Thành Công Cưa Đổ Nam Thần - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-04-30 13:08:46
Lượt xem: 400

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi nghi ngờ quay sang nhìn Lục Triệt, không ngờ anh ấy lại đỏ mặt tới tận mang tai, ho khan hai tiếng: “Ờ thì… diễn thì phải diễn cho giống thật chứ.”

 

Tôi không tin!

 

Trong ảnh chỉ là góc nghiêng của tôi, rõ ràng là bị anh ấy lén chụp vào lúc nào đó mà tôi không biết.

 

Dù vậy, tôi vẫn cố kiềm chế xúc động, gật đầu một cái: “Ồ, em hiểu rồi.”

 

Anh ấy thẹn thùng không chịu thừa nhận đúng không?

 

Không sao, chỉ cần nam thần cũng có tình cảm với tôi, anh ấy đi một bước, tôi sẽ đi chín mươi chín bước còn lại!

 

Anh ấy quay đầu đi chỗ khác, giả vờ cúi xuống nghịch điện thoại.

 

Còn tôi thì nhìn phần tai đỏ rực như m.á.u của anh ấy, không nhịn được cười trộm, nam thần vậy mà lại lén giữ ảnh riêng của tôi, còn bị tôi bắt quả tang!

 

Tôi hít sâu một hơi để tinh thần bình tĩnh lại, email vẫn còn đang chờ trong hộp thư, tôi vừa vội vàng xử lý công việc vừa thỉnh thoảng liếc trộm nam thần.

 

Chà, góc nghiêng cũng rất đẹp.

 

Lông mi của anh ấy dài cong vút giống như cây quạt, đường viền cằm hoàn hảo.

 

Quả nhiên không hổ là người đàn ông mà tôi thích, ngay cả tư thế lướt Douyin cũng đẹp trai đến mức khiến hai mắt tôi biến thành hình trái tim.

 

“Bác mang trái cây tới đây~!”

 

Mẹ Lục cười tươi rói, gõ cửa bước vào, tôi theo phản xạ lập tức trở về màn hình desktop, vội vàng đón lấy đĩa trái cây, còn chưa kịp cảm ơn thì mẹ Lục đã bất ngờ “ồ” lên một tiếng:

 

“Vẫn chưa đổi hình nền sao?”

 

Lục Triệt đang xem Douyin lập tức ngẩng đầu, định nhào tới tắt máy tính.

 

Mà tôi có linh cảm chuyện này chắc là liên quan đến một bí mật nho nhỏ nào đó, nên cố ý mà như vô tình chặn anh ấy lại, sau đó mỉm cười hỏi mẹ Lục: “Bác cũng biết tấm hình này à?”

 

“Bác đương nhiên biết, đó là…”

 

“Mẹ!”

 

Lục Triệt vội vàng cắt ngang lời bà ấy nhưng mẹ Lục chỉ lườm yêu anh ấy một cái rồi cười nói với tôi: “Tinh Tinh đã là bạn gái của con rồi, con còn ngại ngùng gì nữa?”

 

Lục Triệt lập tức đỏ mặt tía tai.

 

Mẹ Lục quay sang tôi mỉm cười nói: “A Triệt thực lòng thích cháu đấy, bức ảnh này dùng làm hình nền cũng được ba năm rồi.”

 

Thời gian cũng gần đúng với những gì tôi dự đoán.

 

Mẹ Lục còn kể mấy chuyện nhỏ thú vị về Lục Triệt, tôi cười như không cười nhìn về phía Lục Triệt, ánh mắt chạm nhau hai giây, anh ấy đã đỏ mặt dời ánh mắt sang chỗ khác: “Mẹ, Tinh Tinh còn phải làm việc, mẹ đừng kéo cô ấy nói chuyện mãi như vậy.”

 

“Được rồi, được rồi, bác không làm phiền hai đứa nữa.”

 

Mẹ Lục cười vui vẻ rời đi.

 

Cửa vừa đóng lại, người họ Lục nào đó lập tức định đứng dậy đi ra nhưng tôi nhanh tay nhanh mắt kéo anh ấy lại.

 

Đây là thời cơ tốt, làm sao tôi có thể để anh ấy chạy được?

 

Tôi nở nụ cười rạng rỡ, áp sát đến trước mặt anh ấy, mở miệng hỏi thẳng vào trọng tâm: “Chú hai, anh không có ý định giải thích gì với em sao?”

 

Giấu ảnh riêng của tôi, đây cũng không phải là thói quen tốt đâu nhỉ?

