10.
Lâm Tố Tố sắc mặt tái nhợt.
Tiêu Ngộ Xuyên nhíu mày trách cứ , "Tống Thính Điệp, nàng gì với Tố Tố ?"
Ta , dây dưa với hai kẻ xúi quẩy .
Nhà họ Lâm cấu kết với ngoại thích, dùng thuyền chở quân hỏa, mưu đồ tạo phản, nên Hoàng thượng mới nghiêm trị nhà họ Lâm, gia lưu đày, nữ quyến sung kỹ viện.
Vì chuyện liên lụy đến cựu thần, sợ triều đình vì thế mà bất , nên cha cố tình lấy cớ vu tội cho nhà họ Lâm, để Hoàng thượng thể bí mật xử lý.
Khối minh châu ẩn chứa binh phù của tiền triều, trải qua nhiều luân chuyển mới rơi tay nhà họ Lâm.
Nếu là nhà họ Lâm, tất nhiên sẽ bí mật , chắc chắn sẽ tìm cách để đ/oạt minh châu.
Mà Hoàng thượng trường săn chú ý đến Lâm Tố Tố.
Tân nương của Tiêu Ngộ Xuyên, vì nàng mà hủy hôn với , xúi Thanh Ninh quận chúa đ/oạt minh châu.
Nàng lai lịch bất minh họ Lâm, tuy đáng thương nhưng một chút thiệt thòi cũng chịu, mặt khác dựng lên cảnh tượng ức h/iếp.
Ý đồ khiến dân chúng xôn xao, trong kinh thành o/án h/ận , mượn cớ đó, ép cha từ quan vì áp lực.
Khiến danh tiếng của hủy hoại.
Chỉ là nàng ngờ tới, cha những là gian thần, mà còn là trung thần đại thụ.
Thanh Ninh quận chúa gây chuyện c/ướp đ/oạt con mồi của khác cũng Dung Cảnh vạch trần, vốn dĩ là danh hiệu mưu cầu mà nhờ khéo ăn , lúc cũng phế bỏ.
Lại còn từ miệng nàng hỏi phận thật của Lâm Tố Tố chính là đích nữ nhà họ Lâm.
Hoàng thượng diệt cỏ tận gốc, đang định tính sổ Lâm Tố Tố, kéo theo cả chức Thái phó của Tiêu Ngộ Xuyên, sợ rằng cũng sẽ mất.
Tiêu Ngộ Xuyên còn gì đó, Lâm Tố Tố ngăn .
"Tiêu thái phó, cảm thấy khỏe, về nghỉ ngơi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-ti-thanh-suong-than-diep-phi/chuong-8.html.]
Chỉ là kịp khỏi cửa phủ Tống gia, cha chặn đường hai họ.
"Ngày thường ở ngoài thì vênh váo, ức h/iếp con gái đủ điều, đằng chân lấn đằng đầu."
"Hôm nay dám đến phủ Tống gia, là coi gì ?"
Tiêu Ngộ Xuyên chắn mặt Lâm Tố Tố, thành khẩn : "Phụ , con hôm nay đến tìm Thính Điệp, chỉ khuyên nàng trả đồ của Tố Tố cho nàng ."
"Con và Thính Điệp thanh mai trúc mã bao năm, trong lòng vẫn còn nàng. Nghĩ rằng nàng cũng tình cảm với con, mấy ngày nữa con sẽ mang lễ vật đến xin tội."
Cha liếc Lâm Tố Tố, nheo mắt : "Ngươi đúng là tự tâng bốc , đừng gọi là cha."
"Con gái bảo bối của hứa gả cho thế tử phủ Bình Dương Hầu, mấy ngày nữa sẽ đến cầu hôn."
"Còn về phần ngươi, cung đình phái đến, lúc e là đợi ở phủ Tiêu gia ."
Lời dứt, Tiêu Ngộ Xuyên nhíu chặt mày, "Phụ , Thính Điệp và con hôn ước, thể gả cho khác?"
Ta liếc một cái, cảm thấy ghê tởm, "Chúng sớm hủy hôn, cả kinh thành ai cũng . Người đều ghen ghét dung Lâm Tố Tố, nên ngươi ruồng bỏ, lúc đó ngươi giải thích?"
Hắn vội vàng giải thích, "Không , tưởng nàng chỉ đang giận dỗi."
Trong lúc giằng co, phủ Tiêu gia đến báo tin.
"Thái phó, !"
Vì phận tội nhân của Lâm Tố Tố, cộng thêm việc Tiêu Ngộ Xuyên bao che, những Lâm Tố Tố bắt giam, mà cũng phế bỏ chức Thái phó, giáng thứ dân.
Lâm Tố Tố ngục, Tiêu Ngộ Xuyên từng đến thăm, nàng cầu xin thành, càng thêm tức giận.
Trong ngục nàng mắng , "Ngươi tưởng ngươi là quân tử cao khiết gì , ở chùa câu dẫn mấy chục công tử thế gia, quan quý tộc, chỉ ngươi là mắc bẫy."
"Ngươi đúng là đồ ngốc."
"Đồ đàn ông vô dụng, dựa nhà họ Tống mới vị trí. Còn tưởng ích lắm !"
Tiêu Ngộ Xuyên chịu nổi sự sỉ nh/ục, thảm hại bỏ chạy. Lâm Tố Tố sắc mặt tái nhợt.