Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[THẬP NIÊN 80] KHƯƠNG TRÀ - CHƯƠNG 1

Cập nhật lúc: 2025-06-03 13:30:24
Lượt xem: 593

Kiếp trước, vị hôn phu đại đội trưởng Thẩm Minh Dịch của Khương Trà đã kết hôn với chị họ cô, Lâm Uyển. Còn cô trở thành trò cười cho cả làng, cuối cùng lại chếc thảm vì tai nạn giao thông.

Sống lại một đời.

Khương Trà dứt khoát từ bỏ vị hôn phu, chọn gả cho thanh mai trúc mã Cố Bắc Thần, người kiếp trước vẫn luôn lặng lẽ bên cạnh cô.

Tưởng rằng sẽ có được hạnh phúc, nhưng không ngờ, cô lại chọn sai rồi.

...

Ngày 15 tháng 11 năm 1985, tại Quân khu Thẩm Bắc.

Khương Trà đứng ngoài cửa phòng làm việc của trung đoàn trưởng, liền nghe thấy cấp dưới của chồng cô, Cố Bắc Thần, hỏi anh ấy.

"Trung đoàn trưởng, nếu anh đã không thích Khương Trà, tại sao lại kết hôn với cô ấy?"

Giọng nói lạnh nhạt của Cố Bắc Thần vọng ra qua cánh cửa gỗ.

"Trước đây Thẩm Minh Dịch là vị hôn phu của Khương Trà, giờ anh ta kết hôn với Lâm Uyển rồi, tôi sợ Khương Trà cản trở, nên chỉ có thể kết hôn với cô ta vậy."

"Tôi chỉ muốn thấy Lâm Uyển hạnh phúc thôi."

Những lời của anh ấy như giáng một đòn mạnh vào tim Khương Trà.

Khương Trà cứng đờ ngoài cửa, bàn tay buông thõng bên người bỗng siết chặt, trái tim nhói lên từng cơn đau.

Lâm Uyển.

Lại là Lâm Uyển. Kiếp trước, chị họ Lâm Uyển của Khương Trà đã cướp đi vị hôn phu Thẩm Minh Dịch của cô.

Hai người sau khi kết hôn thì sống rất hạnh phúc.

Còn người trong làng thì cười nhạo Khương Trà là một sinh viên đại học mà ngay cả một người đàn ông cũng không giữ được.

Cuối cùng, cô tinh thần hoảng loạn, gặp tai nạn xe cộ mà chếc thảm.

Sau khi sống lại, Khương Trà dứt khoát hủy hôn với Thẩm Minh Dịch, và ở bên Cố Bắc Thần, người đã âm thầm bảo vệ cô cả một đời.

Nhưng cô không ngờ, người mà Cố Bắc Thần thích, cũng chính là chị họ Lâm Uyển của cô.

Vì muốn Lâm Uyển có được hạnh phúc, anh ấy không tiếc kết hôn với cô, giam giữ cô cả đời.

Khương Trà không biết mình đã đi ra khỏi quân khu như thế nào, đón lấy cơn gió lạnh buốt, trở về khu gia quyến.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Đẩy cửa phòng ra, cô lập tức nhìn thấy ảnh cưới của mình và Cố Bắc Thần treo trên tường.

Trong đầu không khỏi nhớ lại lời Cố Bắc Thần nói khi cầu hôn cô một năm trước.

"Đồng chí Khương Trà, tôi thích em."

"Em có thể gả cho tôi không?"

"Tôi muốn cùng em sống trọn đời."

Lúc đó, Cố Bắc Thần nhìn cô với ánh mắt đầy cưng chiều, hoàn toàn không giống giả dối.

Nhưng hôm nay, lời anh ấy nói với đồng đội, cũng không phải giả.

"Tôi chỉ muốn thấy Lâm Uyển hạnh phúc..."

Mắt Khương Trà dần đỏ hoe, cổ họng nghẹn lại, cô lẩm bẩm.

"Cố Bắc Thần, rốt cuộc anh yêu ai?"

