Thanh Mai Trúc Mã - Chương 6: Khoảng Cách Và Nỗi Nhớ

Cập nhật lúc: 2025-11-07 13:23:03
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc sống của Lâm Du tiếp tục trôi , nhưng giờ đây thêm một trống vắng. Văn Chu Nghiêu lên đại học, thời gian về thăm nhà thưa dần. Dù vẫn thường xuyên gọi điện, gửi thư cho , nhưng cách địa lý vẫn khiến Lâm Du cảm thấy hụt hẫng.

Cậu nhớ mùi hương của , nhớ giọng trầm ấm, nhớ cái ôm che chở của . Những lời đàm tiếu trong giới điêu khắc vẫn còn đó, nhưng còn ảnh hưởng đến nhiều như . Tuy nhiên, nỗi nhớ Văn Chu Nghiêu là một gánh nặng khác trong lòng .

Để khỏa lấp nỗi trống trải, Lâm Du càng vùi đầu điêu khắc. Cậu dành thời gian nghiên cứu sâu hơn về các kỹ thuật cổ, tìm tòi những loại gỗ quý hiếm, và bắt đầu thử nghiệm những ý tưởng mới. Cậu tạo những tác phẩm độc đáo, mang đậm dấu ấn cá nhân.

Một ngày nọ, khi đang dạo phố, Lâm Du tình cờ thấy một cửa hàng bán đồ gốm sứ. Cậu cuốn hút bởi những đường nét tinh xảo các bình gốm cổ. Một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu : kết hợp điêu khắc gỗ với nghệ thuật gốm sứ.

Cậu bắt đầu tìm tòi, học hỏi về kỹ thuật gốm. Ba Lâm ban đầu đồng ý, cho rằng nên tập trung điêu khắc gỗ. Lâm Du kiên quyết. "Ba ơi, nghệ thuật là sự sáng tạo ngừng. Con kết hợp hai thứ , để tạo những tác phẩm độc đáo hơn, mới mẻ hơn."

Thấy sự quyết tâm của con trai, ba Lâm cuối cùng cũng đồng ý. Ông giới thiệu Lâm Du đến một nghệ nhân gốm sứ lão làng trong thành phố. Lâm Du chăm chỉ học hỏi, quản ngại khó khăn. Cậu điêu khắc gỗ, học gốm. Thời gian biểu của kín mít, nhưng cảm thấy mệt mỏi. Ngược , tìm thấy niềm vui trong việc khám phá những điều mới mẻ.

Văn Chu Nghiêu, qua những lá thư, vẫn luôn động viên Lâm Du. "Em cứ những gì em . Anh tin em sẽ thành công." Anh gửi cho những cuốn sách về nghệ thuật gốm sứ, những bài báo về các nghệ nhân nổi tiếng, và cả những lời nhắn nhủ đầy yêu thương.

Mỗi khi nhận thư của Văn Chu Nghiêu, Lâm Du cảm thấy ấm lòng. Nỗi nhớ dường như vơi bớt phần nào. Cậu , dù ở bên cạnh, nhưng trái tim vẫn luôn hướng về .

Vào kỳ nghỉ hè đầu tiên, Văn Chu Nghiêu trở về nhà. Lâm Du mừng rỡ chạy đón . Cậu ôm chặt lấy , buông. "Anh ơi, em nhớ quá!"

Văn Chu Nghiêu mỉm , xoa đầu . "Anh cũng nhớ em nhiều lắm."

Trong suốt kỳ nghỉ hè, hai em rời nửa bước. Lâm Du kể cho Văn Chu Nghiêu về những tiến bộ trong việc học gốm sứ, về những ý tưởng mới lạ mà thực hiện. Văn Chu Nghiêu lắng một cách chăm chú, đôi mắt ánh lên sự tự hào và ngưỡng mộ.

"Em vẻ thích gốm sứ," Văn Chu Nghiêu . "Vậy em ý tưởng gì cho tác phẩm kết hợp đầu tiên ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-mai-truc-ma-raxc/chuong-6-khoang-cach-va-noi-nho.html.]

Lâm Du gật đầu. "Rồi ạ. Em tạo một bộ ấm , với những chi tiết điêu khắc gỗ tinh xảo nắp và tay cầm. Em mang nét truyền thống của gốm sứ, sự độc đáo của điêu khắc gỗ."

Văn Chu Nghiêu mỉm . "Nghe đấy. Anh tin em sẽ ."

Cậu bé Lâm Du ngày nào giờ lớn, nhưng khi ở bên Văn Chu Nghiêu, vẫn cứ là đứa em trai nhỏ bé nhõng nhẽo. Cậu dựa vai , cảm nhận sự bình yên.

"Anh ơi, trường, sẽ về nhà giúp em chứ?" Lâm Du hỏi, giọng chút lo lắng.

Văn Chu Nghiêu siết chặt vòng tay. "Đương nhiên . Anh mà, sẽ luôn ở bên em. Anh sẽ giúp em quản lý công việc kinh doanh, để em thể chuyên tâm sáng tạo."

Lời hứa của Văn Chu Nghiêu như một viên đá tảng, vững chãi trong lòng Lâm Du. Cậu , đơn độc. Cậu gia đình, .

Kỳ nghỉ hè trôi qua nhanh chóng. Đến ngày Văn Chu Nghiêu trở trường, Lâm Du tiễn . Lần , mạnh mẽ hơn. Cậu , mà chỉ mỉm , vẫy tay chào .

"Anh mạnh giỏi nhé!"

Văn Chu Nghiêu , ánh mắt đầy yêu thương. "Em cũng . Nhớ giữ gìn sức khỏe."

Khi Văn Chu Nghiêu lên xe, Lâm Du vẫn đó, dõi theo bóng . Cậu , cách và thời gian thể chia cắt tình cảm của họ. Tình yêu thầm lặng giữa hai đang ngày càng lớn mạnh, và một ngày nào đó, nó sẽ nở rộ thành một bông hoa nhất.

Khoảng cách tuy mang nỗi nhớ, nhưng cũng là thử thách để tình cảm thêm bền chặt. Lâm Du dùng nỗi nhớ động lực để sáng tạo, để trưởng thành. Cậu , mỗi tác phẩm tạo đều hình bóng của Văn Chu Nghiêu trong đó, như một lời nhắn nhủ rằng, vẫn luôn ở bên , dù xa cách.

________________________________________

 

Loading...