Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy - Chương 21,22,23 (Chính văn hoàn)

Cập nhật lúc: 2024-09-03 09:10:28
Lượt xem: 331

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

21.

 

Gió thổi tung mái tóc ngắn của và của .

 

Tóc quét qua mặt ngứa ngáy, đưa tay kéo xuống. nhanh hơn một bước, vòng qua và giúp buộc nó đầu.

 

“Có thể. Chỉ cần em .” Anh luôn buộc tóc nhẹ nhàng. Nó sẽ nhanh chóng lỏng thôi.

 

Tiếng đập thình thịch vang lên trong lồng ngực. đôi mắt của : “Bởi vì ghen tị. Châu Đình Vân, bởi vì em ghen tị.”

 

“Hễ nghĩ tới việc sẽ khác ở bên , cùng qua tháng năm đằng đẵng, đồng hành với niềm vui và nỗi buồn của . Anh đối với cô , ân cần, dịu dàng, còn nhẫn nại. Hai ở bên thật lâu, thật lâu. Em cảm thấy cực kỳ khó chịu.”

 

M ổ x ẻ mặt tối trong nội tâm của chính thực sự khó. khi , cảm thấy chẳng hề gì. Để Châu Đình Vân trông thấy xí, từ bỏ cũng , tránh né cũng . nhận cả.

 

Sống mũi cay xè, nhưng vẫn thẳng mắt .

 

“Châu Đình Vân, em yêu đương và kết hôn cùng khác. Không vì em còn nơi nào để , mà bởi lẽ việc yêu khác vốn là chuyện cực kỳ khó tiếp nhận đối với em. Em tính, tham lam. Anh đối xử với em vô cùng . Nếu , thể em sớm bỏ m ạ n g nơi hoang vu hẻo lánh nào đó . Anh hy sinh nhiều cho em, em nên thấy đủ. em vẫn trở thành gắn bó cả đời với . Châu Đình Vân, em thích .”

 

Ấy còn : “Có em hiểu chuyện, còn sinh sự vô cớ ? Có thất vọng về em ? Em từng nỗ lực. Lúc Lý Văn nh ốt trong căn nhà đó, em thậm chí nghĩ đến việc để cho bà nh ốt em cả đời , nên em cố gắng chống cự. Vật chất ngăn em gặp , nhưng mỗi ngày em đều nhớ đến . Thật , thế gian chẳng thứ gì khiến em đặc biệt yêu thích để tâm. Em thể từ bỏ và cần tất cả, chỉ duy nhất nỡ… đó là .”

 

, ánh mắt vẫn luôn dán lên . Cuối cùng, đánh bại. Đôi mắt Châu Đình Vân tựa như biển sâu đáy, rũ mắt, cúi đầu.

 

“Châu Đình Vân, em hề ý ép buộc . Em chỉ cách nghĩ của . Về mặt pháp lý mà , ba nuôi con cái đến khi trưởng thành thành nghĩa vụ. Anh họ hàng thuộc của em, nhưng vì em mà trả giá quá nhiều. Em vô cùng, cực kỳ ơn và cũng nỗ lực hết báo đáp . Chỉ là em, em giấu , ngay cả kề cạnh mỗi ngày là em đây nghĩ gì trong đầu, cũng .”

 

Gió biển lồng lộng, xong những lời , phát nóng nhưng thấy rùng .

 

nhận thấy Châu Đình Vân cử dộng. Anh lấy khăn lông dày đặt bên cạnh lúc nãy choàng lên và kéo cổ áo lên.

 

“Hãy ngước mặt lên.”

 

Giây phút ngẩng đầu, trông thấy ánh trăng trong mắt Châu Đình Vân.

 

“Châu Dạ Vũ, cái tên quả là lành gì.” Ngón tay lau nước mặt : “Việc nhỏ cũng em . Trẻ con đúng là dễ nuôi. Bao nhiêu năm mà em vẫn chẳng khác gì so với hồi nhỏ. bao giờ tỏ ý bỏ rơi em . luôn khiến em thấy lạc lõng và thiếu an ?”

 

Hai ngón tay niết cằm lắc lắc. Anh rũ mắt, tỉ mỉ quan sát : “Chỗ nào cũng , chỉ nhạy cảm và tự ti. Châu Vũ, em tại luôn xa về nhà trong hai năm đầu đại học của em ?”

 

“Bởi vì xem em là một đứa trẻ và nuôi lớn, nhưng chợt phát hiện ôm ấp tư tưởng đơn thuần với em. cảm thấy đàng hoàng, ảnh hưởng đến em. Cho nên cách xa em một chút.”

