[THẬP NIÊN] MÈO CON CỦA TẠ THANH SƠN - CHƯƠNG 1
Cập nhật lúc: 2025-09-16 01:45:58
Lượt xem: 189
Tag: thập niên, var mặt
Trước khi chồng Chu Hằng qua đời, chuyển bộ tài sản trong nhà sang tên con trai, và để di chúc chôn cất cùng ruột của con trai.
Con trai và con dâu khuyên : “Bố khổ cả đời, chỉ một di nguyện , cứ chiều theo ông .”
Ngay cả đứa cháu trai do một tay nuôi lớn cũng :
“Bà ơi, bà cứ quá lên thế, nếu bà thì ông bà nội thể bỏ lỡ ? Bà nội mà c.h.ế.t ? Vả , ông nuôi bà cả đời , bà nhường ông một chút thì ?”
Thế nhưng chiều cả đời, nhường cả đời, cuối cùng vì còn giá trị lợi dụng mà khi bệnh nặng con nuôi dưỡng đuổi về nông thôn, c.h.ế.t thảm trong cảnh cơm ăn nước uống.
Mở mắt nữa, trở về ngày Chu Hằng đến cầu hôn .
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
1.
Trong lúc hấp hối, con mèo già theo mười mấy năm nhảy lên giường, dùng mũi nó đẩy một con cá nhỏ về phía .
khó khăn đưa tay vuốt ve cái đầu ướt sũng của nó, trong lòng rằng thời điểm rét mướt cuối đông , việc nó thể kiếm thức ăn khó khăn đến nhường nào.
“Con vất vả khi ở bên lâu như , …”
…con sống thật .
Thế nhưng lời còn hết, thì chìm bóng tối.
Cùng lúc đó, tiếng mèo kêu meo meo vang lên bên tai, như đang đáp cuộc đời đáng của .
Sau đó một luồng ánh sáng trắng ập đến, mở mắt nữa, liền thấy Chu Hằng trẻ tuổi mặt :
“Tiểu Huệ, nếu em đồng ý, sẽ đến chú Mễ cầu hôn, ngày mai nghỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-meo-con-cua-ta-thanh-son/chuong-1.html.]
ngạc nhiên, quanh, lúc mới phát hiện, mà trọng sinh về ngày Chu Hằng đến cầu hôn .
Mùa hè năm Bảy Mươi, tiếng ve kêu ồn ào mà thuộc, đang đây là hồi quang phản chiếu khi c.h.ế.t là hiện thực thì phía truyền đến tiếng mèo kêu khe khẽ.
, một con mèo tam thể màu vàng bé bằng bàn tay lảo đảo chạy về phía .
ôm nó lên, niềm vui như cố nhân trùng phùng tràn ngập trong lòng.
Cho đến khi Chu Hằng cất tiếng: “Đồng ý đồng ý, em một lời chứ.”
Không để ý đến sự thiếu kiên nhẫn trong giọng của , ngẩng đầu , giọng điệu kiên định:
“Không cần Chu Hằng, và cùng một con đường, thể cùng .”
Chu Hằng sốc nặng, dường như từng nghĩ rằng sẽ từ chối .
Mà kiếp đối mặt với lời cầu hôn của , quả thật vui mừng khôn xiết, cứ ngỡ chờ ngày mây tan trăng sáng.
Thế nhưng ngờ rằng lý do cầu hôn , là vì thanh mai của mang thai con của , nhưng thể cưới cô , buộc tìm một “ đổ vỏ” thích hợp cho đứa con của họ.
Và , thầm mến , đương nhiên là lựa chọn nhất.
Chu Hằng cau mày: “Em là vì Anh Tử ? , cô chỉ là cô em gái hàng xóm của , chúng đến nơi xa lạ , chăm sóc cô một chút, em cứ nghĩ lung tung ?”
Chu Hằng và Từ Anh Tử đều là tri thức thanh niên hạ hương đến khu vực của chúng , Chu Hằng ở thôn chúng , Từ Anh Tử ở thôn bên cạnh, cả hai đều là giáo viên ở trường thị trấn.
Nhìn bộ dạng hiển nhiên như của Chu Hằng, kiếp phát hiện tệ hại đến thế?
“Chu Hằng, hết từ chối vì Từ Anh Tử, thứ hai cần bận tâm nghĩ lung tung , dù cho đến nay mối quan hệ của chúng cũng chỉ là… cùng quê mà thôi, ?”