Thật hay giả Bạch Nguyệt Quang - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-19 09:31:39
Lượt xem: 326
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
7.
Vì cướp Thanh Minh Kiếm, sư phụ phạt vách núi sám hối.
Cụ thể sám hối bao lâu ông cũng .
"Cứ phạt đến khi sư của con nguôi giận ...”
"Không đúng. Tính cách của con vẫn cần mài giũa cho .”
"Vi sư phạt con trong vòng 50 năm rời khỏi vách núi sám hối."
[50 năm? Nữ phụ đây c.h.ế.t còn đến 50 năm, trời ơi, đây là thật sự gặp cô nữa.]
[Với tu vi nửa vời của nữ phụ bây giờ, e là sống qua 50 năm nhỉ?]
[Đáng đời lắm, ai bảo cô bắt nạt em gái nhỏ của chúng .]
50 năm mà thôi.
Trước đây khi bế quan tu luyện, đều là bắt đầu từ 60 năm trở lên.
Cũng .
Nhân cơ hội , sẽ tu luyện cốt cách.
Phục hồi cơ thể cho hơn nữa.
Bế quan năm thứ 30.
Tu vi của khôi phục 40%.
Thanh Minh Kiếm đột nhiên d.a.o động.
Trong bóng tối, mở to đôi mắt.
Bấm ngón tay tính toán, phát hiện một mật cảnh tiên thiên đang mở .
Trong mật cảnh một loại thiên tài địa bảo, tên gọi Tiên Linh Thảo.
Chính là linh vật hàng đầu để phục hồi thể tàn phế, tìm tu vi.
Khó trách Thanh Minh Kiếm nhắc nhở .
Ta một kiếm c.h.é.m vỡ vách núi sám hối, bước ngoài.
Đối diện đúng lúc gặp sư phụ dẫn Huyền Vi tới.
Nhìn thấy , ông chút căng thẳng.
"Đồ ngoan, con chạy sớm ?"
Ta thẳng vấn đề:
"Con mật cảnh tiên thiên, lấy Tiên Linh Thảo để sửa chữa cơ thể."
Mật cảnh tiên thiên do chính đạo tông môn khống chế, mỗi trăm năm mở một .
Mỗi mở , lượng thể đều hạn chế.
Tông môn chúng thế lực nhỏ yếu, chỉ một suất.
Sư phụ nhíu mày.
"Suất năm nay cho Huyền Vi .”
"Con đợi thêm trăm năm nữa ."
[Sao nữ phụ cái gì cũng thích giành với em gái nhỏ ?]
[Giành ích gì? Em gái nhỏ cần gì, hai tay dâng tặng.]
[Thích xem mấy đoạn vì tình yêu mà thiên vị ghê.]
Ta rút Thanh Minh Kiếm , chỉ về phía sư phụ.
Vẫn ngắn gọn :
"Không do ông quyết định."
Sắc mặt sư phụ biến đổi, nghiến răng :
"Huyền Hành, rốt cuộc con gì?"
Ta lạnh lùng liếc ông một cái.
"Phải là các mới đúng, rốt cuộc gì?”
"Từ khi phục sinh đến giờ, các nhiều biểu hiện khác lạ.”
"Thật cho rằng ?"
Huyền Trần, Huyền Ngộ, cùng với vô sư sư lặng lẽ bước .
Im lặng lưng sư phụ.
"Xin , sư tỷ.”
"Lần , bất luận thế nào chúng cũng sẽ để sư tỷ rời ."
8.
Ta đánh ngã tất cả .
Một lũ gà con.
Ta cầm tín vật, cưỡi kiếm đến bên ngoài mật cảnh tiên thiên.
Cánh cửa mật cảnh vẫn mở .
Bên ngoài chật kín các tu sĩ của những tông môn lớn.
Ngay khi Thanh Minh Kiếm hạ xuống đất, tất cả ánh mắt đều hướng về phía .
Trong khoảnh khắc, cả khu vực chìm sự tĩnh lặng.
Giây tiếp theo, tiếng ồn ào.
"Thanh Minh Kiếm? là Thanh Minh Kiếm! Sao thể--"
"Huyền Hành tiên tử! Ta nhầm chứ, đúng là Huyền Hành tiên tử!"
"Cái ? Chẳng lẽ là do lão già mắt mờ ? Huyền Hành quy tiên từ lâu ?"
"Chắc chắn là trời xanh thương xót chúng sinh đau khổ, mới khiến Huyền Hành tái sinh, cứu giúp thế nhân!"
"Tiên tử! Tiên tử!"
