THẨM NIỆM - 13

Cập nhật lúc: 2025-12-29 07:52:41
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đang định cho thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân.

 

Ta lập tức thu tay , bột t.h.u.ố.c rơi vãi một ít mặt bàn.

 

Ta nhanh ch.óng dùng tay lau lên giường.

 

Người bước là Liễu Mộng Ly.

 

Hôm nay nàng mặc một chiếc váy xanh nhạt, mặt trang điểm nhẹ, trông tinh thần tệ chút nào, giống một “đang bệnh”.

 

Sau lưng nàng , Xuân Hạnh bưng một cái khay, đó đặt một bát t.h.u.ố.c.

 

“Tỷ tỷ.” 

 

Liễu Mộng Ly tới bên giường, dịu dàng:

 

“Nghe tỷ tỷ bệnh , đặc biệt sắc t.h.u.ố.c mang đến. Đây là phương t.h.u.ố.c mang từ nhà đẻ, bổ khí dưỡng nhất, tỷ tỷ nếm thử nhé?”

 

Ta nàng, cũng : “Liễu khỏe ?”

 

“Nhờ phúc của tỷ tỷ, đỡ nhiều .” 

 

Liễu Mộng Ly hiệu cho Xuân Hạnh đưa bát t.h.u.ố.c tới:

 

“Tỷ tỷ mau uống khi còn nóng .”

 

“Ở chỗ cũng t.h.u.ố.c, mới sắc xong.”

 

“Thuốc của tỷ tỷ là trị phong hàn, trị tỳ vị.” 

 

Liễu Mộng Ly bưng bát t.h.u.ố.c của lên, múc một muỗng, đưa tới bên môi

 

“Tỷ tỷ thử cái xem, nếu , sẽ mang tới nữa.”

 

Chiếc muỗng gần như chạm môi .

 

Mùi t.h.u.ố.c nồng, trộn lẫn một hương ngọt kỳ lạ.

 

Ta chằm chằm Liễu Mộng Ly.

 

Ánh mắt nàng dịu dàng, khóe miệng mỉm , nhưng những đốt ngón tay cầm muỗng trắng bệch.

 

Nàng đang căng thẳng.

 

Nàng sợ uống.

 

“Liễu .” 

 

Ta nhẹ giọng : “Muội uống một ngụm .”

 

Nụ của Liễu Mộng Ly khựng :

 

“Tỷ tỷ là ý gì? Chẳng lẽ nghi ngờ bỏ độc t.h.u.ố.c?”

 

“Không nghi ngờ.” 

 

Ta nghiêm túc : “Là lo lắng. Lỡ t.h.u.ố.c đúng bệnh, uống thử , nếu chuyện gì, còn kịp gọi cứu .”

 

“Tỷ tỷ…” 

 

Vành mắt Liễu Mộng Ly đỏ lên: 

 

“Muội lòng , mà tỷ nghĩ như thế…”

 

Nói xong, nước mắt nàng liền rơi xuống.

 

23

 

Ta nhận lấy bát t.h.u.ố.c, đặt lên chiếc bàn nhỏ đầu giường.

 

Đặt song song với bát t.h.u.ố.c của .

 

“Lòng của Liễu xin nhận, t.h.u.ố.c lát nữa sẽ uống. Muội mới khỏi, đừng lâu, về nghỉ ngơi .”

 

Liễu Mộng Ly chịu :

 

“Tỷ tỷ uống ngay bây giờ, tận mắt thấy tỷ uống mới yên tâm.”

 

“Nhất định uống ?”

 

“Nhất định uống.”

 

Ta mắt nàng , lâu, .

 

“Được.”

 

Ta nâng bát t.h.u.ố.c nàng mang tới, đưa lên môi.

 

Ánh mắt Liễu Mộng Ly sáng lên, chằm chằm tay .

 

Ta ngửa đầu.

 

uống.

 

Chỉ động tác nuốt xuống.

 

Rồi đặt bát xuống, trong bát thiếu một chút t.h.u.ố.c.

 

“Được .”

 

Ta lau khóe miệng: “Uống .”

 

Liễu Mộng Ly nhíu mày: “Tỷ tỷ chỉ uống một ngụm…”

 

“Thuốc đắng, uống từ từ.” 

 

Ta trở giường, nhắm mắt,

 

“Muội về , mệt .”