 

“Vây xem , thực sự thích hợp phụ nhỉ. Không dạy em trở thành lạc quan, tự tin, khiến em vui vẻ, hạnh phúc, ngược còn tự đắm chìm . sẽ chịu trách nhiệm với em. Châu Vũ, sẽ chịu trách nhiệm với em suốt đời.”

 

Nếu hiểu lầm thì đây là đầu tiên Châu Đình Vân những lời gần gũi như .

 

Bất ngờ to lớn ập đến khiến tim như nhảy khỏi lồng ngực. Châu Đình Vân, trăng trời cao, mây đỉnh núi, thật sự sẽ động lòng, sẽ thích một ư?

 

“Châu Đình Vân, ý là, cũng thích em ? mà, thích em chỗ nào chứ?”

 

Anh dìu xuống mép thuyền. Lò nướng nguội lạnh từ lâu. Anh rót cho một ly nóng.

 

“Không gì là thích.”

 

Thân thuyền thấp, bỏ dép, duỗi chân khuấy động gợn sóng lấp lánh mặt biển. Không gian tĩnh lặng, như thể cả thế giới chỉ còn hai và Châu Đình Vân.

                                                                                    

tựa mặt lên vai , cảm nhận tựa cằm bên đỉnh đầu .

 

“Châu Vũ, em thích gì ở ? Những gì suy nghĩ, đều hiểu rõ ràng. Còn em? Đôi khi em trưởng thành , nhưng thật trong mắt , em vẫn là một đứa trẻ. Em phân biệt cho rõ, ỷ , nhớ nhung cũng nhiều loại. Bây giờ hỏi em, em vẫn còn thể suy nghĩ . Nếu em hối hận, chắc sẽ dễ dàng buông tha em.” Chất giọng vốn của lạnh, nay nương theo gió càng thêm trầm mát, rót tai đầy quyến rũ lạnh lùng.

 

Châu Đình Vân luôn cố hữu loại nghi ngờ, thấp thỏm yên .

 

ngẩng đầu nhìn ấy và làm điều mà hằng mong mỏi.

 

vịn vai ấy đứng thẳng dậy, rồi hôn lên đôi mắt xinh đẹp, sống mũi, cằm, cuối cùng là chạm khẽ khóe môi .

 

Anh ấy để mặc sức hành động. Không tránh né cũng khuất phục, thậm chí thuận theo rất phù hợp với khí chất của ấy.

 

"Châu Đình Vân, phải tin tưởng em chứ. Em thông minh lắm. Em phân biệt mọi thứ rất rõ ̀ng." vòng tay qua cổ ấy, áp trán lên đấy và cảm nhận dòng m á u đang chảy trong h u yế t q uả n: "Em cũng vậy, sẽ chịu trách nhiệm với cả đời."

 

Một tay đỡ lưng , giọng cuối cùng cũng mang chút ý .

 

“Được.”

 

dựa , lòng thoải mái hơn bao giờ hết. Mùi hương quen thuộc, dễ chịu Châu Đình Vân khiến mơ màng ngủ.

 

nâng vai , để đối diện với , đưa tay chỉnh mớ tóc rối của .

 

Ở đây có một rổ Pandas

“Châu Vũ, một yêu cầu dành cho em.”

 

“Việc gì?”

 

“Em mới bao lớn, cứ luôn cho cảm giác già cỗi, tiêu cực, thể tùy tiện biến mất bất cứ lúc nào . Em đời gì là em thể từ bỏ. Câu của em khiến sợ hãi. , dù chuyện gì nữa, em đều thể với . Lời hiệu lực vĩnh viễn. Em thể chỉ thích riêng , em cũng thử học cách yêu thích chính , thích thế giới, ? sẽ luôn ở bên em, Châu Vũ. Đừng khiến lo lắng.”

 

Anh nhéo hai má : “Cười một cái, vui vẻ thêm một chút. Muốn gì thì cứ . Vẫn luôn ở nơi đây.”

 

“Chuyện của Lý Văn chăng em sợ?”

 

lắc đầu: “Em chẳng cảm giác gì.”

 

“Em nghĩ gì về cô ?”

 

Đêm càng khuya, trăng càng lên cao, tựa Châu Đình Vân, kéo tấm chăn thật dày đắp cho , chẳng thấy lạnh lẽo tẹo nào.

 

“Em nghĩ gì cả. Bà chỉ là một dưng. em gặp nữa.”

 

“Được.”

 

22.

 

Sau khi trở về từ đảo nhỏ, năm thứ tư đại học của cũng bắt đầu.

 

Lần Châu Đình Vân vội đến trường tiếp theo. Thậm chí cả hai tháng nay cũng quá bận rộn. Anh hoãn vài lịch trình và chỉ còn công việc thu âm hậu kỳ cho một bộ phim.

 

trái ngược với , bận.

