Thiên Kim Thật Trở Về - Chương 4

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-08-25 06:05:39
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuông tan học vang lên, cả lớp nhốn nháo kéo sân. thu dọn cẩn thận vở bút, định tranh thủ xuống thư viện một chút. ngay khi dậy, một bóng chặn cửa bàn.

“Ê, học bổng.” – Giọng kéo dài đầy khinh miệt. Là Vỹ Hào, cùng hai tên bạn. – “Đi theo tao, việc.”

thoáng rùng . Bản năng từ chối, nhưng ánh mắt bọn chúng khiến nghẹn . , nếu chống đối, hậu quả còn tệ hơn.

kéo khỏi lớp, lôi thẳng đến dãy nhà vệ sinh vắng phía sân thể thao. Nơi ẩm thấp, gạch men ngả vàng, mùi khai nồng nặc.

Cánh cửa sập rầm một tiếng. Bốn phía là tiếng khẩy.

“Con nhà nghèo mà cũng dám tỏ vẻ trong lớp hả?” – Một đứa nhổ bãi kẹo cao su xuống sàn. – “Mày tưởng vẽ mấy cái tranh rách rưới thì sẽ trọng vọng ?”

im lặng. Bàn tay nắm chặt quai cặp, tim đập dồn dập.

Vỹ Hào vỗ vai thật mạnh, đến mức cả chao đảo.

“Bọn tao chơi mày một chút thôi. Đừng sợ. À mà… cũng đừng méc ai. Ở trường , méc thì chỉ thiệt thôi, hiểu ?”

Hắn giật lấy cặp , lôi tập tranh. Giấy vẽ bay loạn nền nhà bẩn thỉu. lao tới định nhặt, nhưng một cú đá khiến ngã quỵ, đầu gối rát buốt.

Tiếng vang dội.

Một đứa khác xé toạc tờ tranh giữa hai tay, vo ném bồn cầu. gào lên:

“Đừng!”

tiếng hét của chỉ chúng khoái chí hơn. Hết tờ đến tờ khác, công sức bao ngày của vò nát, ném xuống nước bẩn.

Mắt nhòe . Vừa đau, phẫn uất, nhưng vẫn dám phản kháng. rõ, ở nơi , sức mạnh của là gì chúng.

lúc , tiếng giày cao gót vang lên. Cộp… cộp…

Cửa nhà vệ sinh bật mở. Bóng dáng quen thuộc xuất hiện – Tần Linh Nhi.

Ánh đèn vàng hắt xuống gương mặt cô , nụ dịu dàng như khi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-kim-that-tro-ve/chuong-4.html.]

“Các ?” – Giọng ngọt ngào, như đang trách móc mà chan chứa quan tâm.

Đám con trai lập tức thu tay, nhe răng lấy lòng:

“À… bọn chỉ đùa với nó chút thôi. Có Linh Nhi , bọn dừng ngay mà.”

Linh Nhi tiến đến gần , nhẹ nhàng cúi xuống. Bàn tay trắng nõn đưa , như đỡ dậy.

“Tiêu Tiêu, chứ?”

ngập ngừng. Bàn tay trông ấm áp, nhưng run rẩy dám nắm.

khi còn lưỡng lự, Linh Nhi khẽ siết tay , kéo lên. Giọng cô nhỏ đến mức chỉ thấy:

“Đừng . Hình ảnh đáng thương của lợi cho .”

sững . Ngước lên thì chỉ thấy gương mặt tươi , đôi mắt long lanh hệt như thiên thần.

Rồi Linh Nhi phía đám con trai, giọng trách yêu:

“Các quá đáng thật đấy. Nếu để giáo viên , danh tiếng lớp A chúng sẽ ảnh hưởng đấy.”

Chỉ một câu, lập tức biến thành “nguyên nhân gây phiền phức”, còn bản thì hóa thành vị cứu tinh. Đám con trai gật đầu lia lịa, hề hề xin Linh Nhi, chẳng ai để tâm đến .

Khi tất cả bỏ , chỉ còn và cô . Linh Nhi cúi xuống nhặt một tờ giấy còn sót, đặt tay .

Nhi

thật sự ngưỡng mộ tài năng của đấy.” – Nụ ngọt ngào hiện lên. – “… đừng nổi bật quá. Ở đây, ánh sáng chỉ thuộc về một thôi, hiểu ?”

Câu rót thẳng tai, lạnh buốt hơn cả nước bẩn sàn. run lên. Muốn phản kháng, hét mặt cô rằng sợ. cổ họng nghẹn , thốt nổi một lời.

Linh Nhi mỉm , vỗ nhẹ vai như một bạn thiện, lưng bước . Bóng dáng mảnh mai rời khỏi nhà vệ sinh, để giữa những mảnh giấy nát bươm.

Trong lòng dấy lên một sự thật cay đắng: Tần Linh Nhi – “thiên kim hảo” mà cả trường ngưỡng mộ – chính là kẻ thù đáng sợ nhất.

cúi xuống, run rẩy nhặt từng mảnh giấy, dính đầy nước và bụi bẩn. Từng nét vẽ méo mó, từng giọt mực loang lổ. Mắt mờ . Không rõ vì nước mắt vì mùi hôi nồng nặc xộc lên.

Giây phút , thề thầm trong lòng: Một ngày nào đó, sẽ còn cúi đầu bất cứ ai nữa.

Loading...