Nhưng kể từ hôm tôi cãi nhau với mẹ chồng, chị Hồng thường xuyên tìm tôi tâm sự.
Chị ấy nói phụ nữ vẫn phải dựa vào chính mình.
Chỉ cần có tiền trong tay, đến lúc đó đá bay gã chồng tệ bạc cũng không phải là không thể.
Chị Hồng có nguồn hàng, lại nhiệt tình.
Thế là tôi bắt đầu yên tâm làm theo chị ấy.
Nhưng Hướng Hoài Dân vừa biết tin tôi nghỉ việc đã không nhịn được mà cãi nhau to với tôi.
Anh ta nổi giận đùng đùng, ngón tay gần như chọc vào mặt tôi.
"Lý Ngọc Châu, đầu óc em có vấn đề à! Người ta chen chúc nhau vào nhà máy thép, em thì hay rồi, tự mình xin nghỉ việc."
"Còn làm cái gì mà buôn bán nhỏ lẻ, anh thấy em là đầu cơ trục lợi! Đến lúc bị lừa rồi còn đếm tiền hộ người ta."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hướng Nam cũng không tán thành lắc đầu với tôi, nó nói: "Mẹ, mẹ có thể bày hàng ở xa trường con một chút được không? Con sợ bạn học nhận ra."
Ý của hai bố con đều là chê tôi mất mặt.
Ngày đầu tiên bán hàng, trừ đi chi phí nhập hàng, tôi kiếm được chưa đến một đồng.
Bản thân ở ngoài trời chịu gió rét cả ngày, còn bị cảm lạnh.
Hướng Hoài Dân cười nhạo tôi, nói tôi ham tiền đến phát điên.
"Em căn bản không có cái số giàu sang, em chấp nhận số phận đi!"
Nhưng tôi chỉ coi như anh ta đang sủa.
Vẫn như thường lệ theo chị Hồng chọn hàng, nhập hàng, bán hàng.
Vẫn sáng sớm đi tối mịt về bày hàng.
Những ngày này, chỉ có Tiểu Bắc tranh thủ thời gian rảnh đến giúp tôi rao hàng, thỉnh thoảng gặp phải đội trật tự kiểm tra hàng rong, Tiểu Bắc còn giúp tôi thu dọn hàng chạy trốn.
Còn Hướng Nam, tôi đã lâu không quản việc học hành của nó.
Giống như nó nói, vàng thật thì ở đâu cũng tỏa sáng.
Tôi hà tất phải tốn công mà không được lợi gì?
Nhưng theo tôi được biết, thằng bé Diệu Minh rất nghịch ngợm, mỗi ngày như con khỉ nhảy nhót lung tung, trong nhà gà bay chó sủa không có một khắc yên ổn.
Ngay cả buổi tối cũng phải đến nửa đêm mới chịu ngủ.
Chỉ là không biết, Hướng Nam trong hoàn cảnh này, còn có thể giữ được thành tích tốt như ban đầu không?
8
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-me-chong-quai-thai/chuong-7.html.]
Hôm nay trời lạnh, khách ra ngoài dạo phố ít hẳn đi.
Tôi bèn bắt đầu kiểm kê xem gần đây những mặt hàng nào bán chạy nhất, lần sau những thứ nào cần nhập nhiều, những thứ nào cần nhập ít, tôi đều ghi chép lại cẩn thận vào sổ.
Chị Hồng bên cạnh trêu: "Em gái Ngọc Châu, em có nghị lực này thì làm gì cũng thành công, chị tin em."
Tôi cười với chị Hồng: "Nếu không có chị Hồng dẫn dắt, em cũng không thể trong thời gian ngắn kiếm được nhiều tiền như vậy."
Sau giai đoạn thăm dò ban đầu, gần đây lợi nhuận của tôi tăng lên chóng mặt.
Có hôm thậm chí còn kiếm được năm sáu mươi đồng, đây là tiền lương cả tháng của tôi ở nhà máy thép trước đây.
Trước đây, tôi có nằm mơ cũng không dám nghĩ, kiếm tiền lại dễ dàng như vậy.
Nhưng ở nhà tôi chưa từng tỏ ra điều đó.
Đúng lúc này, Tiểu Bắc vẻ mặt hốt hoảng chạy từ đầu phố đến.
"Mẹ, mẹ mau về nhà xem đi. Bố và anh con bị ngộ độc rồi, anh con ngất xỉu rồi!"
Chị Hồng thấy vậy vội vàng giục tôi: "Em gái Ngọc Châu em đi trước đi, hàng họ chị trông cho!"
Nói xong tôi vội vàng dắt Tiểu Bắc chạy về nhà.
Từ khi mẹ chồng nắm quyền quản lý, trên bàn ăn của gia đình không còn thấy chút thịt thà nào nữa.
Ngay cả rau dưa cũng toàn là những thứ héo úa, trông đã không còn tươi ngon.
Khiến cho hai bố con Hướng Hoài Dân đói đến xanh xao mặt mày, chỉ trong vòng hai ba tháng, đã sụt mất hơn chục cân.
Tôi bán hàng ở ngoài, Tiểu Bắc tan học thì đến chỗ tôi, chúng tôi ăn ở ngoài, hầu như bữa nào cũng có thịt.
Hướng Hoài Dân không chịu nổi nữa, anh ta mặt mày ủ rũ đề nghị với mẹ chồng mua chút thịt ăn.
Mẹ chồng lại ra vẻ mặt lạnh tanh: "Con ơi! Bây giờ một tháng con chỉ có chút tiền lương đó, mẹ đương nhiên phải tiết kiệm cho con, không thể tiêu xài hoang phí được."
"Hơn nữa, mẹ đây chẳng phải là đang cùng các con tiết kiệm sao? Cả nhà chúng ta cùng nhau vượt qua khó khăn, chẳng mấy chốc sẽ qua thôi."
Lúc trước Tiểu Bắc học lại cho tôi nghe, tôi đã cười rất to.
Nhưng tôi không ngờ, bà mẹ chồng tốt của tôi không biết có phải già rồi nên lẩm cẩm không, mắt mờ chân chậm, đến đậu đũa cũng không xào chín.
Ăn vào bụng không lâu, hai bố con Hướng Hoài Dân nôn thốc nôn tháo, đến cả mật xanh mật vàng cũng nôn ra.
Hướng Nam còn một phút đi vệ sinh mấy lần, cuối cùng ngất xỉu trong nhà xí.