 

Thực tập, đồ án nghiệp, nghiên cứu khoa học, còn thi một đống môn để lấy bằng kép khiến b ổ hai.

 

chuyển từ ký túc xá về nhà.

 

Bốn năm đại học, vẫn đạt kỳ vọng của Châu Đình Vân là xây dựng mối quan hệ thiết với bạn bè xung quanh. Đa họ đều chỉ quen sơ hoặc là bạn bè bình thường.

 

lời Châu Đình Vân , cần .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/the-gioi-cua-toi-chi-co-anh-ay/chuong-212223-chinh-van-hoan.html.]

cố gắng hòa hợp và giao thiệp nhiều với những đàn , đàn chị trong nhóm nghiên cứu, cùng tiền bối lãnh đạo ở công ty thực tập.

 

Người hướng dẫn nhận công ty thực tập là một chị lớn hơn vài tuổi, tính tình , thường mang đồ ăn vặt cho . với Châu Đình Vân rằng mời cơm chị khi kết thúc công việc.

 

chị duy nhất đến điểm hẹn, còn chị họ của chị , Tống Đình.

 

Lúc bấy giờ, mới nhận ý của chị nhắn trong tin nhắn khi bảo thích nhà hàng yên tĩnh, là vì sợ sẽ bất tiện cho ngôi lớn.

 

Trên bàn ăn, gọi nhiều món “ hướng dẫn” nhắc tới đó, nhưng bộ đều khiến mất hết khẩu vị.

 

Mục đích của bọn họ chính là để cho , “em gái” Châu Đình Vân đóng vai trò gọi là hỗ trợ, tác hợp cho Châu Đình Vân và Tống Đình, để họ biến giả thành thật.

 

Từ chiêu trò thành yêu thật và là cặp đôi màn ảnh chân chính.

 

Thi thoảng Châu Đình Vân đến công ty đón đều đỗ ở một góc nhà xe hầm. thể đảm bảo một ai trong công ty từng gặp qua .

 

theo đuổi Châu Đình Vân, nhưng nhúng tay công việc và cuộc sống riêng tư của .

 

khuấy canh cá trong chén và gọi nhân viên phục vụ gói một phần giúp .

 

Đợi hai đối diện dứt lời, mới lên tiếng.

 

quản chuyện của Châu Đình Vân. còn việc .”

 

Châu Đình Vân vẫn đang hot. Mặc dù quan hệ giữa chút đổi, cũng rước thêm phiền phức cho . Chưa kể Tống Đình sẽ nghĩ gì và gì để truy cứu đến tận cùng gốc rễ đây. Những công ty hợp tác với và các hạng mục phim ảnh, hâm mộ đều sẽ biến động cực lớn.

 

để tâm nhiều đến những điều . Thứ trưng cho ngoài thấy khả năng là giả.

 

Sự thật như thế nào, bản .

 

 

Buổi tối, sô pha phòng khách sửa luận văn. Châu Đình Vân kế bên ăn canh, đeo tai họp. Cổ nhức, tiến đến cạnh Châu Đình Vân, tựa trợ lực cho .

 

Có lẽ th èm kh á t da thị Châu Đình Vân. Ở cùng một chỗ với , luôn gần sát, luôn đụng chạm. Đặc biệt khi xác định tình cảm, chẳng hề đắn đo.

 

Anh gắp miếng cá đút cho . Theo thói quen, bấm thoát quảng cáo hiện lên màn hình máy tính, nhưng thấy hình ảnh quen thuộc, Lý Văn.

 

Lý Văn cùng với công ty đưa tin trốn thuế và phạt khoản tiền lớn. bán biệt thự đỉnh núi đủ bù .

 

liên quan tới , bấm xóa.

 

Tuy rằng quan tâm, nhưng Châu Đình Vân vẫn nguyên nhân ban đầu bà v ứt b ỏ . Nó hoang đường và quá đỗi giản đơn.

 

Thiên kim gia đình giàu lời đường mật của trai nghèo dụ dỗ, trong lúc bất cẩn mà . Khi , bọn họ hãy còn quá trẻ, ai ý định chịu trách nhiệm, cũng chẳng nào thật sự nghiêm túc. Mối tình ngầm của cả hai bởi vì mà sụp đổ. Kết thúc một đoạn tình cảm sai lầm chính là vư t b ỏ bộ thứ liên quan đến , bao gồm cả si n h m ạ ng

 

Chàng trai nghèo chạy trốn, thiên kim tiểu thư cũng mất dạng, bỏ .

 

vị thiên kim liễu yếu đào tơ, đó thể mang thai nữa. Kết hôn ly hôn, còn ai tin tưởng. bồi dưỡng tín trông coi của cải và thế là bà nghĩ ngay tới .

