Thái Giám Thăng Chức Ký - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-03-15 13:23:35
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
Cập nhật lúc: 2025-03-15 13:23:35
Lượt xem: 92
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS
Trong rừng nước chảy róc rách, vang lên tiếng chim hót.
Ta dắt ngựa dạo bước bên hồ, có một Thái tử đi theo sau.
Phương thức xuất hiện này hơi quá rồi, mỗi khi ta đi ngang qua đại thần nào, kẻ đó đều vội xuống ngựa hành lễ, dần dần xếp thành hàng dài.
Ta bất đắc dĩ xoay người: "Thái tử điện hạ không định đi săn vài thứ sao?"
Chúc Hàn Thanh cười đén tuấn tú: "Sao bây giờ Yểu Yểu không gọi Thái tử ca ca nữa?"
Tiêu rồi.
Nếu biết trước ta nên dùng than bôi lên mặt.
Ta kìm chế xúc động muốn leo lên ngựa chạy mất, mỉm cười lịch sự: "Thần nữ nghe không hiểu thái tử điện hạ nói gì."
Chúc Hàn Thanh cười đến xán lạn: "Quên cũng không sao, bổn Thái tử có thể từ từ nhắc lại."
Nói xong, Chúc Hàn Thanh vẫy tay một cái, để tất cả đại nhân đang xếp hàng ngồi xuống: "Nào, chư vị cùng nghe đi."
Ta chợt cảm thấy đau đầu.
Rốt cuộc trong sáu năm qua đã xảy ra chuyenj gì?
Tại sao sáu năm trước Thái tử ngây thơ khi nghe lời khen sẽ đỏ mặt lại biến thành dạng này?
Ta níu ống tay áo của Chúc Hàn Thanh: "Không cần điện hạ nói, thần nữ nhớ rồi."
Chúc Hàn Thanh nhíu mày: "Điện hạ?"
Ta nghiến răng nghiến lợi: "Thái tử ca ca."
Chúc Hàn Thanh hài lòng khoát tay, đám đại thần lại vội vàng tản ra.
Bây giờ trong rừng chỉ còn lại hai người chúng ta.
Chúc Hàn Thanh nhẹ nhàng ôm ta vào lòng, giọng nói khẽ run: "Yểu Yểu, sáu năm, nàng chưa từng đến gặp ta lần nào. Ta đã chui rất nhiều lỗ chó, đi rất nhiều chợ đêm, nhưng không có nàng, không có nơi nào có nàng cả."
Ta ngây ngẩn cả người.
Sau khi ra khỏi cung, ta vẫn đóng cửa không ra ngoài, đúng là đã lâu rồi không đi chợ đêm.
Không ngờ Chúc Hàn Thanh lại đi chợ đêm tìm ta.
Ta hơi mềm lòng, đưa tay khẽ ôm hắn: "Sau này ta sẽ đứng cạnh lỗ chó chờ ngài."
Hơi thở Chúc Hàn Thanh nặng nề: "Sáu năm, ta đã không chui qua được lỗ chó kia từ lâu rồi."
Ta hơi chần chờ: "Vậy... Ta mang theo xẻng?"
Chúc Hàn Thanh tức giận bật cười: "Triệu Yểu Yểu, nàng không hiểu hay giả vờ không hiểu?"
Cái gì hiểu hay không?
Ta chưa hiểu chuyện gì, còn chưa kịp đặt câu hỏi, Chúc Hàn Thanh đã đè ta lên thân cây, chăm chú nhìn ta.
"Ta thích nàng, từ lần đầu tiên gặp nàng thì ta đã thích nàng."
Đầu của ta nổ "Ầm" một tiếng thành hồ dán, cảm giác cả người nóng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-giam-thang-chuc-ky/chuong-8.html.]
Ta nói năng lộn xộn: "Ngài... Ngài thích thái giám, ngài hạ lưu!"
Chúc Hàn Thanh quay đầu, bên tai đỏ đến mức có thể nhỏ máu: "Ta đã biết nàng là nữ tử từ lâu. Triệu Yểu Yểu, cho ta biết đáp án được không?"
Ta bối rối hơn, trong đầu hỗn loạn nên tìm một câu để ứng phó: "Thần... Thần nữ cũng thích bản thân mình."
Chúc Hàn Thanh im lặng, một hồi lâu sau hắn mở miệng lần nữa: "Bây giờ chúng ta có quan hệ gì?"
Ta quả quyết nói: "Quan hệ tình địch!"
Chúc Hàn Thanh: "..."
*
Sau đó Chúc Hàn Thanh nói gì ta không nhớ rõ nữa, chỉ nhớ mình chạy trối chết khỏi khu săn bắn.
Vì quá vội nên ta ngồi xe ngựa của Triệu phủ rời đi, bỏ quên cha ta ở bãi săn đến nửa đêm.
Mấy ngày sau, Chúc Hàn Thanh không tìm đến ta nữa.
Ta không biết nên buồn hay vui, tình cảm với Chúc Hàn Thanh chính ta cũng không biết rõ.
Nhưng ta vẫn lần theo chân tường tìm lỗ chó năm đó, còn đặt một chiếc xẻng cạnh đó.
Lại thêm mấy hôm, trong cung truyền tin tức đến, Thục phi mời ta tiến cung.
Chắc là Chúc Hàn Thanh đã nói chuyện của ta cho Thục phi biết.
Sáu năm trôi qua, lần nửa đẩy cửa cung Cảnh Dương cung ra, bỗng dưng ta hơi căng thẳng.
Cũng may mọi thứ không thay đổi quá nhiều.
Cẩu Bảo biến thành chó to, dáng vẻ không còn tròn vo như lúc bé.
Thục phi đau lòng nhìn ta: "Ra khỏi cung đã gầy đi nhiều, sau này thường vào cung ăn cơm đi. Cho dù ngươi là Yểu Yểu hay là Tiểu Chính Tử, ở trong cung của ta, có ta che chở."
Mũi ta chua xót, nước mắt muốn rơi xuống.
Thục phi vội xoay người sang chỗ khác, mặt không cảm xúc đánh ra một quân bài: "Lục bính."
Đột nhiên không còn nước mắt.
Thục phi đánh bài đến mức khí thế ngất trời, ta chuẩn bị dẫn Cẩu Bảo đi dạo ngự hoa viên.
Còn chưa đi ra ngoài đã gặp Chúc Hàn Thanh.
Hôm nay Chúc Hàn Thanh mặc y phục màu đen làm nổi bật vẻ mặt sắc bén.
Ta mấp máy môi, vẫn không biết nên đối mặt với Chúc Hàn Thanh như thế nào.
Cũng may Chúc Hàn Thanh nhìn ra ta không được tự nhiên, chỉ trò chuyện lung tung mấy câu đã chuẩn bị rời đi.
Chỉ là lúc đi cho dù thế nào cũng không kìm nén được, khẽ mơn trớn mu bàn tay ta.
Hơi nóng từ mu bàn tay lan tràn, thiêu đốt đến tai ta.
Đúng là muốn mạng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.