THANH XUÂN CÓ ANH - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-10-10 15:44:46
Lượt xem: 267
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-10-10 15:44:46
Lượt xem: 267
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Chương 4
Cô nghiêng đầu, cụng ly với Hạ Hạo:
“Lần đầu tiên tớ thấy chuyện từng chữ từng chữ rơi như thế, buồn ghê.”
Hạ Hạo liếc một cái, hững hờ đáp:
“Trời sinh .”
“Thế thì cũng chẳng cách gì giúp .”
Ánh đèn chói mắt, mùi rượu và khói t.h.u.ố.c khiến vô cùng khó chịu.
dậy ngoài hít thở, mở điện thoại.
Danh bạ màn hình chỉ tên , Hạ Hạo, và một dãy lưu tên.
lặng lẽ chằm chằm thật lâu.
“Ê, cô lắp bắp.”
Một bàn tay bất ngờ vỗ lên vai khiến giật , chẳng may chạm màn hình, gọi nhầm .
Chiếc điện thoại cũ, cảm ứng chập chờn, bấm mấy mới cúp .
Người vỗ vai chính là Lâm Thiến Xu.
Cô nheo mắt , trong nụ mang theo chút thương hại cùng sự khinh miệt vô thức.
“Hạ Hạo nhờ tớ dẫn chơi. Cậu cũng thật là…”
Cô hết câu, nhưng hiểu rõ ẩn ý phía .
vốn dĩ thể nào hòa nhập vòng tròn .
…
Ngày , từng hỏi Bộ Trọng Nguyên:
“Ở thành phố lớn, mấy học sinh nhà giàu trông như thế nào?”
Anh uể oải ngáp một cái, chỉ :
“Như đây .”
“Đều là… … đàng… hoàng ?”
nghiêng đầu, thật lòng hỏi.
Cậu thiếu niên mái tóc trắng, tai đeo khuyên bạc, bật khinh khích, đưa tay véo nhẹ má , nụ ngạo nghễ:
“Đều là mấy thằng khốn kiếp cả.”
Mùi nước hoa của Lâm Thiến Xu phảng phất trong thở.
Âm nhạc ầm ĩ, tiếng reo hò x.é to.ạc màng nhĩ.
Trong khoảnh khắc , bỗng thấy nhớ làn hương hoa lê nơi quê nhà.
Nhớ mùi hương dịu nhẹ phảng phất cổ áo của Bộ Trọng Nguyên.
Lâm Thiến Xu châm một điếu t.h.u.ố.c mảnh, ngón tay thon dài kẹp điếu t.h.u.ố.c giữa hai ngón.
“Nếu chuyện, thì cũng thể. cũng là dân học như , đây từng là bạn cùng lớp cấp ba của Hạ Hạo.”
“Cậu là vì mà thi Kinh Tương, còn … là vì một khác.”
Cô phả một làn khói mỏng, thở dài cảm thán:
“Đẹp trai thì từng thấy , nhưng kiêu ngạo đến thế thì đúng là đầu.”
đại khái đoán là ai, chỉ lặng lẽ .
“Có Hạ Hạo giúp hỏi thử, xem thích kiểu con gái nào. Kết quả chỉ thích những cô gái… thích .”
Nói đến đây, Lâm Thiến Xu hừ một tiếng:
“Cậu bảo xem, đó là bệnh ?”
gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Cô tiếp lời:
“ mà, cũng mắc bệnh giống .”
Ánh mắt Lâm Thiến Xu rơi xuống Hạ Hạo đang bước về phía chúng , mang theo hàm ý khó lường:
“Người theo đuổi , cũng thích. Ngược , cứ kẻ luôn thờ ơ với .”
Hạ Hạo thuận tay rút điếu t.h.u.ố.c khỏi tay cô :
“Đã bảo đừng học thói nữa, sợ hỏng giọng ?”
Giọng điệu trách móc, nhưng chẳng mang theo chút khó chịu nào như khi chê váy áo của .
Lâm Thiến Xu lè lưỡi, tinh nghịch đùa:
“Quan tâm cơ ? Có cần gọi một tiếng Hạo ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-xuan-co-anh-vfpk/chuong-4.html.]
Chàng trai cau mày liền đỏ bừng vành tai.
À… thì thích cô .
Còn cô thích một khác.
Thì là .
Trước khi phòng bao, Lâm Thiến Xu còn liếc một cái.
Khóe môi nhếch cong, như một con mèo nhỏ kiêu kỳ, đắc ý.
Cô , khẽ bên tai :
“Cậu cũng thế thôi, thích một vốn thích .”
“Thật đáng thương.”
…
Lâm Thiến Xu là kiểu con gái tự tin.
nghĩ, lẽ bởi từ nhỏ đến lớn, từng thứ gì mà cô thể .
Và cũng chính vì thế, cô thể chấp nhận việc đ.á.n.h mất bất cứ thứ gì vốn thuộc về .
Cho dù trong mắt cô , chút đe dọa nào, cô vẫn giống như một nữ hoàng tuần tra lãnh địa, khoe khoang ngạo nghễ với :
Hạ Hạo hiện tại là của cô .
cảm thấy cách đó thật trẻ con.
trong lòng khỏi thoáng nghĩ:
Nếu cô rằng thực sự … là Bộ Trọng Nguyên, liệu gương mặt cô sẽ ?
Có lẽ… sẽ nhạo.
Cười tự lượng sức.
Ý nghĩ đó còn dứt thì tiếng chuông điện thoại vang lên.
Trên màn hình hiện dãy .
hề nghĩ ngợi, bấm ngay nút nhận.
Thế nhưng, trong đầu trống rỗng.
“Du Lạc Lạc.”
Giọng trầm thấp, mệt mỏi vang lên.
chỉ “ừm” một tiếng khẽ.
Đầu dây bên bật nhẹ, giống như chiếc đuôi mèo khẽ quét qua tim :
“Vừa gọi cho gì?”
lúng túng:
“Nhấn… nhầm, nhầm thôi…”
“Thật ?”
“Th… thật.”
Anh lên tiếng nữa.
Yên tĩnh đến mức, chỉ thấy tiếng tim đập.
Chừng nửa phút trôi qua trong im lặng.
khẽ :
“Xin… xin , phiền… .”
Ngay lúc định cúp máy, bỗng chậm rãi mở miệng:
“Không phiền.”
khựng .
Gió đêm giữa mùa hạ lướt qua cổ.
Giọng của mơ hồ, lười nhác mà dịu dàng:
“Nói thêm chút . .”
…
Sau kỳ thi đại học năm đó, và Bộ Trọng Nguyên còn liên lạc nữa.
Kể từ lúc thấy bất tỉnh trong bệnh viện, hầu như rời nửa bước.
Bà yêu , cho nên bà cũng căm hận tất cả những gì từng tổn thương.
Sau khi báo cảnh sát, ở đồn cảnh sát, bọn côn đồ khai: chúng tưởng là bạn gái của Bộ Trọng Nguyên nên mới tay gây sự.
“Chứ còn gì, thằng đó lúc nào cũng vênh váo, cái đầu tóc trắng trông như hùng, tưởng từ Thiên Tân – Bắc Kinh về thì ngon lắm ? Giờ chẳng vẫn chui rúc ở cái huyện nát . Lại còn cặp kè với một đứa lắp, buồn c.h.ế.t .”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.