Thanh Đại Bán Hạ - 5
Cập nhật lúc: 2025-08-27 04:14:53
Lượt xem: 741
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
6.
Sư phụ Liêu Thanh Sơn từng với , tỷ tỷ là một hạt giống cực kỳ xuất sắc trong y đạo.
Tỷ tỷ trí nhớ siêu phàm, qua là quên, những điển cố y học đều nắm rõ như lòng bàn tay.
Mà việc phân biệt dược thảo vốn là môn học quan trọng bậc nhất trong y thuật, khó khăn vô cùng, nhưng tỷ tỷ học giỏi.
Người trong sư môn đều cho rằng đó là thiên phú bẩm sinh, nhưng chỉ , để nắm vững y thuật, tỷ tỷ thường một núi hái thuốc, bất kể giá rét nắng gắt, khi cả ngày chẳng trở về.
Cũng chính vì thường xuyên lên núi hái thuốc một , tám năm tỷ tỷ mới cơ hội cứu Tạ Vân Từ đang trúng kịch độc.
Tỷ tỷ từng kể với , khi nhặt , mơ mơ hồ hồ.
Để cứu mạng, tỷ tỷ cõng trong một hang núi, ở đó chăm sóc suốt một đêm.
Khi phát tác hàn độc, cả lạnh băng, tỷ tỷ ôm lòng, lấy ấm cơ thể để giữ mạng cho .
Hôm , dần khá hơn, tỉnh táo đôi chút, tỷ tỷ liền rời .
Tạ Vân Từ giữ chặt cổ tay tỷ tỷ, hỏi tỷ tỷ tên gì.
Lúc , giọng tỷ tỷ vẫn còn bình thường, tật.
Thấy ăn mặc bất phàm, trúng loại hàn độc hiếm gặp, tỷ tỷ đoán phận đơn giản, để tránh phiền phức liền thuận miệng bịa:
“Ta tên là Vãn Vãn.”
Sau , khi tỷ tỷ Hầu phủ, ngay đầu thấy Tạ Vân Từ, liền nhận chính là từng cứu năm .
Ở độ tuổi mới chớm nở tình cảm, tỷ tỷ tự nhiên cho rằng đây là duyên phận trời ban.
Vì thế, khi lão Hầu gia đề nghị gả tỷ tỷ cho Tạ Vân Từ, tỷ tỷ hề từ chối.
Tạ Vân Từ là một kẻ mù lòa.
Sau khi hồi kinh, một mực nhớ nhung “ân nhân cứu mạng” năm xưa, ngừng tìm kiếm.
Đến khi thấy Giang Uyển Uyển – đôi chút y thuật – liền tin chắc nàng chính là “Vãn Vãn” của năm .
Giang Uyển Uyển cũng hổ, ngang nhiên cướp công lao của tỷ tỷ, chiếm lấy vị trí đáng lẽ thuộc về tỷ tỷ trong lòng Tạ Vân Từ.
Khi nguyên nhân si mê Giang Uyển Uyển, tỷ tỷ một bức thư, thẳng thắn rõ bản mới là cứu .
Tạ Vân Từ cho rằng tỷ tỷ vì ghen tuông mà dối, từ đó thái độ đối với tỷ tỷ càng thêm lạnh nhạt.
Xưa , một lòng tin chắc Giang Uyển Uyển chính là tìm kiếm.
nay Xuân Đào vạch trần, ngây , sắc mặt mơ hồ, tâm thần rối loạn.
lúc thất thần, Giang Uyển Uyển bất ngờ xông lên, giật lấy thanh kiếm trong tay , lia mạnh một nhát ngang cổ Xuân Đào.
Máu tươi nóng hổi phun trào, b.ắ.n tung tóe lên váy trắng tinh khôi của nàng , đỏ rực đến chói mắt, rực rỡ chẳng khác nào những bông hải đường đỏ mà và tỷ tỷ yêu thích nhất.
Thật .
Tạ Vân Từ vũng m.á.u loang khắp mặt đất mới bừng tỉnh .
Hắn thể tin nổi về phía nữ nhân bên cạnh, mà Giang Uyển Uyển thì chỉ cụp mi mắt xuống, gương mặt vô tội:
“A Từ, đến c/h/ế/t nàng vẫn ly gián tình cảm giữa chúng .
Chàng thể tin lời nàng , tất cả đều là cố ý.
Xuân Đào chẳng qua đang báo thù mà thôi.”
Tạ Vân Từ t.h.i t.h.ể Xuân Đào còn thở, môi khẽ động, nhưng rốt cuộc thốt lời nào.
Còn Xuân Đào, đôi mắt trợn trừng khép , tràn ngập hoang mang và cam lòng.
Xuân Đào c/h/ế/t cũng hiểu , rõ ràng đó hẹn cùng nàng trong ngục, chỉ cần nàng chỉ chứng Giang Uyển Uyển, đồng thời phơi bày chuyện Giang Uyển Uyển ân nhân cứu mạng của Tạ Vân Từ, thì sẽ dùng phận thiếu phu nhân Hầu phủ để cứu nàng một mạng.
Vậy mà, đến giây phút cuối cùng, khi nàng Giang Uyển Uyển cắt cổ, vẫn dửng dưng, hề nhúng tay.
Xuân Đào cho rằng, hợp tác với , ắt sẽ bảo mạng sống cho nàng .
nàng , là Sở Thanh Đại lương thiện nhu hòa , mà là Sở Bán Hạ — kẻ thù tất báo, oán tất trả.
