11
Trong mơ hồ, tiếng tụng niệm trầm thấp bên tai, như chú ngữ như kinh văn.
Là giọng Cơ Phàm Âm.
Sương đen ánh vàng từ mặt dần dần xua tan.
Đám chó dán mắt luồng sáng, cho đến khi sương tan hết.
thấy Cơ Phàm Âm xếp bằng, đầu lơ lửng một quả hồ lô lớn, ánh vàng dịu ấm tỏa từ đó.
Thím mới Lâm Nhu rơi nước mắt:
“Chúng cuối cùng cũng đợi ngày .”
“ nếu tận mắt thấy họ nhà Mục xuống địa ngục, chúng sẽ chịu đầu thai.” - Đám chó ồn ào.
Cơ Phàm Âm mở mắt, ánh bi thương:
“Muốn tiễn các luân hồi thì hết thành tâm nguyện.”
Bầy chó mới bình tĩnh , đồng loạt cô .
chợt hiểu … Cái c.h.ế.t của họ liên quan đến nhà .
Cơ Phàm Âm vỗ vai : “Phổ Phổ, tìm cha và chú út của em.”
“Họ chẳng c.h.ế.t ? Tìm hồn họ ?”
“Không, họ c.h.ế.t thật sự.” - Cô nhíu mày - “Mấu chốt là ở chị họ em.”
điện thoại, chị họ vẫn liên lạc.
Cô hiệu bảo kiên nhẫn chờ.
12
nôn nóng điện thoại. 11 giờ 55, chị họ gọi video.
vội bắt máy.
“Phổ Phổ, cứu chị… Chị sắp c.h.ế.t .”
Trong video tối om, giọng chị họ nhỏ, như đang bịt miệng.
“Nếu chị chết, nhớ… nhớ đốt xác chị… ở chỗ… hồ Ba Sĩ… xin em.”
“Á!!!”
Tiếng thét chói tai, video ngắt.
Trước khi tắt, kịp thấy một cái đầu chó m.á.u me dí sát cổ chị họ.
May mà đó chị họ gửi vị trí cho .
Cơ Phàm Âm cho bầy chó xếp hàng chui hồ lô, nhỏ mà chứa nhiều thế.
Thím mới Lâm Nhu khăng khăng cùng, chịu hồ lô, Cơ Phàm Âm cũng kệ.
Đường núi quanh co lạnh buốt.
Đến biệt thự lưng chừng núi, xuống xe một đám đàn em tay cầm gậy sắt, d.a.o phay bao vây.
Mặt mày họ lạnh lùng như băng, khiến rùng .
Cơ Phàm Âm thở phào, thậm chí móc hạt dưa gặm.
Cô gọi điện: “Đại Cước, cho cháu một phút, tới là đập vỡ đầu chó của cháu.”
Trong điện thoại vang tiếng kêu thảm: “Không tại cháu, bùa dịch chuyển ẩm, đưa cháu lạc chỗ.”
Cô bực cúp máy, sang : “Phổ Phổ, nếu hôm nay chết, nhớ đừng trách .”
tròn mắt: “Á?” Chẳng cô lợi hại ?
Cô khẽ, khiến cảm giác chẳng sống c.h.ế.t thế nào.
“Tụi mày sống thì biến.” Gã cầm đầu bên hầm hố lên giọng.
“Đi là c.h.ế.t ?” tò mò hỏi.
Gã cũng : “Không, vẫn chết. Bọn tao nhận tiền , hôm nay ai tới cũng để mạng .”
“Thế các thì ? Không ai tới cũng c.h.ế.t ?”
tiếp tục hỏi kiểu học trò ngoan, hiểu thì hỏi.
13
"Con nó, mày kiếm chuyện ?" — Gã đàn ông vung gậy sắt định đánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/theo-dau-hon-oan-nui-quy-phu-18/chuong-5.html.]
