Tống Đình An thật sự yêu nàng.
Đến lúc cũng nỡ nặng lời với nàng, chỉ thở dài để giải tỏa tâm tình.
"Haiz, nàng sớm cho ."
Vân nương nhẹ nhàng :
"Chẳng là sợ thì sẽ mắng là tiêu tiền quá nhiều ."
Tống Đình An đúng là thích bộ dạng của nàng, nhẹ nhàng vỗ trán nàng như một hình phạt:
"Ngốc quá."
Ta.....
"Khụ khụ!"
Cuối cùng hai cũng để ý đến .
"Vân nương đầu chủ trì tiệc xuân, chút sai sót, cũng thể tha thứ, phu nhân kế sách gì ?"
Tống Đình An kẻ ngốc, thể chuẩn mới trong một đêm, dẫn bọn họ đến đây thảo luận, chắc chắn biện pháp giải quyết.
"Đương nhiên kế sách, nhưng còn xem thành ý của phu quân."
"Là kế gì, mau ."
Ta đặt bản đồ bố trí của Vân Thủy Các mặt Tống Đình An, chọn lọc điểm quan trọng để giải thích:
"Tiệc xuân từ xưa đến nay, nhất thiết tổ chức trong nhà, mà Vân Thủy Các dựa núi gần sông, phong cảnh thanh nhã, hoa núi nở rộ, trong các còn nhiều loại hoa quý hiếm.”
“Khách mời dùng xong bữa trưa, thể thưởng thức ca múa, cũng thể tham gia hoạt động cắm hoa.”
“Điều quan trọng nhất là, nơi cách kinh thành xa, bọn cướp quấy rối, lính tuần tra bảo vệ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thay-dich-ty-lam-chu-mau-hau-gia/chuong-14.html.]
Nói xong, về phía mặt trời:
"Thời gian vẫn còn sớm, còn dư thời gian đưa khách mời đến đó, nếu chậm trễ, thì thật sự còn cách nào."
Tống Đình An mà ngây :
"Sao ngươi hiểu rõ nơi như ."
"Bởi vì là chủ, thiết kế nó."
"Ngươi đang gài bẫy đấy chứ!"
Cuối cùng cũng nhận , nhưng muộn.
Kế sách , chỉ cần Vân nương chăm chút một chút, nghĩ đến việc tiêu tốn sức lực và tài chính để xây dựng cái đình giữa hồ, thành công.
Tống Đình An cũng hiểu rõ điều .
"Được , sẽ lập tức sắp xếp đưa khách mời đến đó."
"Chờ ."
Ta lấy giấy chuyển nhượng cửa hàng đặt mặt :
"Phu quân, , Vân Thủy Các là của , nếu sử dụng, thì trả tiền.”
“Ta yêu cầu nhiều, đây là những cửa hàng mà Hầu phủ khôi phục, chỉ cần ký tên, chuyển sang tên , hôm nay Vân Thủy Các sử dụng thế nào cũng ."
Tống Đình An do dự.
"Đình An~"
Vân nương ôm lấy vai , gọi một tiếng.
Hắn cắn răng: "Được, ký."
" Lương Thư, , ngươi tính kế chúng , tình cảm giữa chúng hết, tự lo cho ."