Không lâu đó, trong làng rộ lên tin đồn, thằng út ở ngoài đàn bà khác.
Là hàng xóm cùng công với thằng út về kể riêng cho vợ .
Toàn là bà con lối xóm cả, gì bí mật nào mà giữ . Chỉ mấy ngày truyền khắp nơi ai cũng .
bỗng nhiên hiểu vì lúc đó phản ứng kỳ lạ như .
Bà chắc là từ lâu .
Chị dâu cả thở dài: “Số Na Na khổ thật.”
Chúng bàn bạc, quyết định tạm thời cứ giấu Na Na, giấu bao lâu thì giấu, đợi đứa bé lớn hơn một chút .
Không ngờ, Na Na từ , ầm ĩ đòi ôm con .
Mẹ một bên dùng lời lẽ kích bác em : “Có bản lĩnh thì cứ , thì ! Để xem mày rời khỏi thằng út thì sống thế nào!”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chị dâu cả khuyên: “Na Na, nếu em , cũng bàn bạc rõ ràng vấn đề nuôi con với Trần Tiểu Chí chứ. Nếu , con em định uống gió tây bắc mà sống ?”
Tuy nhiên, thái độ của cứng rắn: “Thằng út , nó thì cứ , tiền nuôi con thì . Nếu thực sự thì để đứa bé , nó tự !”
Ngoài , Na Na chút chủ ý nào.
Chị dâu cả chống nạnh quát mặt : “Cái nhà họ Trần các cái chó gì thế hả? Người một cô gái mười tám mười chín tuổi con trai bà cho chửa bụng, đừng đến tiền sính lễ, ngay cả mấy bộ quần áo trang sức tử tế cũng mua gả về nhà bà! Ờ, hóa là mất tiền nên thấy xót, đúng ?”
“Hừ, dù thì chúng nó cũng đăng ký kết hôn , mày gì thì !”
Thái độ "lợn c.h.ế.t sợ nước sôi" của trực tiếp chọc giận Chị dâu cả: “Trần Tiểu Chí chẳng qua là dựa việc yêu ở ngoài rõ lai lịch nó chứ gì? Mẹ cứ yên tâm! Nó dẫn về một đứa, con sẽ phá một đứa!”
“Liễu Xứng Tâm! Mày điên ? Tao nhịn mày lâu lắm đấy! Mày là để con Nguyệt Minh học cắt đứt đường tiền bạc của tao, bây giờ còn phá hoại nhân duyên của thằng út! Bà già liều mạng với mày!”
Mẹ lao đầu về phía Chị dâu cả.
Hai xông cấu xé .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-chi-dau-ho-cai/chuong-7.html.]
Anh cả chạy đến hối hả kêu lên: “Đừng đánh nữa!”
Na Na sợ hãi c.h.ế.t trân tại chỗ.
Đứa bé trong nhà giật ngừng, vội vàng chạy xem bé con.
Bố giường đất cúi đầu hút thuốc, khuôn mặt đầy nếp nhăn chằng chịt.
--- Chương 7 ---
Trận đánh đó, cả hai bên đều thương.
Mẹ giật rụng cả nắm tóc, còn Chị dâu cả thì bà cào mấy vết máu.
Trong một thời gian dài, chuyện trở thành đề tài buôn chuyện mỗi bữa ăn của trong làng, với chủ đề là hai thế hệ hổ cái nhà họ Trần phân cao thấp thế nào.
Ngoài , mặc dù việc đánh công khai quả thực mấy thể diện, nhưng chuyện , trong làng đều giơ ngón cái khen ngợi Chị dâu cả.
Vì một cô em dâu mới quen lâu, sắp bỏ , mà đắc tội cả nhà chồng , thử hỏi, mấy điều đó?
Dù thì, chị còn sống ở trong làng mãi mà.
Cuối cùng, thằng út trả một mười nghìn tệ tiền nuôi con, hai bên ký tên điểm chỉ, và mời trưởng thôn, Chủ nhiệm Hội Phụ nữ chứng kiến.
Na Na rời , và Chị dâu cả tiễn con em một mạch đến ga tàu hỏa.
Trước khi chia tay, Chị dâu cả hỏi Na Na: “Em xem, em để đứa bé , tự bắt đầu hơn ? Một nuôi đứa bé nhỏ như , mà sống đây?”
“Chị dâu cả, em chị nghĩ cho em, nhưng em còn ở đây mà họ đối xử với con bé như , em ở đây, họ thể đối xử với nó ? Bản em thì…” Nước mắt Na Na rơi lách tách chiếc khăn quấn.
Đứa bé bốn tháng tuổi trong lòng em , trông còn lớn hơn một con mèo trưởng thành là bao.
Chị dâu cả vuốt ve bàn tay nhỏ bé của đứa bé: “Na Na, chị dọa em , con đường phía còn khó khăn lắm. Chị chỉ thể giúp em đến thế thôi. Sau em tìm đối tượng thì mở to mắt mà cho kỹ đấy. Haiz, miệng đàn ông, quỷ lừa ! Em ngàn vạn đừng lừa nữa nhé.”
Chúng đưa Na Na lên xe, khi rời , Chị dâu cả bỗng nhiên nhét mấy tờ tiền đỏ túi áo Na Na, thấp giọng dặn dò: “Giấu kỹ ! Đừng để trộm mất!”