Kiếp trước cho đến trước khi cô chếc, Cố Bắc Thần vẫn luôn lặng lẽ ở bên bầu bạn với cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-khuong-tra/chuong-1.html.]

Khương Trà đến bây giờ vẫn nhớ, lúc cô gặp tai nạn xe cộ sắp chếc, Cố Bắc Thần, người chưa từng rơi lệ, đã khóc như một đứa trẻ.

"Đồng chí Khương Trà, em tỉnh lại đi, đừng chết. Tôi yêu em, em đừng rời xa tôi. Ông trời ơi, tôi cầu xin ông cho Khương Trà sống lại, tôi có thể dùng mạng của tôi để đổi lấy em ấy trở về."

Vốn dĩ, Khương Trà cho rằng lời cầu xin của Cố Bắc Thần với ông trời đã có hiệu lực.

Cho nên, cô mới có thể sống lại.

Cho nên, cô mới chọn gả cho anh ấy.

Nhưng bây giờ xem ra, là cô đã sai rồi...

Đêm khuya.

Khương Trà một mình ngồi bên giường không ngủ được.

Cửa phòng bị đẩy ra, Cố Bắc Thần khoác theo hơi lạnh bước vào.

Cô không như mọi ngày lập tức chạy lại đón, mà chỉ lặng lẽ ngồi nhìn về phía Cố Bắc Thần.

Lúc này, Cố Bắc Thần từ trong lòng lấy ra một túi khoai lang nướng, nhét vào tay Khương Trà, rồi véo nhẹ má cô.

"Sao vẫn chưa ngủ? Có phải đang đợi anh không?"

"Trên đường về gặp người bán khoai lang nướng, nhớ em nói hôm trước muốn ăn, nên anh mua về cho em."

"Anh luôn để trong lòng, vẫn còn nóng, em nếm thử xem."

Nắm củ khoai ấm áp trong tay, Khương Trà ngước mắt đối diện với ánh nhìn dịu dàng của Cố Bắc Thần, lòng cô ngũ vị tạp trần.

Rõ ràng ban ngày anh ấy vừa nói với đồng đội là không thích mình, tại sao bây giờ anh ấy lại thể hiện như thể rất yêu cô?

Một lúc lâu sau.

Khương Trà chậm rãi mở lời.

"Bắc Thần, anh thật sự yêu em sao?"

Cố Bắc Thần cười hiền hòa: "Đương nhiên, không yêu em thì sao lại kết hôn với em?"

Nghe lời anh ấy nói, Khương Trà suýt chút nữa không kìm được muốn nói với anh ấy rằng, những lời anh ấy nói ban ngày, cô đã nghe thấy hết.

Cũng suýt chút nữa không kìm được muốn chất vấn anh ấy, Lâm Uyển tốt đến thế sao?

Tốt đến mức có thể khiến anh ấy vì hạnh phúc của Lâm Uyển mà chịu đựng kết hôn với một người mình không yêu.

Nhưng tất cả những điều này đều bị Khương Trà nuốt xuống, cô bình tĩnh nói.

"Bắc Thần, hôm nay em có đến quân khu đưa cơm cho anh."

Cố Bắc Thần nghe vậy, ánh mắt hơi khựng lại, sau đó giả vờ lơ đãng hỏi.

"Khi nào? Sao anh không thấy em?"

"Em đi đến nửa đường thì bệnh viện gọi về xử lý công việc, nên sau đó không đi nữa."

Vừa dứt lời, Khương Trà rõ ràng cảm nhận được Cố Bắc Thần thả lỏng.

"Lần sau đến quân khu báo trước cho anh biết, anh sẽ ra đón em."

"Rồi, em ăn đi, anh đi thay quần áo."

Cố Bắc Thần cúi xuống đặt một nụ hôn lên trán Khương Trà, sau đó xoay người ra cửa thay quần áo.

Khoảnh khắc cửa phòng đóng lại, trái tim Khương Trà cũng run lên theo.

......

Loading...