 

Liễu Mộng Ly còn gì đó, nhưng thấy dáng vẻ tiễn khách của , cuối cùng chỉ đành nghiến răng dậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tham-niem/13.html.]

“Vậy tỷ tỷ nghỉ ngơi cho , mai tới.”

 

Nàng .

 

Đợi tiếng bước chân xa dần, mở mắt dậy, bưng bát t.h.u.ố.c của nàng đến cửa sổ, đổ hết bồn hoa bên ngoài.

 

Nước t.h.u.ố.c màu nâu đen nhanh ngấm đất.

 

Ta cũng đổ luôn bát t.h.u.ố.c của .

 

Nửa canh giờ , bắt đầu nôn mửa, tiêu chảy.

 

Lục Hà sợ đến tái mét, định mời đại phu.

 

Ta kéo nàng : “Không cần.”

 

phu nhân …”

 

“Ta , là giả vờ.”

 

Lục Hà sững sờ.

 

Ta mỉm với nàng : “Ngươi với Hầu gia và lão phu nhân, cứ bảo bệnh nặng, dậy nổi. Việc trong phủ… tạm thời để Liễu phu nhân quản .”

 

Lục Hà hiểu, nhưng vẫn theo.

 

Tin truyền , Liễu Mộng Ly liền tới ngay.

 

Nàng bên giường, bộ dạng “yếu ớt” của , khóe miệng kìm cong lên, cố ép xuống.

 

“Sao tỷ tỷ đột nhiên bệnh nặng thế ?” 

 

Nàng giả vờ lau nước mắt: 

 

“Tỷ tỷ yên tâm, việc trong phủ, sẽ chị thu xếp cho .”

Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối

“Vất vả… cho …”

 

“Không vất vả.”

 

Liễu Mộng Ly siết c.h.ặ.t t.a.y .

 

Nắm c.h.ặ.t, như đang khoe khoang thắng lợi: 

 

“Tỷ tỷ cứ an tâm dưỡng bệnh.”

 

Nàng bước nhẹ nhàng.

 

Ta nàng với Xuân Hạnh ngoài cửa:

 

“Đi với các quản sự ở các viện, từ hôm nay trở , việc lớn nhỏ trong phủ đều báo lên chỗ .”

 

“Vâng.”

 

Đợi bọn họ xa, mới dậy, với Lục Hà:

 

“Đi gọi Lý ma ma tới.”

 

Lý ma ma nhanh tới.

 

Đứng bên giường, cúi đầu dám .

 

“Lý ma ma.” 

 

Giọng bình tĩnh: “Liễu phu nhân cho ngươi lợi ích gì?”

 

Lý ma ma “bịch” một tiếng quỳ xuống:

 

“Phu nhân, lão nô… lão nô cũng là ép…”

 

“Nói.”

 

“Liễu phu nhân nếu lão nô giúp nàng, việc mua sắm trong bếp vẫn giao cho lão nô quản, còn tăng thêm ba phần tiền tháng.”

 

Giọng Lý ma ma run rẩy: 

 

“Nếu giúp, nàng sẽ đem chuyện vôi trộn cát chọc … lão nô… lão nô còn cách nào khác…”

 

“Vậy nên ngươi bỏ t.h.u.ố.c tẩy t.h.u.ố.c của ?”

 

Lý ma ma dám lên tiếng.

 

“Còn bát t.h.u.ố.c của Liễu phu nhân? Trong đó bỏ thứ gì?”

 

“Lão nô …” 

 

Lý ma ma liên tục dập đầu:

 

“Bát t.h.u.ố.c đó do chính Liễu phu nhân sắc, cho lão nô động tay. … nhưng lão nô ngửi thấy trong đó mùi hoa mạn đà la…”

 

Hoa mạn đà la?

 

Dùng ít thì giảm đau, nhiều thì sinh ảo giác, nhiều hơn nữa thì lấy mạng .

 

Liễu Mộng Ly… thật sự c.h.ế.t.

 

24

 

“Lý ma ma.”

 

Ta đang run rẩy đất: 

 

“Ta cho ngươi một cơ hội.”

 

Trong mắt Lý ma ma bừng lên tia hy vọng.

 

“Từ bây giờ, Liễu phu nhân bảo ngươi gì, ngươi cứ theo. xong, đến cho .”

 

“Phu nhân…”

 

“Làm ?”

 

Loading...