 

Lần đầu Châu Đình Vân kể, nên bày biểu cảm gì.

 

Sự xuất hiện của vốn là một sai lầm, là một tai nạn, ai mong bỏ rơi từ lúc mới lọt lòng.

 

may , sớm còn bất cứ kỳ vọng gì đối với kẻ gọi là ba nữa.

 

Châu Đình Vân, một lạnh nhạt như thế bù đắp cho tình , tình bạn, thậm chí tình yêu cả đời.

 

23.

 

Đêm ngày bảo vệ luận án nghiệp, bất giác thấy căng thẳng và thuyết trình nữa Châu Đình Vân. Anh mặc đồ ở nhà màu xám nhạt, cạnh xem tài liệu hạng mục công ty.

 

Có vẻ như Châu Đình Vân đang giảm dần tần suất xuất hiện ống kính và chuyển sang vị trí lãnh đạo công ty, bồi dưỡng mới, xúc tiến dự án và đầu tư.

 

tập thêm một với . Anh hai , buông máy tính bảng tay xuống, lấy máy tính từ tay , gập và đặt ở cạnh giường.

 

Anh vòng tay ôm lấy kéo chăn lên, tắt đèn lớn, chỉ chừa đèn ngủ nho nhỏ đầu giường.

 

“Lo lắng gì chứ? Người ngoài ngành như cũng hiểu em đang cái gì, còn đầu tư cho em. Đừng luyện nữa, ngủ thôi.”

 

Rồi cúi đầu hôn lên mắt , vẫn như cũ khiến bật , môi trượt xuống, nắm chặt quần áo nơi thắt lưng .

 

 

Buổi bảo vệ luận án hôm suôn sẻ đến bất ngờ, thuận lợi hơn nhiều so với những gì tập dợt trong đầu.

 

Rời khỏi giảng đường khi kết thúc, thấy ba bạn cùng phòng trong bộ đồ cử nhân hì hì đưa hoa và quà cho . Ngoại trừ Châu Đình Vân, tin tưởng và quan hệ gần gũi nhất chỉ các cô .

 

ôm họ. Châu Đình Vân đặt nhà hàng buổi tối và bảo sẽ mời các cô dùng cơm.

 

Chuyện với Châu Đình Vân, chỉ kể cho họ . Bởi lẽ, trong nhóm một hệt như radar, nhạy đến phát sợ. Đợt liên hoan giáng sinh ở ký túc xá năm ngoái, sập bẫy của các cô .

 

Các cô ai cũng là đại gia, từng gặp nhiều nổi tiếng và giàu .

 

cứ ngỡ khi trông thấy Châu Đình Vân, họ sẽ bình thường. tối đến, lúc Châu Đình Vân mạnh mẽ tiến phòng bao, tháo khẩu trang xuống, trưởng nhóm ký túc xá của đầu têu vẫn nhỏ tiếng hú hét, đó mới nhanh trí ngậm miệng , bình tĩnh lôi từ trong túi một xấp đủ loại bưu đưa Châu Đình Vân ký tên.

 

“Bạn của , em trai họ, em gái họ, chị họ, chị dâu, đàn chị, bao gồm cả ba, đều là fan của … Á, còn cả nữa.” Trưởng nhóm ký túc xá vui vẻ đếm ngón tay.

 

Châu Đình Vân khẽ cong môi và nhận lấy xấp bưu nhanh. ôm cằm họ mà cảm thấy vui lây.

 

Tàn tiệc, Châu Đình Vân dẫn hóng gió.

 

Anh lái xe thể thao màu xanh sáng, loại mà đây hầu như lái bao giờ.

 

Xe băng băng ngoại thành, hướng về núi. Gió đêm hè mát rượi bóng cây. hỏi lý do. Bởi vì chỉ cần ở bên Châu Đình Vân, bao giờ quan tâm điểm đến.

 

ghé bên cửa sổ xe đón gió.

 

“Châu Dạ Vũ?”

 

“Dạ?” đầu . Đèn đường núi mờ tối, ánh trăng giao hòa ánh đèn xe , khuôn mặt Châu Đình Vân mơ hồ nhưng góc cạnh rõ ràng. Trong tiệc chiều, mặc sơ mi trang trọng, nút cổ áo để mở, đường nét cổ như ẩn như hiện, khẽ chuyển động.

 

Châu Đình Vân nghiêng mặt sang: “Kết hôn ?”

 

Vấn đề chẳng cần nghĩ ngợi: “Kết hôn chứ.”

 

Anh mỉm : “Được.”

 

Xa xa đỉnh núi vài chấm sáng, chiếc xe mang hai chúng hướng đến đỉnh núi mà .

 

(Chính văn )

Loading...