THẦN LINH NHƯ TA , LINH NHƯ THẾ NÀO - Phần 5

Cập nhật lúc: 2025-09-19 08:50:07
Lượt xem: 205

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

5.

 

Thỉnh thoảng liếc về phía một cái.

 

"Đại tiên, ngài theo con đường nào ? Sao đây từng danh ngài?"

 

"Đại tiên và vị của tiền triều giao tình gì ? Hay là khác nhờ vả?"

 

"Đại tiên..."

 

*Xoẹt*——

 

Kiếm khí sượt qua cổ Trình Uyên, để một vết kiếm còn mới bức tường lưng .

 

"Câm miệng——còn nữa, bổn tọa là thần!"

 

Trình Uyên tức khắc mềm nhũn đất:

 

"Thần... thần phép tùy tiện can thiệp chuyện nhân gian ..."

 

"Ngươi..."

 

Ta đảo mắt một cái:

 

"Chưa thấy tà thần bao giờ ?"

 

"Nếu ngươi còn mau sắp xếp bằng chứng đây, bổn tọa chỉ can thiệp chuyện nhân gian, mà còn thể g.i.ế.c nữa đấy!"

 

Trình Uyên: "..."

 

Sau một hồi trao đổi thiện, mang theo đầy ắp bằng chứng trở về.

 

Ta trơ mắt luồng tử khí men theo nguyện lực dần dần truyền đến——

 

"Những bằng chứng đa phần đều là giả!"

 

—— trơ mắt nó suy yếu và rút .

 

Ta: 【Nắm đ.ấ.m siết chặt】 【Thái dương giật thon thót】 【Nở nụ " thiện"】【Tốt lắm, thế thì quá

 

Tần Chu: 【Cảm thấy lưng lành lạnh】 【Lặng lẽ lùi về một bước】 【Bỗng nảy một ý

 

"Thượng thần, hình như Trấn Quốc Đại tướng quân đang chơi xỏ ngài thì !"

 

"Đương nhiên, cũng dám chắc, dù thì chuyện lừa gạt thần minh thế cũng từng , lẽ là hiểu lầm ông !"

 

Ta: 【Vẻ mặt nghiến răng nghiến lợi】

 

*Binh——Binh binh——Binh*——

 

Trình Uyên đập đến mặt mày méo mó, vẻ ngoài nịnh nọt biến mất, để lộ sự ác ý dữ tợn:

 

"Ngài ... ngươi là chính thần... chính thần mà tay với con ở hạ giới... sẽ Thiên Đạo pháp tắc trừng phạt và cắn trả!"

 

"Bây giờ chẳng qua chỉ là giả vờ để dọa thôi!"

 

"Ngươi dám động thủ thật !"

 

"Đợi đến khi Ngài hồi phục, chắc chắn sẽ bắt ngươi trả giá!"

 

Trình Uyên đầy khiêu khích, như thể đang chờ lùi bước cầu xin.

 

Hờ.

 

Tên ngốc, ngươi giống những khác.

 

Chuyện sống sót hợp với ngươi !

 

Ta lạnh một tiếng, tùy tiện tìm một chiếc ghế xuống, thong thả :

 

"Thiên Đạo ? Ngươi đang mẫu thần của ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/than-linh-nhu-ta-linh-nhu-the-nao/phan-5.html.]

"Mấy hôm Người mới bác bỏ một nửa báo cáo tổn thất của , là Người sắp bế quan, bảo cứ tiết kiệm mà tiêu!"

 

Vẻ mặt khiêu khích của Trình Uyên khựng , ý chí cầu sinh tiềm ẩn chiếm thế thượng phong, nhịn mà lùi về .

 

Ta liếc một cái, ung dung :

 

" giống với đám thần nhị đại , nay luôn là tuân thủ quy tắc nhất!"

 

Trong ánh mắt đầy hy vọng của Trình Uyên, bẻ lái:

 

" bổn thần ngươi vốn một cô con gái mười lăm tuổi, là do thê tử sinh , cùng với cháu trai của hoàng hậu tiền triều là thanh mai trúc mã, tình cảm vô cùng sâu đậm."

