Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

[THẬP NIÊN 80] GÃ TRÚC MÃ TÙ TỘI - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2025-05-13 03:34:26
Lượt xem: 340

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng là sinh viên đại học có khác, chị dâu nói chuyện khác hẳn người thường!

Lý lẽ đanh thép đâu ra đấy!

Thẩm Quế Hoa nghe chị dâu nói vậy, sợ đến đen mặt.

Hồi trước, lúc bố Ngô Kiến Nhân phạm lỗi, nhà họ Ngô bị chửi mắng không ít.

Thẩm Quế Hoa nhớ lại những ngày tháng đó là lại sợ.

Lúc này nghe vậy, lập tức căng thẳng: "Mày đừng có chụp mũ lung tung cho tao, có tin tao xé nát miệng mày không!"

Nói xong, bà ta lao vào định đánh chị dâu tôi!

Chị dâu tôi sao có thể dung túng cho bà ta? Liền đẩy bà ta ra ngay.

"Chồng tôi là bộ đội đấy! Tôi là người nhà quân nhân, bà dám đánh tôi à?"

Đúng vậy, anh tôi là đại đội trưởng! Đâu phải người để bà ta muốn đánh là đánh!

Tay Thẩm Quế Hoa giơ lên rồi lại hạ xuống, vẻ mặt bực bội chán nản.

"Coi như mày giỏi! Tao nói không lại mày!"

Vương Hiểu Nhã thấy Thẩm Quế Hoa không làm gì được nhà tôi, đứng bên cạnh khóc không thành tiếng.

"Hề Hề, tớ biết nhà cậu ở thành phố, lại có quyền có thế."

"Tuy anh trai cậu là đại đội trưởng trong quân đội, bố cậu là kỹ sư cao cấp ở nhà máy thép, chị dâu cậu là bác sĩ trưởng khoa ở bệnh viện huyện, nhưng các người cũng không thể cậy quyền thế bắt nạt người khác được!"

"Một vạn tệ nào, con cái nào, hoàn toàn là chuyện bịa đặt!"

Tôi: "Vậy còn một nghìn tệ, đó là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi chứ? Vừa nãy thím đã tự mình thừa nhận mà!"

"Mọi người ở đây đều nghe thấy cả rồi, cậu đừng hòng chối!"

7.

Thực ra, tôi cũng không biết Ngô Kiến Nhân đi tù thay người khác rốt cuộc đã nhận được bao nhiêu tiền.

Chỉ biết rằng, Vương Hiểu Nhã cầm số tiền đó, gặp đúng thời cơ chính sách cải cách, kiếm được rất nhiều tiền.

Đợi đến khi Ngô Kiến Nhân ra tù, cô ta đã là nữ doanh nhân nổi tiếng trong huyện.

Không chỉ đưa cho Ngô Kiến Nhân mười vạn, còn mua nhà mua xe cho anh ta.

Ai ai cũng nói Vương Hiểu Nhã đúng là người phụ nữ tốt, bao nhiêu năm trời một mình nuôi con, vậy mà không đi theo người đàn ông khác, một lòng chờ đợi Ngô Kiến Nhân ra tù.

Nói cô ta có tình có nghĩa, nhà họ Ngô đúng là phúc đức tu từ kiếp trước!

Nhưng tôi biết, những năm đó cô ta qua lại không biết bao nhiêu gã đàn ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-ga-truc-ma-tu-toi/chuong-8.html.]

Chính vì vậy, tôi mới chưa từng nghi ngờ đứa con của cô ta là của Ngô Kiến Nhân.

Dân làng nghe vậy, lập tức bàn tán xôn xao.

"Vợ chồng Ngô Đại Phú lười ăn nhác làm, Ngô Kiến Nhân lấy đâu ra lắm tiền thế?"

"Đúng vậy, Tống Hề Hề bảo nó đi tù thay người khác, không lẽ là thật à?"

Thẩm Quế Hoa nói: "Thì sao nào! Đó cũng là tiền con trai tao dùng bản lĩnh kiếm được!"

"Ngồi tù mười năm đổi lấy mười nghìn tệ, bảo các người đi, các người không làm chắc?"

"Không đúng! Không chỉ có mười nghìn tệ!"

Thẩm Quế Hoa kích động nói với tôi: "Hề Hề, cháu nói thật với thím đi, thằng Kiến Nhân nhà ta thật sự nói với cháu là nó đưa cho Vương Hiểu Nhã mười nghìn tệ hả???"

Tôi c.h.é.m gió không cần bản nháp: "Đương nhiên là thật rồi, anh ta mà không nói cho tôi biết, chuyện bí mật thế này làm sao tôi biết được?"

"Không tin, mọi người có thể tự đi hỏi anh Kiến Nhân! Anh ta giờ vẫn đang ở trong trại tạm giam đấy!"

"Chuyện Vương Hiểu Nhã có thai cũng là anh ta nói cho tôi biết!"

Vương Hiểu Nhã tức đến hét lên: "Tống Hề Hề mày nói bậy bạ gì thế, Ngô Kiến Nhân căn bản không biết chuyện tao có thai!"

Lời vừa thốt ra, cô ta mới nhận ra mình lỡ miệng, tức đến toàn thân run rẩy.

Đám đông lập tức xôn xao.

"Thật sự có thai à?"

"Vậy chuyện mười nghìn tệ kia cũng là thật rồi?"

"Thế thì Ngô Kiến Nhân đúng là đồ khốn nạn mà, có con với Vương Hiểu Nhã rồi mà còn thả thính Tống Hề Hề, lừa người ta về nhà làm trâu làm ngựa cho nhà hắn!"

Thẩm Quế Hoa kích động nói: "Ối trời! Thằng con trời đánh của tôi, đúng là vạch áo cho người xem lưng, lại đưa tiền cho con tiện nhân này mà không đưa cho tôi với bố nó!"

"Hề Hề à, cháu phải làm chứng cho hai thân già này đấy nhé!"

"Vương Hiểu Nhã con đê tiện kia, mày phải nôn tiền ra đây! Đó là tiền bán mạng của con trai tao đấy!"

Tôi thầm cười trong lòng, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ khó xử.

"Thím ơi, làm chứng cho hai người cũng được thôi, nhưng mà, tiền hai người nợ nhà cháu, có phải nên trả lại cho chúng cháu không?"

"Một trăm tệ bố mẹ cháu cho hai người vay, còn cả tiền cháu tiêu cho hai người nửa năm nay... cộng lại tổng cộng là ba trăm tám mươi tám tệ năm hào, cháu xóa số lẻ cho, tính tròn ba trăm tám mươi tám tệ nhé!"

Tôi chìa tay ra: "Thím, trả tiền đi!"

 

Loading...