiên Linh mở mắt ra.

Thiên địa chuyển dời. Linh khí loãng như tơ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-linh-dao-su/chuong-1-thien-linh-thuc-tinh.html.]

Cô đứng yên, cảm nhận thế giới trước mắt sau một giấc ngủ dài. 1000 năm! Cô đã ngủ tròn 1000 năm. Thiên Linh khẽ khép mắt, cảnh tượng trận đồ huyết sát nuốt trọn đỉnh núi Thiên Sơn dường như chỉ mới xảy ra trước mắt.

Năm đó, thiên hạ đại loạn, yêu ma hoành hành khắp nơi, người người khổ không thể tả. Phái Thiên Sơn vốn tu đạo, nhận hương khói thời phụng của chúng dân, nào có đạo lý ngó lơ cái khổ của dân chúng. Thế là các môn đệ lần lượt xuống núi hàng yêu, yêu ma tuy giảm bớt, nhưng những người xuống núi lại không thể trở về nữa. Phái Thiên Sơn hưng thịnh một thời trở nên thưa vắng hiu quạnh.

Chính vào lúc đó, Yêu Hoàng dẫn chúng yêu tấn công, Thiên Linh cùng mọi người liều c.h.ế.t tử thủ cho dân chúng chạy trốn. Cuộc chiến đó không biết đã trải qua bao lâu, chỉ biết khi người dân cuối cùng di dời thành công, thì rất nhiều người đã ngã xuống, xung quanh chỉ còn là một mảnh bình địa.

Thiên Linh nằm thoi thóp trên đống đất đá đổ nát, mắt cô đã mờ hẳn, bị thương, bị đâm, bị gãy không biết bao nhiêu chỗ trên cơ thể, cô đưa mắt nhìn quanh, chỉ thấy mơ hồ lẫn trong đất đá là rất nhiều thi thể, có của yêu ma, có của đồng môn. Sau đó, cô nhìn thấy bóng sư phụ lảo đảo đi về phía cô. Toàn thân sư phụ đầy máu, 1 tay đã bị chắt đứt.

Có lẽ người đã bị thương rất nặng, quãng đường ngắn ngủi nhưng người đã phải đi rất lâu mới đến được chỗ Thiên Linh. Trên tay sư phụ cầm một viên ngọc sáng chói đưa về phía mi tâm cô, người thều thào nói, giọng khàn đặc như cát:

“Thiên Linh, huyết ngọc thành linh hộ thần hồn.”

“Thiên Linh, phải sống tốt.”

Dứt lời, không màng Thiên Linh vùng vẫy không chịu nhận ngọc, Sư Phụ dù bất chấp hồn phi phách tán cũng dùng tất cả sức mạnh cuối cùng của người để đưa cô vào huyết ngọc, giúp cô giữ lấy thần hồn. Đợi một cơ duyên tái sinh.

"Thiên Sơn, sư phụ.."

Thiên Linh mở mắt ra, trong mắt đã tràn đầy nước mắt.

Không còn Thiên Sơn, không có sư phụ.

Thế giới trước mắt đã không còn là thế giới cô từng biết.      

Xe cộ, đèn điện, bảng hiệu điện tử – tất cả xa lạ, hỗn tạp, ồn ã vô cùng.

Loading...