Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái tử phi tạo phản - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-06-13 02:04:30
Lượt xem: 110

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

13

Hôm nay ta lén lút từ ngoại ô kinh thành trở về, trên xe ngựa một bóng người nhảy vào.

Ta chăm chú nhìn, phát hiện đúng là Tiêu Lâm.

“Ngươi lên xe ngựa của ta làm gì?”

Từ sau khi ta biết trên mặt hắn toàn là hạt vừng đen, Tiêu Lâm chưa từng giả bộ trước mặt ta.

“Đến tìm hoàng tẩu, ôn chuyện cũ, vụng trộm tình cảm.”

Ta trừng mắt liếc hắn một cái, duỗi chân muốn đạp hắn từ trên xe ngựa xuống.

Tiêu Lâm lắc mình tránh đi, lập tức ngửa đầu ngồi một bên.

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

Bên trong xe ngựa cứ như vậy yên tĩnh lại.

Nửa ngày, Tiêu Lâm nói.

"Sở tỷ tỷ, ta chuẩn bị hướng thánh thượng thỉnh chỉ tòng quân.”

Nghe xong lời này, ta sửng sốt.

Kiếp trước, Tiêu Lâm cũng là lúc này chạy tới biên cương tòng quân.

“Sao đột nhiên lại nghĩ như vậy.”

Tiêu Lâm lại không trực tiếp trả lời vấn đề của ta.

"Kinh giao gần đây động tĩnh không nhỏ, người bên ngoài mặc dù không để ý, Lâm tất nhiên là để ý Sở tỷ tỷ, lúc này mới phát hiện bí mật trong đó.“

Ta vừa phun ra một chữ, liền bị Tiêu Lâm che môi, chặn lời lại.

“Ta không phải tới khiêu khích, ta là tới hợp tác.”

Vị trí kia, ta không có hứng thú. Phụ hoàng vô dụng, hoàng huynh cũng như thế. Mấy năm nay chỉ dựa vào Sở bá bá thủ biên cương, chỉ thủ không dám chiến. Tiêu quốc a, ngày càng sa sút.”

Ta đẩy tay Tiêu Lâm ra, giận dữ trừng hai mắt nhìn hắn.

“Tuổi còn nhỏ, đã dám động tay động chân, về sau cũng đừng là đăng đồ tử.”

Tiêu Lâm chẳng thèm để ý rút khăn của ta ra, xoa xoa son môi dính trên tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-tu-phi-tao-phan/chuong-12.html.]

”Cho nên, không bằng chúng ta hợp tác.Vô luận là tỷ ngồi địa vị cao kia, ta phụ trách tranh giành giang sơn, hay là ta làm địa vị cao kia, Sở gia tranh giành giang sơn. Tất cả đều là kết quả tốt, phải không? ”

Ta thừa nhận, ta có chút động tâm.

Nhưng đồng dạng sẽ có nguy hiểm, nếu Tiêu Lâm phản bội, ta đây nhất định. .....

Tiêu Lâm nhìn ra băn khoăn của ta, nhún vai.

“Yên tâm đi, biên cương ta thay Sở bá bá thủ. Ta cam đoan trước khi ta trưởng thành tuyệt không bước vào kinh thành, Sở gia có thể buông tay đi làm chuyện mình muốn.”

Ta nhướng mày.

"Sau khi trưởng thành thì sao?”

Tiêu Lâm quơ quơ khăn trước mặt ta.

"Sau khi trưởng thành nhất định là đến thực hiện hôn ước, đến đây cưới Sở tỷ tỷ làm vợ.“

Ta đưa tay định đoạt khăn, Tiêu Lâm né tránh, trực tiếp nhét vào trong ngực.

Không cướp được, ta tức giận lần nữa nhấc chân đạp người.

"Ai với ngươi có hôn ước?"

Tiêu Lâm thuận thế nhảy xuống xe ngựa.

“Sở tỷ tỷ thật ác tâm, Lâm Khả vẫn nhớ rõ ngày đó trên điện, Sở tỷ tỷ nghĩa vô phản cố đứng ở đó, quỳ xuống cầu xin thánh thượng ban hôn cho Lục điện hạ.”

Nói xong hắn quơ quơ khăn trong tay.

"Cái này coi như tín vật đính ước, Tiểu Nguyệt Nha, chờ ta trở về cưới tỷ.”

Tiêu Lâm xoay người lên ngựa do thị vệ dắt, phóng ngựa đi xa.

Hắn như là biết ta đang nhìn hắn, khoát tay tạm biệt.

Ta buông rèm xe xuống, cụp mắt.

“Không biết lớn nhỏ.”

Nhưng Tiêu Lâm có thể tin.

Về phần sáu năm sau ai cưới ai, cũng khó mà nói được.

Loading...