THẬP NIÊN _ BUÔNG BỎ ĐỂ TỰ DO - 8

Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:28:48
Lượt xem: 75

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười năm , Đậu Hiếu trở thành một nhà nghiên cứu hàng vũ trụ, đóng góp sức cho sự nghiệp hàng của đất nước.

 Anh thực sự dùng nỗ lực của để ôm trọn biển của riêng .

Còn thì ở trường giảng viên đại học.

hoài bão lớn như , nhưng trong phạm vi trời đất của , cũng cảm thấy như cá gặp nước, tự do tự tại.

Nhà họ Tống, chỉ Tống An Kiệt là vẫn giữ liên lạc với .

Một hành động nhỏ của Chu Oánh năm xưa, khiến đứa em út nuông chiều đổi , thi đậu một trường sư phạm, giờ là một giáo viên tiểu học ở thị trấn quê .

Qua lời , cả cuối cùng cũng cưới vợ mới, Tiểu Soái chị dâu mới đuổi khỏi nhà, học xong cấp ba ngoài công .

Bố khó khăn lắm mới nuôi lớn các con, giờ nuôi cháu trai, cuộc sống khổ cực.

Đương nhiên, tất cả những điều đều liên quan gì đến .

mười năm về nhà, thứ ở cái nhà đó đối với , trở nên xa xôi và xa lạ.

nhận tin bệnh nặng khi đang lên lớp cho sinh viên.

Tống An Kiệt đạp chiếc xe máy cũ kỹ của , đổ xăng ba đường mới đến trường .

Nghe tin bà bệnh nặng, sững sờ một lúc.

Rời mười năm, những trong nhà cũng phai mờ dần trong ký ức của , còn như xưa nữa.

"Anh cả đặc biệt nhờ em đến gọi chị."

 Tống An Kiệt thở hổn hển, rõ ràng tốn khá nhiều công sức để tìm .

gọi một chiếc xe ô tô, để chiếc xe máy cũ kỹ của Tống An Kiệt ở trường.

Tối hôm đó, gặp bố ở bệnh viện. Hành lang bệnh viện phảng phất mùi nước khử trùng nồng nặc, ánh đèn mờ ảo và trắng bệch.

mặc áo khoác cổ cao, bốt da cổ dài, ngay cả tóc cũng là kiểu uốn xoăn thịnh hành ở thành phố. 

còn là cô bé mặt mày lem luốc giày cao su công ở công trường nữa.

Vừa thấy , nhà lập tức trở nên gượng gạo, trong ánh mắt thoáng chút kính nể. 

Quả nhiên, nền tảng kinh tế quyết định thượng tầng kiến trúc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-buong-bo-de-tu-do/8.html.]

bước tới, xoa đầu Tiểu Soái đang một ở bên cạnh.

Thằng bé lớn , cao hơn cả cái đầu, mặt mang theo vài nét ngây ngô và mệt mỏi.

"Bà nội ?"

"Vẫn đang cấp cứu, bác sĩ gửi giấy báo tử mấy ."

gật đầu, trong lòng nên lời cảm xúc gì, những cảm xúc phức tạp trào dâng.

kéo Tiểu Soái xuống, tâm trạng ngổn ngang trong hành lang mờ ảo của bệnh viện thị trấn.

Anh cả vài tiến gần gì đó, nhưng cuối cùng vẫn mở lời, chỉ ở xa, lặng lẽ .

Chị dâu mới tiến lên lấy lòng, liếc mắt một cái là ngượng nghịu cúi đầu xuống.

Cuối cùng cũng vượt qua , c.h.ế.t bàn mổ. bỏ tiền đưa bà đến gặp bác sĩ giỏi ở thành phố.

Ngày xuất viện, ánh nắng xuyên qua cửa sổ rọi phòng bệnh, chiếu sáng đôi mắt của bà. Bà kéo tay , rút .

"An Nhiên , đây là với con. Con xem, giờ con thành đạt thế , giúp đỡ cả và thằng em nhiều hơn nhé."

rút tay , đầu bà. Bấy nhiêu năm, quả nhiên đổi chút nào.

"Con sớm muộn gì cũng lấy chồng, con gái xuất giá như bát nước hắt ." 

dùng lời năm xưa để chặn miệng bà.

Thằng em thấy sắc mặt , vội vàng đỡ lời: 

"Anh cả và em đều là đàn ông, tay chân lành lặn, cần chị hai giúp đỡ. Mà là chị hai những năm nay một ngoài chắc chắn chịu ít khổ cực, quan tâm chị thì thôi, còn bắt chị hai lo cho hai đứa con trai tụi con."

"Bà nội, cô nợ gì chúng . Là chúng nợ cô." 

Tiểu Soái ít nhiều, lúc đột nhiên thốt câu đó. Giọng thằng bé lớn, nhưng gõ mạnh lòng .

Mẹ còn thêm gì đó, vẫy tay ngắt lời.

"Con bỏ tiền bỏ sức coi như trả mạng sống mà sinh con, yên tâm con sẽ nuôi dưỡng và bố đến già, nhưng —"

💥Hi ! Bạn đang đọc truyện của nhà dịch Mây Trên Núi.
💥Follows Fanpage FB ( Mây Trên Núi ) để nhận thông báo ngay khi có truyện mới nhé!

một lượt nhà :

"Sau , chúng cần gặp nữa."

 

Loading...