 

Tôi phát hiện Lục Triệt rất dễ đỏ mặt.

 

Gương mặt điển trai sáng sủa nhuộm một màu hồng nhạt, né tránh ánh mắt tôi: “Lời giải thích chính là, ngày em muốn chinh phục anh, anh đã đồng ý rồi.”

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit🌟

 

“!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-cong-cua-do-nam-than/chuong-6.html.]

Anh ấy còn dám nhắc đến chuyện xấu hổ đó để phản công tôi!

 

Đồ không có trái tim.

 

“Lục Triệt!”

 

“Anh đây.”

 

Anh ấy cúi đầu lại gần tôi, còn cười như không cười nhìn tôi: “Đêm giao thừa đó là ai nói muốn chinh phục anh vậy?”

 

“Chỉ cần cô ấy mở lời, nửa ly anh cũng say, đẩy một cái là ngã, cực kỳ dễ chinh phục.”

 

Ặc…

 

Lần này tới lượt tôi đỏ mặt như tôm luộc.

 

Tôi ngượng đến mức phải quay mặt đi nhưng anh ấy lại bá đạo nâng cằm tôi lên, buộc tôi phải nhìn thẳng vào mình.

 

Trong đôi mắt đen sâu thẳm ấy tràn đầy dịu dàng và chân thành, nhìn tôi không chớp: “Tinh Tinh, anh rất dễ bị chinh phục, em có muốn thử không?”

 

Đùa à, tôi có thể bỏ qua cơ hội này sao?

 

Tôi đỏ mặt gật đầu cái rụp: “Anh không được nuốt lời đấy nhé!”

 

“Em mà theo đuổi thì không dễ chịu đâu nhé!” Tôi cắn môi, hoàn toàn không kiểm soát được nhịp tim đang đập loạn của mình.

 

“Anh sẽ kiên trì.”

 

Nhìn anh ấy gật đầu nghiêm túc mà ngoan ngoãn, trái tim tôi như tan chảy mất, đây chính là nam thần mà tôi ngày đêm mong nhớ đấy!

 

9

 

“Thành công rồi à?”

 

Sáng hôm sau bạn thân vừa nhìn thấy tôi, đã buột miệng thốt lên mấy chữ ấy.

 

Tôi không nhịn được mà nhếch miệng cười: “Rõ ràng như vậy sao?”

 

“Chậc, không hề phóng đại đâu nhé, đứng cách tám trăm mét cũng ngửi được cái mùi yêu đương nồng nặc trên người cậu đó.”

 

Bạn thân đầy vẻ khinh bỉ: “Còn cười tươi như gió xuân dập dờn nữa chứ, nhìn là biết có chuyện tốt rồi.”

 

“Tớ thấy cậu đang ghen tỵ trắng trợn thì có.”

 

Tôi lẩm bẩm đáp lại, mặc dù đúng là từ tối qua đến giờ khoé miệng tôi không hạ xuống thật nhưng làm gì đến mức khoa trương giống như cậu ấy nói chứ?

 

“Chú hai của cậu đã nói rồi, hiện tại anh ấy đang trong thời gian thử việc.”

 

“Phải qua một thời gian ở bên nhau xem có hợp nhau không rồi mới chuyển sang chính thức..”

 

Đây là thỏa thuận giữa tôi và Lục Triệt từ tối hôm qua.

 

Vừa dứt lời, phía sau lại vang lên tiếng bước chân trầm ổn, tiếp đó là giọng nói của Lục Triệt vang lên: “Tôn trọng thím hai của cháu một chút đi, không thì tiền lì xì năm sau giảm một nửa.”

 

Bạn thân tôi bĩu môi đến mức có thể treo được bình dầu, còn tôi thì cười híp mắt chọc cô ấy: “Mau gọi thím hai đi nào!”

 

“Các người... các người cấu kết bắt nạt cháu!”

 

Bạn thân tôi nước mắt nước mũi tèm lem.

 

Cô ấy ôm lấy cánh tay tôi khóc lóc: “Chị em, tớ hối hận rồi, cậu về nhà sống với tớ đi!”

 

Tôi thương cảm xoa đầu cô ấy, vừa định nói rằng thím hai sẽ thương cô ấy nhiều hơn nhưng Lục Triệt đã nhanh tay chặn họng vận mệnh của cô ấy, kéo cô ấy sang một bên: “Còn dám xúi giục Tinh Tinh về nhà, chú sẽ gọi điện cho bố mẹ cháu sắp xếp đối tượng xem mắt đấy.”

 

“Được lắm, chú ác thật đấy!”

 

 

Loading...