Thiên Kim Thật "Bị"Cưng Chiều Đến Nghiện - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-04-15 09:40:12
Lượt xem: 1,051

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Nhớ kỹ, người nhà họ Hạ chưa bao giờ phải lựa chọn, chúng ta muốn thì lấy hết!"

Nhìn dáng vẻ bá đạo của anh trai khi mua túi cho tôi… cái tính kiểm soát c.h.ế.t tiệt này!

Mà sao lại thấy sướng thế chứ!

6

Khi đi du học, ba mẹ sắp xếp cho tôi học ngành thương mại.

Tôi có chút thắc mắc, chẳng phải con cái nhà giàu thường thích học triết học, nghệ thuật hay những ngành đầy tính lãng mạn sao?

Sao đến lượt tôi lại khác biệt thế này?

Nghe câu hỏi của tôi, mẹ tôi cười khẽ, đầy vẻ khinh thường.

Bà tôi nói: "Đó là để con cái họ không tranh giành gia sản nên mới cố tình hướng chúng theo con đường vô dụng."

"Nhưng mẹ mong con có thể học hành đến nơi đến chốn, không nói đến chuyện kế thừa sản nghiệp, ít nhất con cũng có thể tự dựa vào bản thân, không cần phụ thuộc vào bất kỳ ai."

Tôi hiểu rồi.

Những ngày tháng ở nước ngoài, tôi toàn tâm toàn ý tập trung vào việc học, tất cả các môn đều đạt điểm xuất sắc.

Ngoài học tập ra, tôi thực sự không có gì khác để làm.

Mọi thứ trong cuộc sống, ba mẹ đều đã sắp xếp đâu vào đấy.

Tôi không cần tốn thời gian lo nghĩ học phí lấy từ đâu, tỉ lệ có việc làm của ngành thế nào.

Tôi chỉ cần chăm chỉ học hành là đủ.

Đúng vậy, cuộc sống của một rich kid, chính là tẻ nhạt và vô vị như thế đấy.

Không thể không nói, kiểu cuộc sống này hoàn toàn chữa khỏi chứng khó khăn trong việc lựa chọn của tôi.

7

Sau khi du học về nước, gia đình tôi lập tức sắp xếp cho tôi thực tập tại một công ty thuộc tập đoàn nhà mình.

Mặc dù hầu hết đồng nghiệp không biết tôi là cô chủ nhà họ Hạ nhưng chắc chắn cấp trên của tôi đều đã được dặn dò trước.

Bởi vì từ khi vào công ty, tôi chưa bao giờ bị phân biệt đối xử nơi công sở.

Hiện tượng người cũ bắt nạt người mới cũng chưa từng xảy ra với tôi.

Cảm giác có chỗ dựa thật sự rất tuyệt, bề ngoài không có gì khác biệt nhưng trong thầm lặng lại khiến người ta vô cùng yên tâm.

Dạo gần đây, tôi bận rộn với một dự án thương mại.

Điều khiến tôi bất ngờ là tôi lại gặp được Úc Hân tại buổi tiệc rượu của dự án.

Cô ta là đối tác bên B của dự án này, để giành được hợp đồng, cô ta liên tục bị ép uống rượu trên bàn tiệc: "Cô Úc, uống xong ly này rồi mình bàn chuyện làm ăn tiếp nhé!"

"Tình cảm càng sâu, uống càng nhiều! Cô Úc còn trẻ tài cao, nể mặt chút đi nào!"

Úc Hân uống đến nỗi đỏ bừng cả hai má, không khí xung quanh cô ta vô cùng náo nhiệt.

Ngược lại, khu vực của tôi lại vô cùng yên tĩnh, chẳng có mấy người đến mời rượu.

Những kẻ không có mắt muốn ép tôi uống cũng đều bị sếp tôi khéo léo gạt đi.

8

Giữa chừng, tôi đi vệ sinh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/thien-kim-that-bicung-chieu-den-nghien/chuong-3.html.]

Khi rửa tay bước ra, Úc Hân đứng ngay cửa, nhìn tôi với vẻ khinh miệt: "Ồ, cô chủ Hạ, thật trùng hợp!"