Năm đó, tỷ tỷ từng thư cho Tạ Vân Từ, thẳng thắn bộc lộ mới là ân nhân cứu mạng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-dai-ban-ha/5.html.]
Thế mà Tạ Vân Từ chẳng những tin, còn đem chuyện cho Giang Uyển Uyển .
Hạt Dẻ Rang Đường
Giang Uyển Uyển vì chột , đêm liền mời tỷ tỷ đến tiểu viện của .
Tỷ mang theo bánh ngọt đến như lời hẹn, Xuân Đào thì lệnh chủ, nhân lúc tỷ tỷ sơ ý hạ độc phần bánh do tỷ tỷ đem đến.
Ý đồ là vu hãm tỷ tỷ mưu đồ hại , nếu thành thì cũng sẽ trực tiếp lấy mạng tỷ tỷ.
Chuyện đó náo động khắp Hầu phủ, cuối cùng cũng nhờ lão Hầu gia đích mặt che chở, tỷ tỷ mới thoát cảnh nhà lao.
Cho nên, cái gọi là “giữ lời hứa”, vốn chẳng hề quan tâm.
Trên đời , bất kể nào, chuyện gì, so với những uất ức mà tỷ tỷ chịu, tất thảy đều nhường đường.
Một kẻ đầy rẫy tội nghiệt như Xuân Đào, c/h/ế/t thì c/h/ế/t, nào Phật sống phổ độ chúng sinh!
7.
Sau khi Xuân Đào c/h/ế/t, thái độ của Tạ Vân Từ đối với Giang Uyển Uyển rõ ràng đổi.
Giang Uyển Uyển hẳn cũng cảm nhận sự lạnh nhạt , để lấy lòng tin của , nàng bắt đầu giả bệnh, tỏ vẻ đáng thương:
“A Từ, khi đó trúng hàn độc, chúng trong hang núi ôm sưởi ấm.
Sau đó liền mắc chứng hàn, mãi vẫn khỏi.
Dạo thời tiết trở lạnh, thấy khỏe nữa.”
Tạ Vân Từ tuy nghi ngờ, nhưng rốt cuộc vẫn mấy lời của Giang Uyển Uyển che mắt.
Mà thể để nàng đắc ý?
Ta lén bỏ ba đậu bát canh của Giang Uyển Uyển.
Nàng uống xong liền chạy nhà xí liên tục, chứng hàn vốn khiến nàng xuống nổi giường cũng biến mất, chân tay hoạt bát linh hoạt như thường.
Khi là động tay bát canh, Tạ Vân Từ lập tức lôi đến giường, bắt quỳ xuống xin Giang Uyển Uyển.
Ta khoanh tay, đem bát canh vẫn còn quá nửa đưa đến mặt , nhạt:
“Ba đậu vị cay, tính ôn, sắc uống thì thể tẩy rửa tạng phủ, khai thông uất kết, phá tan chứng tích tụ, trị thủy thũng.
Nghe độc mà phu quân trúng năm xưa cực kỳ âm hàn, kẻ tinh thâm y thuật e là chẳng thể cứu nổi tính mạng của phu quân.
Vậy thật , nếu Giang cô nương y thuật cao minh đến thế, nhận mùi cay nồng của ba đậu trong bát canh ?
Theo , vọng – văn – vấn – thiết, phân biệt dược thảo, mới chính là căn bản của một thầy thuốc.”
Giang Uyển Uyển chặn đến cứng họng.
Nàng cắn môi, im lặng hồi lâu mới lắp bắp:
“Ta… chẳng đang bệnh đó ? Một lúc sơ suất cũng thể hiểu mà.”
Ta lạnh lùng nhếch môi:
“Thế ? Hay là để hỏi thử đại phu xem ?”
Giang Uyển Uyển còn biện hộ, nhưng Tạ Vân Từ bên bỗng cắt lời:
“Đủ ! Hôm nay ai cũng mệt cả, nghỉ ngơi .”
Nói xong, buồn để tâm đến sự níu kéo của Giang Uyển Uyển, bỏ .
Đêm hôm đó, bắt đầu cho điều tra phận thật sự của Giang Uyển Uyển.
Giả cũng chỉ là giả, cần đưa thêm manh mối nào, chỉ một đêm, tâm phúc của mang về tin tức mới.
Bọn họ tra rằng, lúc Tạ Vân Từ truy sát, Giang Uyển Uyển còn đang cùng gia đình du sơn ngoạn thủy ở Giang Nam, căn bản thể xuất hiện ở núi Ngô Đồng để cứu .
Hóa , vị “ân nhân cứu mạng” mà một lòng đối đãi chân thành suốt nửa năm nay, từ đầu đến cuối là một kẻ lừa đảo.
Sau khi chân tướng, Tạ Vân Từ giận dữ lao thẳng đến tiểu viện của Giang Uyển Uyển.
Ta tựa ngoài sân, tiếng gầm ghè đè nén cơn tức trong viện, trong lòng chỉ thấy khoan khoái.
Ban đầu Giang Uyển Uyển còn định chối cãi, cho đến khi Tạ Vân Từ đưa chứng cứ, nàng mới vội vàng lên tiếng:
“Ta , mạo nhận phận ân nhân cứu mạng của , quả thật là sai.
đó là vì thật lòng yêu .
A Từ, nửa năm qua dốc hết tình cảm cho , lẽ nào chỉ vì chút chuyện nhỏ mà cũng lạnh nhạt với ?”