 

"Sau khi tạo phản, để tỏ lòng trung thành với Mộ Dung Phong, ngươi hạ thuốc để con gái tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t trúc mã, còn đem cô bé dâng cho Mộ Dung Phong, kẻ gần năm mươi tuổi, phi tử."

 

"Ngươi còn dung túng, thậm chí chủ động đề xuất đủ loại thủ đoạn dơ bẩn cho Mộ Dung Phong phát tiết dục vọng méo mó của , khi cô bé hành hạ đến chết, ngươi thở phào một nhẹ nhõm nhỉ!"

 

"Ồ, con gái ngươi tên là Trình Vũ đúng , mấy hôm mới gặp!"

 

"Ta thấy nó đối với lão hoàng đế oán khí khó tiêu, nghĩ đến ngươi trung thành đến mức , nên đặc biệt mang nó đến mặt phụ là ngươi đây, để ngươi khuyên giải cho !"

 

Ta biến một sợi xích giữa trung, an ủi :

 

"Yên tâm, dù nó cũng là một con ác quỷ oán khí sâu nặng, vẫn dùng một chút biện pháp phòng hộ !"

 

Lời còn dứt, chỉ thấy Trình Uyên mặt đầy kinh hoàng, ngón tay run rẩy chỉ về phía sợi xích, nửa ngày nên lời.

 

Ta theo hướng chỉ, chỉ thấy một sợi xích trống .

 

"Ủa, con nữ quỷ to như của ?"

 

Chưa kịp để cảm thán xong, Trình Uyên phát tiếng kêu la như heo chọc tiết.

 

Trình Vũ vặn vẹo tứ chi, quấn chặt lấy Trình Uyên mặt đất, miệng còn đang nhai khối thịt đẫm m.á.u xé xuống.

 

"Trình Uyên! Trình Uyên! Trình Uyên!"

 

Vết thương của Trình Uyên tỏa hắc khí nồng đậm, gần như sắp ngất vì kinh hoàng và đau đớn.

 

Ngay lúc , ngoài cửa phòng truyền đến một tiếng kêu kinh hãi đột ngột.

 

Một tên công tử bột gần ba mươi tuổi nhưng thể tửu sắc bào mòn ngã sõng soài đất, trong lòng trong mắt chỉ nghĩ đến việc chạy trốn, bộ dạng vô cùng thảm hại.

 

Sắc mặt Trình Uyên lập tức méo mó, cũng cố gắng ngất , hoảng hốt :

 

"Tiểu Vũ, đều là của phụ !"

 

" lúc đó phụ cũng còn cách nào khác!"

 

"Mộ Dung Phong bụng hẹp hòi, thù dai, nếu hy sinh con, cả nhà chúng , cả mẫu thán của con cũng đều c.h.ế.t theo!"

 

"Ca ca con lúc đó mới bao lớn chứ, nó gì cả... quyết định đều do ... nó vô tội... các ngươi tha cho nó !"

 

" đúng đúng, vô tội! Đừng tới tìm !"

 

Thấy sắc mặt Trình Vũ ngày càng vặn vẹo, Trình Uyên vội vàng gắng sức đầu về phía :

 

"Thượng thần, thần minh đều đức hiếu sinh ... Ngài thể trơ mắt vô tội chịu nạn ư?"

 

Ta: "Hả? Đức hiếu sinh? Ngươi á?"

 

Oán khí Trình Vũ tăng vọt, trông thấy sắp sửa lao tới .

 

Ta giơ tay ngăn , :

 

"Ngươi g.i.ế.c Trình Uyên vẫn còn trong nhân quả, nhưng tên bên ngoài , nếu ngươi động , sẽ thể đầu nữa."

 

"Ta quan tâm!"

 

Trình Vũ phát tiếng gào thét chói tai và bất lực:

 

"Những quan tâm đều c.h.ế.t cả ! Mỗi trong nhà họ Trình đều sẽ để họ sống yên !"

 

Loading...