Cơ Phàm Âm kéo bỏ chạy, một đuổi một chạy vòng quanh sân lớn của biệt thự.
Không chứ, cô lợi hại thế mà chạy kém ?
Cô thở hổn hển : "Trước tiên xem n.g.ự.c mấy mọc lông chó ?"
"Nếu bắt đầu mọc thì khỏi đánh bọn , lo cho bản , chứ ai cũng c.h.ế.t thôi!"
Hình ảnh oai phong của Cơ Phàm Âm trong lòng lúc sụp đổ.
Gã đàn ông chậm , kéo cổ áo một cái la to: "Vãi chưởng!"
Những khác thế liền cởi áo xem, quả nhiên giữa n.g.ự.c đều mọc lông chó, chỉ khác về màu.
Có kẻ liều mạng lấy bật lửa đốt, lông cháy khét lẹt nhưng kỳ lạ , nó mọc ngay mắt.
Mọi hoảng loạn Cơ Phàm Âm.
khúc khích , tuyệt, phản công thành công!
Cơ Phàm Âm đầu liếc : "Đừng nữa, em cũng ."
: "???"
kéo cổ áo xuống , lập tức tắt .
"Em với chị cùng phe mà, em cũng mọc lông chó?"
ôm cánh tay cô , ấm ức.
Không thể tấn công vô tội vạ chứ.
"Không ." - Cơ Phàm Âm vỗ vai như an ủi.
càng thấy sợ.
"Chuyện liên quan phe phái, đây là một trận pháp tà ác cực lớn. Tối nay, ai đây cũng sẽ biến thành chó."
Vừa , Cơ Phàm Âm vẽ những hoa văn kỳ quái lên đất.
"Bà Cơ ơi, cháu tới !"
Giữa lúc đó, một chiếc xe bỗng từ trời rơi xuống sân.
Đại Cước bước xuống, ngớ ngẩn: "Bùa dịch chuyển mốc ẩm , truyền lung tung khắp nơi, khốn kiếp thật."
Cơ Phàm Âm trợn trắng mắt, giật lấy đồ tay , mấy hũ tro hương và những lá bùa vàng đầy ký hiệu hiểu.
Đại Cước ngẩng đầu chào : "Hi!"
Thấy chẳng ai phản ứng, bĩu môi hừ nhẹ.
Cũng thôi, từ trời rớt xuống một chiếc xe, còn bước chuyện tỉnh bơ, hỏi ai mà sợ dựng tóc gáy?
14
"Mọi cảnh giác!" - Cơ Phàm Âm nghiêm giọng nhắc.
lúc mới chú ý, sương đen trong sân ngày càng dày đặc. Đại Cước bảo đó là sát khí.
Sát khí như những sợi dây trói chặt biệt thự.
mơ hồ thấy tiếng , như cả một đám đông đang than bên trong.
"Mục Phổ, tin ?" - Cơ Phàm Âm , ánh mắt phức tạp.
"Tin, em còn cứu thím nữa." - đáp chắc nịch.
"Tốt, nhảy !" - Cô chỉ vòng đồ hình vẽ, lửa bùng lên dữ dội.
"Hả?" - ngớ .
"Nhanh , cũng bắt đầu mọc lông chó ." - Đại Cước xong liền đá .
Ngọn lửa nuốt chửng .
Đám vệ sĩ rụt cổ im thin thít.
Cơ Phàm Âm sang đ.ấ.m Đại Cước: "Đá em gì?"
Xem hả giận thật.
Lửa đau, nhưng da thịt dần cháy sém. Khi linh hồn rời khỏi thể xác, Cơ Phàm Âm mới lấy hồ lô chú, hút sát khí đó.
Hóa đem tế sống? là c.h.ế.t tiệt!
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Cơ Phàm Âm quát lớn: "Muốn sống thì theo xông !"
Bọn vệ sĩ như tiêm thuốc kích thích, nhắm mắt lao . cũng lơ lửng theo, ma thật tiện.