Vô gọi tên .
Thậm chí còn trực tiếp quỳ xuống đất, nước mắt lưng tròng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/that-hay-gia-bach-nguyet-quang/chuong-3.html.]
Ta ở nơi cao, khắp .
Đối với họ, nắm tay vái chào.
"Các vị đạo hữu, các vị nhầm .”
"Huyền Hành trở !"
Chỉ đơn giản một câu , nhưng những mặt xúc động đến mức suýt ngất .
" là Huyền Hành! Tốt quá!”
"Thiên hạ thương sinh cứu !"
"Cách biệt 40 năm , phong thái của tiên tử đến giờ vẫn còn in đậm trong tâm trí lão phu.”
"Không ngờ kiếp , còn cơ hội diện kiến một nữa.”
"Trời xanh bao la, ưu ái lão phu ít!"
"40 năm nếu xả vì nghĩa.”
"Thiên hạ tất nhiên hủy diệt tay tên ma đầu , bọn càng sớm tử đạo tiêu.
"Xin tiên tử nhận một lạy của chúng !"
40 năm .
Ta vẫn là đại sư tỷ phong quang vô hạn của Kiếm Tông.
Càng là đầu chính đạo nổi tiếng khắp thiên hạ.
Thanh Minh Kiếm xưng là kiếm một thiên hạ, vì lưỡi kiếm của nó sắc bén.
Mà là bởi vì, chủ nhân của nó, là đầu thiên hạ.
Lúc đó, đánh bại tất cả, ai là đối thủ.
Sư sư trong tông môn ngày ngày dạy dỗ;
Ngay cả sư phụ cũng cẩn thận xem sắc mặt của .
Cuộc đời , thể là thoải mái đến cực điểm.
Cho đến khi đại ma đầu Phong Ly xuất hiện.
Hắn g.i.ế.c hại vô tội, khiến sinh linh đồ thán.
Vô nghĩa sĩ tiến đến tru diệt, nhưng đều bỏ mạng tay .
Trong thời khắc sinh tử tồn vong, liều mạng, phong ấn tu vi của , cùng đồng quy vu tận.
Mang một bầu trời thái bình cho tu tiên giới.
40 năm , vì sống .
Sau khi sống , điều đầu tiên nghĩ đến chính là--
Nếu thể sống ;
Vậy Phong Ly, liệu thể ?
9.
như dự đoán.
Các tu sĩ xung quanh bàn tán kể cho những chuyện xảy trong 40 năm qua.
Sau khi và Phong Ly đồng quy vu tận.
Tu tiên giới quả thật một thời an .
Tuy nhiên, chỉ 20 năm, phong ấn bắt đầu lỏng lẻo.
Ma khí tràn ngoài, ma tộc một nữa nhộn nhạo.
Lại thêm mười mấy năm nữa.
Đại ma đầu Phong Ly bất ngờ sống , giáng lâm nhân gian.
Chỉ là Phong Ly khi sống dường như suy yếu.
Hắn lập tức trả thù các tông môn chính đạo.
Mà là ẩn nhẫn, âm thầm tích lũy lực lượng.
Mấy năm gần đây, động thái của ma tộc ngày càng thường xuyên.
Các tông môn thể đưa suy đoán tồi tệ nhất--
Pháp lực của Phong Ly, dường như sắp khôi phục.
Một trận đại chiến mới giữa chính và tà, sắp bùng nổ.
Tuy nhiên, lúc phe chính đạo như rồng mất đầu.
Thế hệ tu tiên cũ, phần lớn c.h.ế.t trong đại chiến 40 năm ;
Trong thế hệ mới, hiếm tài.
Tất cả đều bi quan cho rằng.
Lần , sẽ còn ai thể ngăn cản Phong Ly.
Cho đến khi như một vị thần, một nữa giáng thế.
Tất cả đều coi là hy vọng duy nhất, cung kính tôn thờ.
Ta nhớ lúc mới sống .
Bình luận là ánh trăng sáng của cả tu tiên giới.
Lúc đó còn thấy khó hiểu.
Rõ ràng khi còn sống, là một kẻ nổi tiếng lười biếng.
Những tu tiên giả nhắc đến , lắc đầu thì cũng thở dài.
Ngay cả sư phụ và các sư , thấy cũng sợ run cầm cập.
Ánh trăng sáng ư?
Ta ?
giờ phút , ánh mắt đầy kỳ vọng của .
Ta dường như hiểu phần nào.
Cũng .
Những việc khác , sẽ ;
Ma đầu mà khác g.i.ế.c , sẽ giết!