"Hai kẻ cuồng kiểm soát nhà họ Hạ kia lại nỡ để cô ra ngoài à? Sao không bắt Hạ Dục Trạch đi theo giám sát cô luôn đi?"

"Cô cứ yên phận làm con búp bê chưa cai sữa của nhà họ Hạ là được rồi, chen chân vào thương trường chỉ tự rước nhục vào thân thôi."

"Cô thật đáng thương, ngay cả một người chịu uống rượu với cô cũng không có."

Tôi hơi khó hiểu: "?"

"Úc Hân, cô đúng là buồn cười thật đấy. Bao năm trôi qua, cô thật sự không tiến bộ hay là giả vờ không tiến bộ thế?"

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

"Thứ nhất, ba mẹ tôi không phải là kẻ biến thái, họ không kiểm soát quyền tự do của tôi, anh trai tôi cũng rất ủng hộ tôi rèn luyện trong môi trường công sở."

"Thứ hai, đó mà là kiểm soát sao? Rõ ràng đó là sự chăm sóc chu đáo từng chút một."

"Cô mở mắt ra mà nhìn đi, biết bao nhiêu người muốn học một chuyên ngành dễ xin việc phải tốn một số tiền lớn để tìm kiếm thông tin! Biết bao nhiêu người muốn kiếm một công việc tốt phải điên cuồng nộp đơn, thậm chí ba mẹ họ còn phải đi tặng quà, chạy chọt các mối quan hệ!"

"Những gì ba mẹ tôi sắp xếp, tôi đều vô cùng hài lòng!"

"Sự kiểm soát này, tôi cầu còn không được ấy chứ!"

"Cuối cùng…"

Tôi nhìn cô ta một cách bất lực: "Nếu trong mắt cô, ai uống rượu nhiều thì người đó mới là nhân vật tai to mặt lớn, vậy tôi cũng chẳng còn gì để nói nữa."

Úc Hân tức đến mức mặt mày xám xịt, giận dữ đẩy cửa rời đi: "Hừ, giả tạo quá nhỉ!"

"Tôi đợi xem cô chịu được bao lâu đây!"

9

Có lẽ bị lời tôi kích động, sau khi trở lại bàn rượu, Úc Hân uống càng hào sảng hơn, ai mời cũng không từ chối. Không có gì bất ngờ, cô ta say khướt.

Lãnh đạo của Úc Hân đỡ cô ta, cười xin lỗi chúng tôi: "Xin lỗi nhé, Tiểu Úc thật thà quá, uống nhiệt tình quá rồi!"

"Haha, thật thà tốt mà! Có thật thà mới làm được việc lớn!"

Sếp tôi vỗ vai lãnh đạo của Úc Hân, cười đầy ẩn ý. Đúng lúc hai con cáo già đang ra hiệu ngầm với nhau, bỗng một bóng người lao tới như đạn pháo: "Ông đặt tay bẩn thỉu vào đâu đấy?"

Cùng với tiếng kêu đau đớn của lãnh đạo Úc Hân, ông ta bị một cú đ.ấ.m đánh gục xuống đất. Cảnh tượng quá kịch tính, Úc Hân lập tức tỉnh rượu, vội vàng lao lên ngăn người đàn ông đang điên cuồng đánh lãnh đạo của cô ta: "Đường Hựu!"

"Anh đang làm gì vậy?"

Mắt Đường Hựu đỏ hoe, đẩy Úc Hân ra: "Đừng cản anh! Em nhìn xem cái lão già này đang làm gì em?"

"Đường Hựu, ông ấy chỉ đang đỡ em vì em say thôi, ông ấy chẳng làm gì cả!"

"Ông ấy là lãnh đạo tốt của bọn em, anh đừng hiểu lầm!"

"Hiểu lầm? Em nói với anh là đi làm tóc với bạn thân! Kết quả là đến đây tiếp rượu mấy ông già này! Đây cũng là hiểu lầm sao?"

Úc Hân sụp đổ, đột ngột đẩy Đường Hựu ra: "Anh nổi điên cái gì ở đây hả?"

Ánh mắt Đường Hựu trở nên vô cùng đáng sợ, càng ra sức đánh cấp trên của Úc Hân. Mãi đến khi xe cảnh sát đến, anh ta mới chịu dừng tay.

Loading...